Long Thành

Chương 115: Không đi con đường tầm thường

"Thế nào, sáng kiến này không tệ chứ?"
Long Thành: "Không tệ."
Đại Đông trong Quang Giáp trầm mặc.
Quang Giáp bồi luyện không đáp lại, đạo diễn chuyển hướng sang nó, giọng điệu có chút bất mãn: "Chẳng lẽ cậu có ý kiến gì?"
Hắn hừ một tiếng: "Cậu có ý kiến cũng vô dụng."
Đại Đông cạn lời.
Bên trong phòng theo dõi, Tống Vệ Hành cùng Liêu Tiệp đang nhanh chóng thương thảo đối sách.
Liêu Tiệp: "Làm sao bây giờ?"
Tống Vệ Hành hừ lạnh một tiếng: "Chỉ có thể cứng rắn mà lên."
Hắn hiện tại hận không thể mang đạo diễn chết tiệt trên màn hình kia quẳng vào bồn cầu, trực tiếp nhấn nước. Lâm thời thay đổi kế hoạch quay, toàn bộ cố gắng của bọn họ tối hôm qua đều đã uổng phí.
Đại Đông thu được mệnh lệnh, lập tức hành động.
Đạo diễn đang thao thao bất tuyệt bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, Quang Giáp phụ trách bồi luyện đột nhiên xông về phía Xích Thố Long Thành. Quang Giáp mang theo khí lưu mạnh mẽ, hầu như thổi hắn đến đứng thẳng cũng không nổi.
Đạo diễn hét lên một tiếng, ôm đầu chạy trối chết.
Hai Quang Giáp cách nhau chỉ có 10 mét, Quang Giáp bồi luyện cất bước một cái đã vọt tới trước mặt Xích Thố, mở ra hai tay ôm lấy thắt lưng Xích Thố, vặn eo muốn mang Xích Thố nhấc lên, rồi ném về phía mặt đất.
Long Thành phản ứng rất nhanh, khoảng cách gần như thế ngay cả kiếm cũng thi triển không được, hắn không chút do dự buông kiếm, đưa bàn tay ra.
Xích Thố ra tay như điện, một bàn tay bắt lấy bả vai Quang Giáp bồi luyện, đồng thời xen chân vào, chèn vào đầu gối Quang Giáp bồi luyện, ngay sau đó phát động động cơ phụ trợ bên trái Xích Thố.
Ngay vào lúc này, Xích Thố bị ôm ngang eo.
Chân Xích Thố chèn mạnh ở đầu gối Quang Giáp bồi luyện, cộng thêm lực của động cơ phụ trợ, nó trực tiếp bay qua bả vai Quang Giáp bồi luyện.
Đại Đông mất đi mục tiêu chỉ cảm thấy hoa mắt, thì đã không thấy bóng dáng của Xích Thố nữa, đang dùng sức rất lớn đã làm cho thân hình của hắn không ổn.
Đại Đông kinh nghiệm phong phú, lập tức biết không xong rồi.
Không đợi hắn tới kịp làm ra phản ứng, một cỗ lực kinh người truyền đến, thân thể Quang Giáp hoàn toàn mất đi cân bằng, Đại Đông giống nhau đằng vân giá vũ, Quang Giáp của hắn đã bị Xích Thố trực tiếp quẳng bay đi.
Đạo diễn lúc này còn chưa có chạy ra ngoài 10 mét, phía sau vang lên tiếng nổ đùng đùng. Hắn theo bản năng nhìn lại, ngay lúc Quang Giáp bồi luyện xông về phía Xích Thố đã bị văng ra vài trăm thước.
Hắn lập tức lên tinh thần, toàn bộ sợ hãi trở thành hư không.
"Mau mau mau, không thể bỏ sót một khung ảnh nào!"
Xích Thố màu đỏ ở trong tầm nhìn của Đại Đông nhanh chóng dời xa, hắn khống chế động cơ điều chỉnh tư thái, chuẩn bị phản kích.
Ngay vào lúc này, bốp, một hư ảnh hiện lên, Xích Thố chuẩn xác bắt lấy súng điện từ quỹ đạo bắn ra từ trong rương vũ khí.
Họng súng tối đem chỉ về phía hắn, hào quang màu lam lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng lấp đầy.
Đại Đông sắc mặt đại biến, hắn cố gắng khống chế Quang Giáp, ý đồ né tránh.
Phành!
Tầm nhìn của hắn nhất thời biến thành một mảng tối đen, Đại Đông đầu tiên là cả kinh, nhưng lập tức thay vào đó là phẫn nộ.
Bị nổ đầu.
Đầu Quang Giáp bồi luyện hoàn toàn bị đánh nổ, các loại radar bên trong hoàn toàn báo hỏng. Đầu Quang Giáp cũng giống như đầu của con người vậy, đều rất là yếu ớt. Đầu nhân loại bị bắn trúng, hầu như là phải chết không thể nghi ngờ. Đầu Quang Giáp bị bắn trúng, tuy sẽ không ảnh hưởng đến tính mạng sư sĩ trong khoang điều khiển, nhưng mà sức chiến đấu cơ bản là về 0.
Đại Đông không muốn buông vũ khí đầu hàng như vậy, hắn ứng đối có thể nói là như sách giáo khoa, Quang Giáp trước tiên quay cuồng né tránh, đồng thời như tia chớp mở ra màn ảnh phụ trợ.
Hắn vừa mở ra màn ảnh phụ trợ, phành phành phành, màn ảnh phụ trợ đã bị đánh cho vỡ nát, không một phát nào hụt.
Đại Đông thành chân chính người mù, cái gì cũng không nhìn thấy.
Phành phành phành.
Mỗi một phát súng bắn trúng, Quang Giáp bồi luyện đều rung lên.
Rất nhanh, Quang Giáp bồi luyện bị đánh thành cái sàng, vết đạn rậm rạp, khói đặc bốc lên, Quang Giáp đã không còn nhúc nhích.
"Tốt tốt tốt! Phi thường hoàn mỹ!"
Đạo diễn vô cùng kích động, hắn hoàn toàn đã quên biến cố vừa rồi, không ngừng thưởng thức hình ảnh vừa quay được. Xung đột bùng nổ phi thường đột nhiên, ngắn ngủi, nhưng mà trong toàn bộ quá trình, Long Thành biểu hiện ra năng lực phản ứng siêu nhân nhất đẳng, nháy mắt xoay tình thế, chuyển bại thành thắng.
Quả thực hoàn mỹ!
Đạo diễn cảm thấy cái này so với kịch bản ban đầu của hắn tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Bắt đầu từ khi hắn phàn nàn Quang Giáp bồi luyện cho đến khi kết thúc, đều là một câu chuyện đầy đủ. Ngay cả hình ảnh hắn thất kinh ôm đầu chạy trốn, đều trở thành một bộ phận của câu chuyện đó.
Thật sự quá chân thật quá phấn khích!
Giai đoạn quay thứ ba hết sức đơn giản, Xích Thố đứng ở trong một đống búp bê về nó, phi thường đáng yêu.
Long Thành rất nhanh đã hoàn thành giai đoạn quay này, chào đạo diễn một tiếng, rồi trực tiếp trở về.
Phòng theo dõi thực im lặng, Tống Vệ Hành sắc mặt xanh mét, Liêu Tiệp ngược lại nhìn qua bình tĩnh hơn rất nhiều.
Kế hoạch của bọn họ hoàn toàn phá sản, không có thu thập được số liệu bọn họ cần. Không có số liệu, thì Chuyên gia đánh giá có lợi hại cũng không dám tùy ý đánh giá.
Một lát sau, Đại Đông trở về, hắn mặt cười khổ, vuốt cái đầu trơn bóng của mình: "Tôi không nghĩ tới hắn phản ứng nhanh như vậy, hắn thực am hiểu chiến đấu gần người, tốc độ phản ứng rất nhanh, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, kỹ xảo thành thạo."
Liêu Tiệp quan tâm nói: "Không bị thương chứ?"
"Không có." Đại Đông lắc đầu: "Tuy bị nổ đầu, bất quá Long Thành không có công kích bộ vị nguy hiểm."
Liêu Tiệp gật gật đầu, quay sang nói với Tống Vệ Hành: "Chúng ta cần nghĩ một ít biện pháp khác. Tạm thời không cần hành động, miễn cho Long Thành đề phòng, Long Thành phi thường cảnh giác."
Tống Vệ Hành vẻ mặt khôi phục bình thường: "Chị tính làm thế nào?"
Liêu Tiệp nói: "Không làm cái gì cả."
Tống Vệ Hành không khỏi nhíu mày, hắn không có lập tức phản bác, mà là nhìn Liêu Tiệp, chờ đợi Liêu Tiệp giải thích.
Liêu Tiệp giải thích: "Chúng ta phản ứng nhanh nhất, nhưng mà vận khí không tốt, không có thu hoạch. Hiện tại nhắm chừng những nhà khác hẳn cũng đã vào chỗ, chúng ta không cần thiết phải xông tới mặt trước nhất. Long Thành rất nguy hiểm, tính cách cảnh giác, để cho bọn họ đi đánh xung phong. Chúng ta âm thầm quan sát, thời cơ thích hợp lại ra tay."
Nàng ý vị thâm trường nói: "Tới sớm nhất, vị tất đã ăn no."
Tống Vệ Hành không phải là kẻ ngu dốt, lộ ra nụ cười: "Quả nhiên vẫn là Liêu tỷ kinh nghiệm phong phú, lựa chọn Liêu tỷ, là lựa chọn chính xác nhất của chúng tôi."
Trở lại phòng thí nghiệm May-Catherine, Fermi nhìn thấy Long Thành, có chút kinh ngạc: "Nhanh vậy? Xem ra thực thuận lợi."
Long Thành gật đầu: "Thực thuận lợi."
Fermi hâm mộ nói: "Long Thành cậu đã là người được quay quảng cáo rồi."
Long Thành không để ý tới hắn, mà là hô lên ở kênh thông tin: "Jasmine, đến sân huấn luyện."
"Thầy, thầy kêu con?"
Jasmine cảm xúc khôi phục bình thường, nàng có chút tò mò, thầy gọi nàng đến sân huấn luyện, là muốn truyền thụ cho nàng kỹ năng mới sao?
Long Thành nói: "Thầy nghĩ ra một phương pháp học tập thương tổn có vẻ nhỏ đối với thân thể của con."
Jasmine mắt sáng ngời, bất ngờ nói: "Thật vậy sao? Là phương pháp gì?"
Long Thành: "Fermi đối luyện với con."
Jasmine cùng Fermi đồng thời sửng sốt, hai người trăm miệng một lời.
"Vì sao là Fermi?"
"Vì sao là con?"
Long Thành: "Gà mổ nhau, thương tổn không lớn."
Jasmine và Fermi nhất thời câm nín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận