Long Thành

Chương 105: Đánh giá tiềm lực

Hành lang phòng thí nghiệm, Jasmine giống như một đứa nhỏ, vui vẻ nhảy nhót.
"Jasmine hiện tại là con nhím nhỏ, đột đột đột đi tới!"
"Ta không sợ ta không sợ lớn lên, sau khi lớn lên ta sẽ làm cho nhà ta đầy hoa tươi. Ta không sợ ta không sợ lớn lên, Jasmine thông minh đáng yêu cute. Ta không sợ ta không sợ lớn lên, sau khi lớn lên đi theo thầy đánh đánh giết giết, cướp nhà này đánh nhà kia, ha ha ha ha!"
Nàng một đường cười hát, chạy vội tới phòng thí nghiệm, đi tu bổ thân thể của mình.
Jasmine bỗng nhiên mắt sáng ngời: "Tiến sĩ!"
Tiến sĩ Catherine đang cúi đầu đi vội, nghe được tiếng của Jasmine, ngẩng đầu nhìn Jasmine, ngẩn ra một chút: "Sao lại biến thành như vậy?"
Jasmine chớp chớp: "Thầy mua cái chip memory, kết quả, phành, làm cho khoang game nổ tung."
Catherine dở khóc dở cười: "Hai thầy trò các người, thật sự là một đôi kỳ quái, mau đi xử lý đi."
Jasmine bắt chước binh sĩ bốp cái hành lễ: "Rõ, tiến sĩ!"
Catherine cười cười, nhìn Jasmine nhảy nhót rời khỏi, xoay người đi vào phòng thí nghiệm của mình.
Jasmine hồi tưởng vừa rồi tiến sĩ cười cười, nhìn qua có chút mỏi mệt.
Tiến sĩ gần đây đi sớm về muộn, trở về cũng lập tức đầu nhập vào trong thực nghiệm, thực vất vả.
Chẳng lẽ có chuyện gì sao?
Jasmine trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng mà nàng không có đi hỏi tiến sĩ. Tiến sĩ tựa như mẹ của nàng, nhưng mà hai người bảo trì cuộc sống tương đối độc lập, chuyện Jasmine ở trên thế giới mạng, tiến sĩ cũng không can thiệp.
Nếu là chuyện quan trọng, tiến sĩ sẽ chủ động nói với nàng.
Phương diện này Jasmine rất hiểu chuyện, không bao giờ hỏi nhiều, chỉ chiếu cố tốt cuộc sống của tiến sĩ, đây mới là việc nàng am hiểu nhất.
Cơm chiều nay làm cái gì đây?
Fermi nói phải có thịt, vậy làm mâm thịt nướng đi. Tiến sĩ thực vất vả, vậy làm cho tiến sĩ nồi canh.
Thầy thì sao?
Vậy làm một thau thịt nướng đi.
Jasmine thật thông minh!
Hoàng Hạc vẫn như bình thường tiến vào trung tâm, đi vào văn phòng của mình, mắt đảo qua, bên ngoài mọi người tinh thần no đủ.
Hắn thực hài lòng.
Thân là tổng giám đốc trung tâm kỹ thuật phát triển nhân tài tập đoàn Vạn Thần, đoàn đội của hắn chủ yếu phụ trách tiến hành đánh giá kỹ thuật đối với tiềm lực của những người mới nổi. Báo cáo đánh giá kỹ thuật mà bọn họ đưa ra, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến quyết sách của tập đoàn.
Tập đoàn Vạn Thần sở dĩ có thể trường thịnh không suy, hơn nữa quy mô ngày càng mở rộng, cùng chế độ khảo hạch nhân tài không bám vào khuôn mẫu của bọn họ là có quan hệ trực tiếp.
Nghiệp vụ của tập đoàn phóng xạ bảy mươi bốn tinh cầu, ở mỗi một tinh cầu, đều đã có cơ cấu chi nhánh. Cơ cấu chi nhánh các tinh cầu, có một nhiệm vụ quan trọng chính là tìm kiếm sư sĩ trẻ tuổi có tiềm lực.
Sư sĩ thành danh, trên cơ bản đều sớm là danh hoa có chủ. Cho dù "còn ở không", muốn mời chào cần trả giá cũng cực kỳ cao.
Tiền thì dễ nói rồi, ở trước mặt lợi ích đủ lớn, chi tiền cũng không phải vấn đề, vấn đề là độ trung thành đáng tin cậy hay không.
Sư sĩ thành danh mời chào vào tập đoàn, nếu không cho tham gia nghiệp vụ trung tâm, vậy không thể nghi ngờ là lãng phí, đối phương cũng sẽ cảm thấy không được tín nhiệm mà tâm sinh bất mãn. Mà nếu để cho họ tham gia nghiệp vụ trung tâm, ai cũng không thể cam đoan hắn có thể phản bội hay không? Có thể là gián điệp gian tế đối thủ phái tới hay không?
Đáng tin cậy nhất không thể nghi ngờ là người trong tộc cùng một huyết mạch.
Đối mặt vũ trụ rộng lớn, muốn lớn mạng, chỉ trông vào cái gọi là tộc nhân là hoàn toàn không có khả năng.
Bởi vậy, mời chào những người mới thuộc dạng “bán thành phẩm” có tiềm lực, rồi trường kỳ bồi dưỡng, khảo sát, hầu như là lựa chọn của mỗi một tập đoàn lớn. Người mới khai quật từ các nơi này, được đưa đến đội ngũ chuyên môn của tập đoàn, trải qua tầng tầng bồi dưỡng, bọn họ đối với tập đoàn càng có cảm tình càng thêm trung thành.
Tập đoàn Vạn Thần ở phương diện này làm không tệ.
Tập đoàn chủ động bỏ qua một ít nghiệp vụ bên lề, nuôi sống rất nhiều công ty nhỏ, bang phái phụ thuộc, chúng nó trở thành đội ngũ tầng dưới chót của tập đoàn.
Hàng năm, bọn họ đều sẽ đề cử cho tập đoàn những mầm mống mà bọn họ cho là tốt. Số lượng mầm mống tốt được tập đoàn tuyển trúng, sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến lợi ích của công ty nhỏ, bang phái này. Nếu những người mà bọn họ đề cử ngày sau trở thành cao tầng của tập đoàn, lợi ích mà bọn họ có thể hưởng được có thể nói là cuồn cuộn không ngừng.
Bởi vậy bọn họ sẽ tận hết sức lực đào móc người trẻ tuổi có tiềm lực.
Lượng lớn báo cáo giống như bông tuyết bay đi tổng bộ tập đoàn, làm thế nào từ lượng lớn mục tiêu này tuyển ra những người có giá trị có tiềm lực, đó là công tác hằng ngày của trung tâm phát triển nhân tài.
Đoàn đội của Hoàng Hạc chủ yếu phụ trách đánh giá kỹ thuật phong cách của mục tiêu đã định hình hay chưa, có lộ tuyến càng tối ưu hoá hay không, có tiềm lực hay không, cùng với phát triển ngày sau có khả năng gặp phải bình cảnh hay không vân vân…
Đoàn đội mà Hoàng Hạc đảm nhiệm là người phụ trách đã hơn hai mươi năm, kinh nghiệm phong phú, thành tích huy hoàng nhất của hắn đó là ép qua hết tất cả ý kiến của mọi người, đề cử Đinh Thu cho tập đoàn.
Lúc đó Đinh Thu mười hai tuổi, tuy kỹ thuật so với bạn cùng lứa tuổi tinh tế hơn rất nhiều, nhưng mà tố chất thân thể của hắn rất không ổn, thậm chí ở vị trí đội sổ trong toàn bộ mục tiêu đề cử.
Đinh Thu tự nhiên do đó mà trúng tuyển.
Hoàng Hạc lại phát hiện điểm sáng của Đinh Thu, tự mình tìm Norman tiên sinh nhân vật thực quyền của tập đoàn, cuối cùng đưa Đinh Thu vào đội bồi dưỡng của tập đoàn.
Đinh Thu cũng không có phụ kỳ vọng của Hoàng Hạc, một bước lên trời, cuối cùng ở thời điểm 24 tuổi tấn thăng siêu cấp sư sĩ, trở thành nhân viên trung tâm của tập đoàn.
Chỉ là bằng vào công tích này, Hoàng Hạc đã đủ để cầm tiền lương hậu đãi về hưu dưỡng lão.
Nhưng mà Hoàng Hạc không có về hưu, hắn thật tình yêu tích công việc này, nhìn thấy những đứa nhỏ có tiềm lực, có thể được bồi dưỡng tốt, bước trên vũ đài càng cao hơn, trong lòng hắn tràn ngập cảm giác thành tựu.
Ngồi xuống chỗ ngồi của mình, máy tính tự động mở ra.
"Tổng giám đốc Hoàng Hạc thân ái, buổi sáng tốt lành. Ngài có một phần bưu kiện hỏa tốc, đến từ Norman tiên sinh."
Ở trung tâm phát triển nhân tài, tăng ca là chuyện thường xuyên. Cạnh tranh nhân tài, chính là một hồi chiến tranh. Tình huống giống như Đinh Thu cũng không thường có, người có tiềm lực thường thường hào quang loá mắt, chỉ cần không phải người mù đều có thể nhìn ra được.
Lúc này muốn lấy được chữ ký của mục tiêu, thường thường cần giành giật từng giây.
Bưu kiện hỏa tốc, là dùng vào lúc này.
Hoàng Hạc tinh thần rung lên.
Hắn mở ra bưu kiện, bên trong là vài đoạn video, hắn không có lập tức xem video, mà trước xem tin tức chủ yếu của mục tiêu.
"Tính danh mục tiêu: Long Thành. Tuổi: 17 tuổi? Trước mắt đang học ở Học Viện Quang Giáp Bonin Nguyệt tinh."
17 tuổi? Hoàng Hạc hơi nhíu mày, tuổi hơi lớn.
Nói chung, tập đoàn có vẻ ưu ái người trẻ tuổi chừng mười hai tuổi. Tuổi cỡ chừng đó, có thể nhìn ra manh mối thiên phú, kỹ thuật chưa có định hình, có đủ thời gian trưởng thành, hơn nữa bồi dưỡng từ nhỏ, đối với tập đoàn cảm tình cũng càng sâu đậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận