Long Thành

Chương 151: Trên đường về trường (2)

Hắn cũng có chút đau đầu, súng trường quỹ đạo điện từ "Fire of Vengeance" đã cũ như vậy, hiện tại ngay cả bản thuyết minh cũng không dễ tìm. Nếu không sửa chữa, tần suất 28 giây một lần bắn, trên cơ bản bắn xong sẽ thành thanh cời lò.
"Tôi sẽ sửa chữa."
Một giọng nói từ cửa truyền đến, là Hoang Mộc Thần Đao. Nàng sau khi cảm xúc bình phục xuống, trừ bỏ mắt còn chút đỏ, thần sắc thật ra mười phần bình tĩnh.
Khi ánh mắt Long Thành cùng Jasmine đều nhìn về phía nàng, nàng có chút kinh hoảng, vội vàng giải thích: "Ba tôi thích sưu tầm Quang Giáp cũ, có cả thanh Fire of Vengeance này, tôi đã chơi... sửa chữa qua."
Nàng không am hiểu giao tiếp cùng người khác, ánh mắt người khác nhìn chăm chú, sẽ luôn làm cho nàng không tự chủ mà khẩn trương.
Long Thành nhường chỗ: "Cô tới."
Hoang Mộc Thần Đao hít sâu một hơi, lấy dũng khí, đi đến trước "Fire of Vengeance", bắt đầu tháo dỡ.
Ban đầu động tác của Hoang Mộc Thần Đao có chút ngập ngừng, thường xuyên có chỗ hơi dừng lại, cau mày tự hỏi. Nhưng mà rất nhanh, động tác của nàng trở nên lưu loát thuần thục hẳn lên, tiến độ tăng nhanh.
"Không phải nơi này."
"Quả nhiên, có dấu bụi."
"Đổi điện dung, nhìn xem có thể phối cùng hay không?"
Nàng hồn nhiên vong ngã, lẩm bẩm tự nói.
Jasmine tiến đến bên cạnh Long Thành, cười cười nhỏ giọng nói: "Thầy, thầy không thấy Đao Đao rất xinh đẹp sao?"
"Cần cổ sao?"
Jasmine mặt nháy mắt ngưng đọng lại, trước mắt hiện lên cảnh tượng khắc cốt minh tâm, cái cổ trắng như tuyết thon dài mê người của mình, lần lượt rơi vào trong thiết thủ thô ráp vô tình của thầy, bên tai quanh quẩn một tiếng rắc thanh thúy, lăn lông lốc lăn lông lốc, đầu chạy tới chạy lui trên đất.
Nàng gian nan nuốt nuốt nước miếng, quên đi, Hoang Mộc Thần Đao là không có biện pháp đổi thân thể.
"Hoàn mỹ!"
Hoang Mộc Thần Đao hưng phấn một chưởng vỗ lên trên Fire of Vengeance, khi nàng đứng dậy, phát hiện Long Thành cùng Jasmine đang nhìn nàng, nhất thời có chút xấu hổ. Nàng định thần lại: "Sửa xong rồi."
Long Thành: "Jasmine kiểm tra một chút."
"Được rồi!"
Jasmine có thể trực tiếp điều ra số liệu máy tính, rất thích hợp dùng để tiến hành tự kiểm chi tiết đối với Quang Giáp cùng vũ khí.
Một lát sau, Jasmine vươn ngón tay cái với Hoang Mộc Thần Đao: "Sửa chữa hoàn mỹ! Tần suất bắn, mỗi giây 1 phát! Quá giỏi! Đao Đao!"
Long Thành thở phào một hơi, tần suất bắn mỗi giây 1 phát, tuy vẫn rất thấp, nhưng mà so với 28 giây một phát trước đó, quả thực là cách biệt một trời một vực.
Sư sĩ thực lực càng cao, muốn phát huy ra thực lực, Quang Giáp cũng cần phải càng xuất sắc.
Tần suất bắn mỗi giây một phát giống như Fire of Vengeance, đối với sư sĩ 1 giây có thể hoàn thành mấy chục lần thao tác này mà nói, quả thực chính là dây treo cổ chận ở yết hầu bọn họ.
Mà nếu vũ khí trong tay bọn họ là tần suất bắn mỗi giây mấy chục phát, ý nghĩa bọn họ có thể tùy ý xả mưa đạn lên trên đầu kẻ địch, thoải mái hoàn thành hỏa lực áp chế.
Nhận được Jasmine khích lệ, Hoang Mộc Thần Đao mặt đỏ rực, có chút xấu hổ.
Nàng cố bình tĩnh: "Long Thành, có phải là anh của tôi ném tôi cho cậu không?"
"Đúng."
Quả nhiên là như thế...
Hoang Mộc Thần Đao mặt như đêm đen, âm thầm nghiến răng nghiến lợi. Từ nhỏ đã như vậy, trưởng thành vẫn như vậy! Chờ xem, trở về xem thu thập thế nào đây!
Hoang Mộc Minh đang kịch chiến cùng hải tặc, bỗng nhiên sau gáy chợt lạnh, lẩm bẩm nói thầm: "Chẳng lẽ là vị mỹ nữ nào đang nhớ nhung bổn công tử?"
"Long Thành, đây là người nhà của cậu sao?"
"Ừm."
"Chúng ta hiện tại đi đâu?"
"Trường học."
Hoang Mộc Thần Đao nghe vậy thở phào một hơi, yên tâm xuống. Ở trước mặt tai nạn thình lình xuất hiện, nàng bỗng nhiên phát hiện, trường học mà nàng vẫn xem thường, thế mà mới là nơi nàng cảm thấy an toàn nhất.
Trở lại ký túc xá, nhất định phải bảo Nick làm thật nhiều thật nhiều đồ ăn ngon!
Không khí có chút tẻ nhạt.
Long Thành sau khi rửa tay, đi ra ngoài, ngồi ở bên cạnh bà nội, cầm lấy một quả táo, rắc rắc cắn ăn.
Trong khoang sửa chữa, chỉ còn lại có Jasmine cùng Hoang Mộc Thần Đao.
Đối mặt với Jasmine, Hoang Mộc Thần Đao thả lỏng hơn rất nhiều, nàng cố lấy dũng khí: "Cô gọi là Jasmine sao? Tôi có thể gọi cô như vậy không?"
Jasmine vui vẻ nói: "Đương nhiên có thể! Đao Đao, tôi là fan của cô đó!"
"Phải không? Ha ha!" Hoang Mộc Thần Đao cười có chút xấu hổ, nàng cố lấy dũng khí: "Jasmine, còn có Quang Giáp khác không? Tôi có thể chiến đấu."
"Không có, Đao Đao, chỉ có Thiết Canh Vương." Jasmine lắc đầu, nàng chuyển đề tài, tò mò hỏi: "Đao Đao, cô có chơi game không? Tôi và cô nói chuyện..."
Khi Long Thành nhìn thấy Jasmine cùng Hoang Mộc Thần Đao nắm tay vừa nói vừa cười đi ra, thì ngẩn ra một chút.
Hai người đã quen thuộc đến như vậy sao?
Hơn nữa... Long Thành mắt dừng ở hai người nắm tay, cảm thấy không thể tưởng tượng.
Phụ nữ thật là kỳ quái.
Ý niệm này chợt lóe qua trong đầu Long Thành, rồi không để ý tới nữa, hắn dựa vách tường, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, thả lỏng thần kinh, khôi phục thể lực. Ở trong chiến đấu bắt lấy tất cả thời gian có thể lợi dụng để nghỉ ngơi, đôi khi nghỉ ngơi chẳng sợ ngắn ngủi, cũng sẽ làm cho người ta tỉnh táo hẳn lên.
Sư sĩ chiến đấu tiết tấu cực nhanh, sinh tử đều ở trong tích tắc, tiêu hao cũng phi thường kinh người.
Một lát sau, Long Thành bỗng nhiên mở to mắt, hắn bị tiếng mưa rơi bừng tỉnh.
Lạch cạch, hạt mưa đánh lên trên phi thuyền vận chuyển đang cao tốc phi hành, tụ tập ở trên cửa sổ mạn tàu thành một dòng nước chảy xuống.
Long Thành đứng dậy, đi đến khoang điều khiển. Phi thuyền đang tự động phi hành, Jasmine đã sớm đặt ra lộ tuyến phi hành. Phi hành đường dài, rất ít do con người khống chế, cơ bản đều là phi hành tự động. Trừ khi đến một ít hoàn cảnh không rõ hoặc là vành đai nguy hiểm.
Khoang điều khiển có tầm nhìn tốt, trời mưa thật sự lớn, thiên địa trắng xoá một mảng, thoáng như một cái màn nước dày, khoảng cách có thể nhìn chỉ không đến ba trăm thước.
Long Thành không dám để phi thuyền phi quá cao.
Bay đến phía trên tầng mây, không cần lo lắng mưa to xâm nhập. Nhưng mà bay cao, mục tiêu rất rõ ràng, rất dễ gặp phải tập kích. Bay thấp, sơn mạch cao ngất bốn phía sẽ là yểm hộ thiên nhiên.
Trận mưa to này tới thực đúng lúc, đối với bọn họ rất có lợi.
Nguyệt tinh là một tinh cầu nơi nơi đều là núi, gió lớn, tốc độ phong hoá của nham thạch rất nhanh. Những viên kim loại thật nhỏ trong nham thạch, sau khi phong hoá bị gió thổi lên bầu trời, trời mưa xen lẫn vào trong giọt mưa, có khả năng làm nhiễu tín hiệu radar.
Nước mưa không ngừng tụ tập, từ trên núi chạy chồm xuống, ở trong sơn cốc tốc độ chảy chậm lại, lâu ngày, chồng chất hình thành bình nguyên nhỏ. Bình nguyên nhỏ trong sơn cốc thổ nhưỡng ẩn chứa khoáng vật chất mười phần phong phú, phi thường lợi cho thực vật sinh trưởng, gieo trồng cây nông nghiệp có vị độc đáo, rất được thị trường hoan nghênh.
Còn một giờ, là có thể đến học viện.
Học viện có Trung Tâm An Ninh chuyên môn, lực lượng an bảo cũng mười phần hùng hậu. Ngay cả loại sư sĩ xuất ngũ có kinh nghiệm thực chiến như Fermi, vẫn chỉ có thể làm một văn chức, là có thể thấy được.
Phi thuyền ở sơn cốc gian xuyên qua, mười phần vững vàng.
Phía trước tầm nhìn rộng mở trong sáng, bọn họ đi vào một mảng màn mưa trắng xoá, xung quanh thực trống trải, đây là một bình nguyên sơn cốc nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận