Long Thành

Chương 291: Phí huynh đệ (2)

Hà Cường trong lòng chợt động, chủ động phát lời mời kết bạn với đối phương, một lát sau, đối phương chấp nhận kết bạn.
Hà Cường thử thăm dò hỏi: "Huynh đệ xưng hô như thế nào? Không biết trước kia là ở cùng vị lão đại nào?"
Đối phương rất kiệm lời: "Phí Mễ, Chu lão đại."
Quả nhiên! Hà Cường trong lòng vui vẻ, đối phương giống như biết chi tiết vị trí tọa độ, hắn lúc ấy đã đoán rất có khả năng là người của Chu lão đại. Chu lão đại đột tử đương trường, Quang Giáp bị cướp, tinh nhuệ dưới trướng cũng đều tổn hại hầu như không còn, nhưng Hà Cường biết vẫn có người sống sót.
Hà Cường trong giọng lộ ra bất ngờ: "Thì ra là Phí huynh đệ! Kính đã lâu kính đã lâu! Đã sớm nghe nói tướng tài họ Phí nổi danh của Chu lão đại, không nghĩ tới hôm nay nhìn thấy, thật sự là tam sinh hữu hạnh!"
Đối phương không hé răng.
Hà Cường cũng không nói lời thừa, trực tiếp hỏi: "Phí huynh đệ nếu đi theo Chu lão đại, vậy tất nhiên biết mật mã khởi động chiến hạm vận tải."
"Biết."
Phí huynh đệ trả lời rất kiên quyết, Hà Cường một điểm hoài nghi cuối cùng trong lòng tan thành mây khói, giọng điệu cũng thêm vài phần chân thành: "Quá tốt rồi! Nhiều huynh đệ như vậy, tất cả đều dựa vào Phí huynh đệ!"
"Ok."
Đối phương trả lời rõ ràng lưu loát, không có chút ngập ngừng nào, Hà Cường an tâm không hiểu.
Hắn thầm nghĩ ở trong lòng, khó trách mình chưa từng nghe qua vị đại danh Phí huynh đệ này, khẳng định là vì ít nói, không am hiểu nịnh nọt, không được Chu lão đại trọng dụng.
Là một người chân thật!
Căn cứ đã nhìn thấy ở xa xa, không bao lâu, chiếc chiến hạm vận tải hoàn hảo không tổn hao gì kia đập vào trong tầm nhìn mọi người, tần số công cộng lại là một mảng hoan hô.
Càng làm cho mọi người vui sướng là, bốn phía trống rỗng, nhìn không thấy một người sống nào.
"Ai biết phá giải? Cũng không thể trực tiếp phá cửa mà vào chứ?"
"Nào có phiền toái như vậy, trực tiếp hủy cửa đi, sau đó hàn chết từ bên trong, không ảnh hưởng!"
"Vậy khởi động phi thuyền thì sao? Ai có mật mã?"
"Cái đệch, cái này phiền toái lớn rồi!"
Ngay ở lúc này, Hà Cường ho khan một tiếng, lớn tiếng nói: "Mọi người không cần lo lắng! Tại hạ sớm có suy tính, vị Phí huynh đệ này, là huynh đệ giao tình của Hà Cường tôi! Trước kia là tướng tài đắc lực của Chu lão đại, cát nhân thiên tướng, tránh thoát một kiếp. Có hắn ở đây, mọi người không cần lo lắng!"
"Thật hay giả?"
"Thủ hạ Chu lão đại có người còn sống?"
"Hà lão đại có nói ẩu không vậy?"
Hà Cường cũng không nói lời thừa, trực tiếp nói: "Phí huynh đệ, toàn dựa vào cậu!"
Tần số công cộng lập tức an tĩnh lại, sự việc liên quan mọi người có thể thay thoát hay không, mọi người thực khẩn trương.
Một chiếc Quang Giáp đầy vết khói lửa dính đầy bùn đất đáp xuống trước cửa khoang chiến hạm vận tải.
Mấy giây sau, trước mắt bao người, cửa khoang thuyền chậm rãi mở ra.
Tần số công cộng tiếng hoan hô như sấm dậy, tiếng huýt sáo, tiếng thét chói tai vang lên liên tiếp.
Phí huynh đệ trực tiếp tiến vào chiến hạm vận tải, Hà Cường phản ứng rất nhanh, lập tức đuổi theo.
Hải tặc khác lúc này cũng phản ứng lại, phía sau tiếp trước xông về phía chiến hạm vận tải.
Hà Cường đi theo sau Quang Giáp Phí huynh đệ, là người thứ hai lên phi thuyền. Hắn cảnh giác đảo qua bốn phía, chỉ thấy nơi nơi chất đầy Quang Giáp công trình cùng đủ loại tài liệu kiến trúc.
Trong lòng hắn thở phào một hơi, không có ai nhanh chân đến trước.
Tích, trong tầm nhìn bắn ra một tin nhắn, người gửi đi là Phí huynh đệ phía trước.
Chẳng lẽ có tình huống? Hà Cường trong lòng thót lên, vội vàng mở ra, là một đoạn số liệu mã hóa, đây là... mật mã khởi động phi thuyền!
Hà Cường mắt phút chốc trợn to, trong lòng mừng như điên, lập tức xúc động nói: "Nhận được Phí huynh đệ ưu ái, tin tưởng lão Hà đây. Tốt! Từ nay về sau, Phí huynh đệ chính là huynh đệ nhà mình, phàm là lão Hà đây có miếng ăn, tuyệt không thiếu một phần cho Phí huynh đệ!"
"Nếu ai dám này nọ với Phí huynh đệ, đó chính là gây chuyện với lão Hà đây!"
"Chúng ta huynh đệ đồng tâm, kỳ lợi đoạn kim!" Tức là anh em đồng lòng sắc bén có thể cắt được vàng.
Hà Cường đang suy nghĩ làm thế nào để đoạt lấy quyền khống chế phi thuyền, không nghĩ tới Phí huynh đệ lại có thể chủ động mang mật mã chắp tay nhường cho.
Hà Cường lấy được mật mã khởi động, lập tức thúc giục Quang Giáp chạy về phía phòng khống chế phi thuyền, nhưng khoang chứa hàng chất đầy vật tư, Quang Giáp hành động không tiện.
Hắn quyết định thật nhanh, mở ra khoang điều khiển, đơn giản nhảy xuống Quang Giáp, chạy về phía phòng khống chế phi thuyền.
Hai gã huynh đệ tâm phúc của Hà Cường, cũng vội vàng nhảy xuống, theo ở sau người.
Ba người vọt tới phòng khống chế phi thuyền, phòng khống chế không một bóng người. Đi đến trước bàn điều khiển, Hà Cường nhanh nhập vào mật mã, bàn điều khiển kích hoạt, dâng lên màn hình biểu hiện ra giao diện thao tác phi thuyền.
Mật mã chính xác!
Ba người trên mặt không hẹn mà cùng lộ ra vẻ vui mừng.
"Phi thuyền không có vấn đề!"
"Mau khởi động mau khởi động!"
Hà Cường không có do dự, lập tức ấn nút khởi động.
Thân thuyền rung động, vang nhẹ ông ông, động cơ phi thuyền châm lửa thành công, thanh âm động cơ khởi động ở trong tai ba người thoáng như âm thanh của tự nhiên.
"Tiếp qua mười phút, phi thuyền có thể cất cánh."
Trước khi phi thuyền cất cánh, cần hoàn thành một loạt công tác chuẩn bị tự kiểm trước khi bay, phi thuyền trọng tải càng lớn, thời gian cần chuẩn bị trước khi bay càng dài. Đây là một chiến hạm vận tải cỡ trung, cần mười phút để chuẩn bị cất cánh.
Hà Cường cực kỳ kích động, rốt cuộc có thể rời khỏi cái Nguyệt tinh chết tiệt này! Hắn thề về sau quyết không đặt chân tinh cầu xui xẻo này nữa, không, là cái Nguyệt Sâm tinh hệ chết tiệt này!
Ngay vào lúc này, bỗng nhiên thủ hạ bên cạnh kinh hô: "Không tốt! Lão đại, bên ngoài đánh lên!"
Đánh lên?
Hà Cường sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, vội vàng mở ra máy theo dõi vị trí khoang chứa hàng phi thuyền. Trong màn hình theo dõi, hai Quang Giáp hải tặc đang xoay đánh cùng một chỗ, Quang Giáp hải tặc khác sau tiếp trước chen vào, giẫm đạp lẫn nhau, trước cửa khoang thuyền một mảng hỗn loạn. Càng thêm không xong là, cạnh cửa khoang thuyền bởi vì đè ép đã phát sinh biến hình rất nhỏ.
Hà Cường sắc mặt khó coi.
Hải tặc là tính tình gì, không có ai rõ ràng hơn so với hắn. Thời điểm chạy trốn, ai cũng sẽ không nhường ai. Cho dù là hắn, hải tặc khác ngăn đường, khẳng định sẽ bị đâm dao nhỏ sau lưng.
Động cơ phi thuyền khởi động, làm cho đám hải đạo nhìn thấy hy vọng chạy trốn, cũng làm cho bọn họ mất đi lý trí, e sợ chậm hơn một bước so với người khác.
"Đều dừng tay cho lão tử!"
Trong tần số công cộng, Hà Cường hét to để cho bọn hải đạo thoáng tỉnh táo lại.
Quang Giáp hải tặc hỗn loạn thoáng đình trệ lại.
"Cướp cái gì mà cướp? Còn mười phút nữa phi thuyền mới có thể cất cánh! Cướp lên trước có tác dụng cái rắm gì?"
"Khoang chứa hàng tất cả đều đã chất đầy, Quang Giáp không lên được hạm. Cho nên người lên hạm, Quang Giáp lưu lại. Luyến tiếc Quang Giáp, vậy phải dời trống khoang chứa hàng. Về phần sẽ có thể chậm trễ thời gian cất cánh hay không, bị liên quân đuổi tới hay không, vậy xem mệnh của mọi người."
Bạn cần đăng nhập để bình luận