Long Thành

Chương 297: Phí huynh đệ chân chính

Roma đã đến, ý nghĩa cho dù thành công thoát khỏi Nguyệt tinh, Hà Cường hắn cũng phải dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Thủ hạ thấy Hà Cường mặt mày âm trầm, hồi lâu không phản ứng, nhịn không được nhắc nhở: "Lão đại! Quang Giáp của Roma đại nhân đã lock chúng ta!"
"Hắn dám nổ súng? Hừ, hắn bắn nổ phi thuyền, bản thân cũng chạy không thoát!"
Hà Cường vẫn còn mạnh miệng, nhưng nhìn thấy họng pháo lành lạnh của "Abyss Phoenix", tâm tình của hắn càng thêm không xong.
Hà Cường điều ra liên lạc bên ngoài của chiến hạm vận tải, mở ra tần số công cộng, không âm không dương nói: "Đây không phải Roma đại nhân sao? Thật sự là núi không chuyển nước chuyển, chỉ mới một lát như vậy đã lại gặp mặt."
Trong khoang điều khiển "Abyss Phoenix", Roma trong lòng khẽ buông lỏng.
Hà Cường giọng điệu lộ ra vài phần oán niệm, Roma không thèm để ý, ít nhất nghe qua không giống như là bị người bắt cóc.
Roma trầm giọng hỏi: "Mật mã của Hà lão đại trên chiếc chiến hạm vận tải này từ đâu mà đến?"
Hà Cường trong lòng vốn đã tức giận, nghe được Roma nghi ngờ, lại khó chịu: "Roma đại nhân đây là hoài nghi tôi?"
Roma không có nói lời thừa, họng pháo Quang Giáp đang giơ lên bắt đầu sáng lên hào quang nhè nhẹ.
"Cảnh báo, phi thuyền đã bị lock! Cảnh báo, phi thuyền đã bị lock!"
Màn hình bàn điều khiển bắn ra một khung nhắc nhở cảnh báo màu đỏ, không ngừng lóe lên.
Tuy biết Roma nhất định sẽ không nổ súng, nhưng đối mặt Roma thái độ cứng rắn như thế, Hà Cường vẫn lập tức mềm xuống: "Có chuyện thì nói, có chuyện thì nói! Roma lão đại không cần tức giận như vậy. Là một tiểu huynh đệ thủ hạ Chu lão đại, họ Phí."
"Thủ hạ Chu lão đại?"
Chẳng lẽ thủ hạ Chu lão đại có ai còn sống?
Người mà mình bẫy lại có thể còn có cá lọt lưới?
Roma có chút khó chịu, lại có chút may mắn.
Xuất phát từ cẩn thận, hắn trầm giọng nói: "Cậu giúp tôi kết nối với vị Phí huynh đệ này, tôi có vấn đề hỏi hắn."
Roma đây là rõ ràng không tin mình!
Hà Cường trong lòng nghẹn khuất, mặt trướng đỏ bừng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm vào “Abyss Phoenix” ngoài phi thuyền. Nhìn họng pháo màu lam của Quang Giáp đỏ như lửa, Hà lão đại trong lòng cười lạnh một tiếng, nghĩ cái này có thể bức điên mình sao?
Hừ, xưa nay anh hào co được dãn được, trong chữ nhẫn có một cây đao!
Hắn thông qua hệ thống thông tin bên trong phi thuyền hỏi: "Phí huynh đệ có ở đó không?"
Một lát sau, kênh thông tin vang lên thanh âm trầm ổn của Phí huynh đệ: "Ở đây."
Hà Cường: "Roma đại nhân có vấn đề muốn hỏi cậu."
"Tốt."
Hà Cường vừa định an ủi Tiểu Phí huynh đệ đừng khẩn trương, trong tần số công cộng đã vang lên thanh âm bình tĩnh của Phí huynh đệ: "Roma đại nhân có vấn đề gì?"
Long Thành vừa mới nhảy vào khoang điều khiển “Black Aurora”, một bên mở miệng, một bên nhanh thao tác.
Quang Giáp bằng tốc độ nhanh nhất hoàn thành tự kiểm, động cơ khởi động, các hạng vũ khí kích hoạt từng cái một.
Vô luận thế nào, lần này nhất định không thể để cho Quang Giáp xinh đẹp này chuồn khỏi tay mình!
Roma đầu óc nhanh xoay chuyển, thanh âm đối phương thực xa lạ, nhưng mà nghe ra khá là trẻ tuổi. Hắn giấu giếm thanh sắc hỏi: "Phí huynh đệ trước đây là thủ hạ của vị lão đại nào?"
"Thiết Trảo lão đại."
Roma nghe vậy trong lòng đã thả lỏng hơn không ít, lúc này hắn đã tin thất bảy tám phần. Đối phương có thể nói ra ngay Thiết Trảo, cơ bản có thể khẳng định là người một nhà. Kẻ địch có thần thông quảng đại như thế nào, cũng sẽ không đi chú ý đến một đầu mục nhỏ trong đội ngũ rất đông đúc của hải tặc.
Xuất phát từ cẩn thận, Roma nhanh hỏi ra vấn đề thứ hai: "Thiết Trảo lão đại bình thường thích cái gì?"
Long Thành nhớ tới thời gian cuối cùng của Thiết Trảo, rồi nói: "Rượu, gà nướng."
Phí huynh đệ trả lời giọt nước không lọt, một chút đề phòng cuối cùng trong lòng Roma cũng đã mất. Nếu nói đối phương có thể nói ra cái tên "Thiết Trảo" này, còn tồn tại xác suất nhỏ nhất, biết sơ thích của Thiết Trảo, không phải là người bên cạnh thì tuyệt không khả năng.
Roma sở dĩ biết được, là vì trước đó đã có xung đột cùng Chu lão đại, đối với vài tên tài tướng dưới tay Chu lão đại, âm thầm chú ý.
Căn cứ hắn hiểu biết, Thiết Trảo này cực kỳ thích rượu.
Về phần gà nướng, Roma là không rõ ràng lắm. Nhưng nếu Phí huynh đệ có thể nói ra Thiết Trảo thích rượu, vậy khẳng định không có vấn đề.
Roma tâm tình thả lỏng, giọng điệu cũng trở nên ôn hòa hẳn lên: "Thiết Trảo thích rượu tôi biết, không nghĩ tới còn thích gà nướng. Quả nhiên anh hùng là có cái giống nhau, tôi cũng thích gà nướng. Ài, đáng tiếc, năm đó không có thể ăn gà cùng Thiết Trảo lão đại, tiếc nuối mà."
Xác định Phí huynh đệ này thật là thủ hạ Thiết Trảo, Roma cũng không ngại nói hai câu dễ nghe nói, kéo gần quan hệ lẫn nhau.
Long Thành nhớ lại mình đã ăn nửa con gà nướng kia.
Mặc dù đã hơi lạnh, nhưng mà quả thật ăn ngon, hắn ngay cả xương của gà nướng đều cắn nuốt sạch sẽ.
Roma lòng nghi ngờ đã mất, liền nói thẳng: "Hà lão đại, mở ra cửa khoang thuyền đi."
Hà lão đại rầu rĩ ứng: "Tốt."
Hắn ở trên bàn điều khiển mở ra cửa khoang thuyền. Khi hắn chú ý tới hai vị huynh đệ của mình lộ ra vẻ vui vẻ, tâm tình có chút phức tạp.
Không thể không thừa nhận, Roma thực lực cùng năng lực chỉ huy, đều lợi hại hơn nhiều so với Hà Cường hắn. Có Roma ở đây, xác suất mọi người chạy trốn càng cao, gặp phải nguy hiểm cũng an tâm hơn.
Bỏ đi bỏ đi, vẫn là mạng nhỏ quan trọng hơn.
Rắc, cửa khoang thuyền chậm rãi mở ra.
Đứng ở ngoài cửa khoang thuyền, Roma cảm khái ngàn vạn, rốt cuộc đã có thể rời khỏi tinh cầu như ác mộng này.
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn Nguyệt tinh với những ngọn núi liên miên không dứt một cái, cuộc đời này vĩnh viễn sẽ không quay lại nơi đây.
Xoay người hắn liền khống chế Quang Giáp, bay về phía cửa khoang thuyền.
Bỗng nhiên, trong loa chợt vang lên thanh âm kích tình mênh mông của Hà Cường: "Để cho chúng ta dùng tiếng vô tay cùng hoan hô, nhiệt liệt hoan nghênh Roma đại nhân của chúng ta lên hạm! Ở dưới Roma đại nhân suất lĩnh, chúng ta nhất định có thể an toàn thoát đi Nguyệt tinh! Về nhà ôm vợ con yên tâm mà ngủ!"
Trong phi thuyền vang lên tiếng đàn ông hoan hô cùng hú hét, cách khoang thuyền cũng có thể nghe được rõ ràng.
Roma mới đầu bị dọa nhảy dựng, nhưng ngược lại không khỏi lộ ra nụ cười.
Hà lão đại này là một nhân tài mà, vừa rồi còn một bộ dáng thâm cừu đại hận, đảo mắt đã có thể điều chỉnh tâm thái.
Roma tính lần này sau khi rời khỏi, sẽ chậu vàng rửa tay, không làm hải tặc nữa. Bất quá ở trước khi mỗi người đi một ngả, ven đường gặp được phải nguy hiểm gì, mọi người có thể phối hợp chút, nghe theo chỉ huy, cũng có thể cùng vượt qua cửa ải khó khăn.
Nếu đã quyết định cùng nhau chạy trốn, Roma cũng lập tức điều chỉnh thái độ. Sư sĩ loại hình chỉ huy, có thể chỉ huy càng nhiều người, chiến lực càng mạnh.
Không nói làm tốt quan hệ cùng mọi người, ít nhất cũng không thể làm cho trở mặt.
Roma hoàn thành kiến thiết tâm lý bản thân, trên mặt làm ra nụ cười, hắn ngay cả lời nói sau khi lên phi thuyền cũng đã chuẩn bị sẵn ở trong đầu. Ừm, hay dùng "huynh đệ" để mở đầu đi...
“Abyss Phoenix” lửa như đỏ, giống như phượng hoàng, bay vào cửa khoang thuyền rộng mở của chiến hạm vận tải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận