Long Thành

Chương 223: Cảm ơn đã chiêu đãi

Hầu như trong chớp mắt, Bi Ca đã đuổi kịp một Quang Giáp hải tặc.
Tốc độ của nó quá nhanh!
Hải tặc cách xa nhất, chính mắt thấy chiếc Quang Giáp nọ, tựa như một đạo tia chớp màu đen, đánh vào phía sau lưng một Quang Giáp hải tặc.
Tốc độ khủng bố mang đến động năng khủng bố, Quang Giáp hải tặc nọ tựa như trúng phải trọng pháo chiến hạm, tan rã ngay tại chỗ, nổ tung thành vô số mảnh vỡ, bên trong mơ hồ có thể thấy được vết máu.
Quang Giáp màu đen đáng sợ, giống như tử thần đi ra từ địa ngục vậy, nó thay đổi phương hướng, mang theo cái liềm đoạt mệnh của nó, đưa về phía một đồng bạn khác của hắn.
Một màn đồng dạng lại xuất hiện!
Quang Giáp này cũng không thể đào thoát cái liềm tử vong.
Tia chớp màu đen, xuyên qua linh kiện cùng mảnh vỡ bay múa đầy trời, lao đến kế tiếp mục tiêu.
Đồng bạn cuối cùng này cố lấy dũng khí, có lẽ đã biết vận mệnh trốn không thoát, nên làm ra vùng vẫy cuối cùng, Quang Giáp của hắn xoay lại, điên cuồng dốc hết hỏa lực vào Quang Giáp màu đen.
Quang đạn như mưa, kín không kẽ hở!
Nhưng mà, Quang Giáp màu đen chỉ thoáng lách qua, đã tránh thoát toàn bộ quang đạn. Nó mau lẹ mà lưu loát vẽ ra một đạo đường cong tuyệt đẹp mà quỷ dị khó lường, làm cho người ta khỏi liên tưởng tới một con cá kiếm cũng có tốc độ kinh người ở trong nước.
Oành!
Quang Giáp đồng bạn đáng thương, tựa như là trò chơi xếp gỗ, nháy mắt đã bị phá thành từng mảnh nhỏ.
Một hải tặc cuối cùng sắc mặt trắng bệch, cả người hắn đang run run, mồ hôi chảy đầy hai má cùng trán hắn, tay chân lạnh như băng mất đi tri giác. Hắn trải qua quá nhiều trận chiến đấu, có những hải tặc thủ đoạn tàn khốc làm cho người ta nổi giận, nhưng hắn chưa từng thấy qua chiến đấu thảm thiết như thế.
Dùng phương thức đồng dạng, phá hủy ba Quang Giáp!
Ở cuối tầm nhìn của hắn, Quang Giáp màu đen đáng sợ nọ đang cấp tốc lớn lên, cho dù là tư thái xông tới, cũng mang theo khí tức tử vong.
Tử thần đến lấy mạng.
Nhưng mà hắn không muốn chết!
Tơ máu ở trong con mắt đang hoảng sợ của hắn nở rộ lan tràn, hai má tái nhợt run run, toàn bộ máu của thân thể lập tức vọt lên đầu.
Hắn phát ra tiếng thét chói tai như tâm thần: "Ta muốn giết ngươi! Chết chết chết!"
Rắc rắc rắc, toàn bộ hỏa lực đều mở ra, giống như điên hướng về Quang Giáp màu đen xa xa mà bắn tới.
Long Thành đang xông đến, Jasmine trong kênh thông tin đột nhiên đưa đến một câu "Thầy, con muốn đi học", Long Thành ý thức rung lên, thao tác xuất hiện tỳ vết, trên tay truyền đến lực cản đột nhiên gia tăng.
Long Thành thầm hô không ổn.
Thân thể Bi Ca lập tức ra độ lệch, thuận theo lực cản đột nhiên gia tăng, đồng thời điều động ba động cơ phụ trợ, hoàn thành điều chỉnh tư thái.
Bi Ca hoàn thành điều chỉnh tư thái, nhưng mà mất đi tốc độ, Bi Ca đang cấp tốc đi tới tựa như lá cây bị gió to thổi lên, xoay tròn ở trong không trung.
Long Thành trên trán gân xanh mơ hồ nhảy lên, Jasmine!
Cũng ngay vào lúc đó, tiếng đạn bắn dày đặc chợt vang lên, Long Thành giật mình một cái.
Đã thấy quang đạn, lựu đạn hạng nặng không đếm được giống như mưa bay qua.
Long Thành đang chuẩn bị né tránh, lại phát hiện mục tiêu của chúng, là ở đỉnh đầu mình. Từng đoàn ánh lửa nổ tung ở trên đỉnh đầu hắn, mảnh đạn dày đặc như mưa, bùm bùm đánh vào Quang Giáp.
Cái này là chó ngáp phải ruồi...
Long Thành không có né tránh, Bi Ca đứng ở không trung, đồ sộ bất động.
Hắn nhìn chăm chú vào Quang Giáp hải tặc đang điên cuồng bắn ở xa xa, đôi mắt bình tĩnh, hắn đã thấy qua rất nhiều giãy giụa giống trước mắt.
Trong sách có nói, sau khi không còn cảm giác, toàn bộ sợ hãi chẳng qua là một cơn ác mộng trước khi con người ta tử vong.
Chấm dứt cơn ác mộng này thôi.
Bi Ca phút chốc biến mất, phóng lên cao, bay lên ước chừng một trăm thước, tựa như một con cá heo nhảy ra khỏi mặt biển rồi lại nhảy vào biển lớn, thân thể hơi đong đưa, bắt đầu hướng Quang Giáp hải tặc cuối cùng ở xa xa gia tốc lao xuống. Nó không phải đi đường thẳng, nếu quan sát từ không trung, sẽ phát hiện là một loạt đường cong mỏng manh kết nối với nhau.
Đây cũng không phải là Long Thành vì tránh né hỏa lực của kẻ địch mà cố ý làm ra, hắn chỉ là theo tốc độ đuổi nhanh hơn, tìm khe hở khí lưu nhỏ bé, tận khả năng giảm bớt lực cản cho Quang Giáp.
Nhưng mà ở trong tầm nhìn kẻ địch, Bi Ca cao tốc vọt tới, phiêu diêu bất định.
Hải tặc điên cuồng gào thét, thay đổi vũ khí điên cuồng bắn về phía Bi Ca.
Khuôn mặt Long Thành tựa như nham thạch cứng rắn, vẻ mặt không chút biến hóa, quang đạn bay thẳng tới nhanh như lưu quang, hầu như bao phủ tầm nhìn của hắn.
Số liệu lưu động bay nhanh trước mắt Long Thành, tốc độ đột nhiên kịch liệt gia tăng. Chín động cơ phụ trợ của Bi Ca đồng thời chuyển động, mũi kiếm Xích Dạ Sương Nhận ép xuống, chỉ thấy thân hình Bi Ca phút chốc trầm xuống.
Quang đạn dày đặc như mưa, xẹt qua đỉnh đầu Long Thành.
Bi Ca giống một đạo tia chớp màu đen, lại giống hắc điểu xẹt qua mặt nước, mang theo tiếng rít chấn nhiếp lòng người, từ phía dưới tiếp cận Quang Giáp hải tặc.
Quang Giáp hải đạo kịch liệt phóng đại trong tầm nhìn, Long Thành thậm chí có thể thấy rõ ràng dấu vết loang lổ mặt ngoài Quang Giáp.
Rầm!
Long Thành không cảm giác được lực cản gì quá lớn, giống như phá ra cỏ tranh rời rạc vậy, trước mắt rộng mở trong sáng.
Ở phía sau hắn, linh kiện, bộ kiện Quang Giáp không đếm được, tựa như một đám mây đen còn chưa kịp tản ra.
Ở dưới sự va chạm như vậy, nếu không phải Quang Giáp đặc biệt lợi hại, phòng ngự tan rã trong nháy mắt.
Bi Ca ở không trung vẽ ra một đạo đường cong duyên dáng, lại lên không.
Trở lại trời cao, Bi Ca dừng thân hình lại, quan sát sơn cốc.
Quang Giáp hải tặc vỡ vụn, rơi xuống sườn núi, bắn lên từng cỗ bụi đất, nham thạch rời rạc trượt xuống dọc theo sườn núi.
Nhìn phi thuyền vận chuyển cỡ trung thể tích khổng lồ bên trong sơn cốc, Long Thành cảm thấy có chút đáng tiếc. Nếu có đủ lựu đạn hạng nặng hoặc là bom vân vân, chất vào trong phi thuyền vận chuyển, chờ hải tặc phía sau đến đây, là có thể phóng ra pháo hoa đẹp mắt.
Dùng cách nói của Jasmine là: cái đó thực thích muốn chết!
Long Thành không thể không bỏ qua ý tưởng mê người này, chút lựu đạn hạng nặng trên tay hắn xa xa không đủ, với lại thời gian cũng không kịp.
Kẻ địch cũng đang trên đường.
Bi Ca hạ xuống sơn cốc, Long Thành đi vào phi thuyền vận chuyển.
Mở ra cửa thủy tinh, hắn ngồi xuống ở đối diện Thiết Trảo, bắt đầu ăn gà rán trên bàn.
Thiết Trảo ánh mắt trống rỗng, cổ hắn vặn vẹo có chút không bình thường, đó là bị Long Thành vặn gãy, sau lại vì lừa gạt hải tặc, lại phải chỉnh lại, nhìn qua có chút không bình thường. Nhìn từ phía sau, Thiết Trảo là ngồi ngay ngắn bình thường, nhưng mà nhìn từ ngay mặt, là buộc vào một cái giá cố định, mới đứng vững được thân hình, tốn không ít công sức của Long Thành.
Cả miếng gà đưa vào miệng, cả thịt lẫn xương rắc rắc cắn ăn.
Long Thành không có ăn nhiều, ăn bốn năm miếng liền dừng lại, uống chút nước. Thực vật còn lại, bị hắn gói lại mang ở sau lưng.
Hắn không biết trận chiến đấu kế tiếp sẽ đánh bao lâu, nhưng mà hắn biết, đây sẽ là một hồi chiến đấu cực kỳ gian khổ.
Vô luận là Thiết Trảo hay là Bagui, hắn đều là thừa dịp chưa chuẩn bị, liên hợp Jasmine thiết kế âm mưu, từ đó thu hoạch thắng lợi, chân chính chém giết cũng không nhiều. Thủ đoạn tương tự, đừng nghĩ kẻ địch còn có thể phạm sai lầm lần thứ hai, kẻ địch có phòng bị, sẽ càng thêm cảnh giác.
Hắn nắm chặt thời gian nghỉ ngơi, khôi phục thể lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận