Long Thành

Chương 279: Phần tử nguy hiểm (1)

Ký túc xá trong sơn cốc.
Long Thành vừa tỉnh lại, cảm thấy thần thanh khí sảng, thoải mái nói không nên lời. Chiến đấu tối hôm qua, hắn cũng không có vận dụng thủ đoạn lợi hại gì, nhưng mà cực kỳ mỏi mệt trên tinh thần.
Tuy hắn là nhấn cò súng mà nhấn chết Yossi Jacquet, nhưng mà trên thực tế tâm thần khẩn trương cao độ, tiêu hao rất lớn.
Cường giả chẳng sợ không có động thủ, cũng sẽ mang đến cho đối phương áp lực tinh thần rất lớn. Một ít sư sĩ tâm trí không đủ kiên định, thường thường sẽ ở dưới áp lực tinh thần rất lớn, tiến lùi không đúng, phát huy thất thường.
Cường giả tự mang hào quang áp chế, cũng không phải là nói không.
Ví dụ như Long Thành đánh giết Yossi Jacquet, nhìn qua toàn bộ quá trình, Yossi Jacquet hoàn toàn không có lực hoàn thủ. Nhưng mà Long Thành cũng không biết, Yossi Jacquet còn có thủ đoạn gì khác hay không, hắn cần tùy thời làm tốt chuẩn bị ứng đối, cảnh giác cao độ, phòng bị cao độ, tùy thời chạy trốn.
Bởi vì hắn biết rõ, một khi bị Yossi Jacquet tiếp cận, mình ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.
Khi đối thủ thực lực mạnh hơn nhiều, cho dù là đạt được ưu thế không đúng với đẳng cấp, tỷ lệ sai sót của ngươi cũng phải gần như là bằng 0.
Đồ ăn của Jasmine đã sớm chuẩn bị, Long Thành rời giường là có thể trực tiếp ăn.
Trên bàn ăn không khí nóng bỏng.
"Jasmine nói cái gì mà khắc chết? Nói là đầu hải tặc, chuyện tốt chuyện tốt!"
"Khắc chết ai? Ai khắc chết đầu hải tặc?"
Jasmine dở khóc dở cười, sửa cho đúng: "Căn thúc, là Yossi Jacquet đã chết!"
"Khắc cái gì mà chết? Mặc kệ mặc kệ, dù sao bị khắc chết là được! Đám hải tặc này tốt nhất tất cả đều bị khắc chết!"
"Chúng ta có phải rất nhanh sẽ được về lại nông trường hay không?"
"Ai u, quá tốt rồi! Thu thập hoa mầu trên đất đại một chút, cũng có thể có chút thu hoạch."
Mọi người cao hứng, phấn chấn bắt đầu thảo luận sau khi trở về thì gieo trồng cái gì.
Long Thành nhìn nhìn trong chén, nhìn nhìn lại bàn, nghĩ đến hải tặc lui đi sẽ có xương sườn ăn, tâm tình cũng nhất thời sáng sủa hơn không ít. Hắn hỏi Jasmine: "Đã xác nhận tin tức?"
Jasmine vui vẻ nói: "Xác nhận! Chết là Yossi Jacquet!"
"Sát thủ thì sao?"
"Sát thủ còn chưa tìm được, sát thủ này thật lợi hại, lại có thể giết chết Yossi Jacquet!"
Jasmine ngày hôm qua nghe được thầy đối thoại cùng Diêu sư huynh.
"Đúng vậy." Long Thành đồng ý, hắn buông bát đũa, bỗng nhiên nói một câu không đầu không đuôi: "Tốt nghiệp chính là không giống."
Jasmine ngẩn ra một chút: "A, thầy đã muốn tốt nghiệp sao?"
Long Thành: "Ừm."
Jasmine kinh ngạc: "Vì sao vậy? Ở trường học không tốt sao?"
Long Thành: "Rất tốt."
Jasmine có chút buồn bực: "Vậy thầy vì sao lại muốn tốt nghiệp chứ?"
Long Thành chân thật nói: "Tốt nghiệp có thể trở nên càng mạnh hơn."
Jasmine cảm thấy thầy thế này có chút đáng yêu, cười hì hì nói: "Thầy đã đủ mạnh! Không tốt nghiệp cũng mạnh!"
Long Thành buông đũa, vẻ mặt nghiêm túc: "Không, lần này nhất định phải tốt nghiệp!"
Jasmine không nghĩ tới thầy đột nhiên trở nên nghiêm túc như vậy, vội vàng nói: "Khẳng định có thể! Thầy khẳng định có thể tốt nghiệp!"
Long Thành lúc này mới một lần nữa cầm lấy bát đũa, hài lòng ăn cơm.
Hắn cũng hiểu mình có thể tốt nghiệp.
Bởi vì hắn suy nghĩ một vòng, hắn không cần giết ra doanh huấn luyện, không đúng, giết ra khỏi trường.
Dù sao trong trường cũng không có huấn luyện viên.
Long Thành bỗng nhiên dừng lại động tác.
Đợi một chút, không có huấn luyện viên, tốt nghiệp ai dạy mình thủ đoạn lợi hại?
"Sát thủ lại có thể là người Cảnh Bị ti?"
Long Thành có chút kinh ngạc, hắn rất khó mang hai bên liên hệ cùng một chỗ. Ở trong lý giải của hắn, Cảnh Bị ti cùng sát thủ hẳn là kẻ địch trời sinh. Huấn luyện viên nói, sát thủ là u linh hành tẩu ở trong hắc ám cùng bóng đen, không cần đi trêu chọc cảnh sát, quân đội, các ngành an ninh, cùng với siêu cấp sư sĩ.
Jasmine cực kỳ sinh động nói: "Đúng vậy, chính mồm Niếp Tổng Ti nói! Khẳng định là cố ý ngụy trang thành sát thủ! Niếp Tổng Ti đã hạ lệnh khởi xướng phản công quy mô lớn, thật hy vọng bọn họ có thể đánh bại hải tặc sớm một chút!"
Ngụy trang?
Long Thành thực khẳng định, sát thủ không phải ngụy trang.
Phong cách chiến đấu của đối phương tuy hoàn toàn không giống với hắn, Long Thành lại ngửi được trong đó mùi vị quen thuộc, đó là mùi vị doanh huấn luyện.
Như có chút mùi vị của sắt thép, khói thuốc súng cùng mùi máu tươi, người ngoài không hề phát hiện, học viên ở lâu trong doanh huấn luyện lại là không thể quen thuộc hơn.
Long Thành không hiểu vì sao sát thủ sẽ biến thành cảnh sát, nhưng mà nguyện vọng đánh lui hải tặc, hắn cũng không có gì khác với những người khác. Hải tặc đi rồi, mình có thể tiếp tục đến trường, nghỉ thì về nông trường giúp mọi người làm việc.
Trên bàn cơm nghe mấy người bà nội Căn thúc thảo luận về nông trường sẽ gieo trồng cái gì, Long Thành nghe rất vui vẻ.
Thực lực của hắn tiến bộ rất lớn so với trước kia, hiệu suất cày ruộng khẳng định cao hơn nhiều so với trước kia. Nghĩ đến hình ảnh điều khiển Thiết Canh Vương bùn đất tung bay, rong ruổi nông trường, Long Thành tràn ngập hướng tới, cả người tràn ngập nhiệt tình.
Hắn hỏi: "Trường học có tham gia phản công không?"
Jasmine cũng có chút kỳ quái: "A, giống như không hề có động tĩnh."
Long Thành đứng dậy, đi về phía kho Quang Giáp.
Jasmine ngẩn ra một chút: "Thầy hôm nay còn muốn đi ra ngoài à? Là muốn đi truy kích hải tặc sao?"
Long Thành: "Không, thầy đi phụ cận quan sát."
Jasmine đi theo bên cạnh, nhu thuận hỏi: "Có tình huống xin hãy gọi học sinh Jasmine ba tốt vừa đáng yêu vừa xinh đẹp của ngài."
Long Thành liếc mắt nhìn nàng một cái: "Không người lái đã sửa chưa?"
Jasmine vẻ mặt hơi khựng lại, chột dạ nói: "Còn chưa..."
Long Thành rõ ràng: "Trúng virus rất sâu."
Jasmine càng thêm chột dạ: "Là có... chút sâu. Thầy muốn đi chỗ xa sao?"
"Nhìn xem phụ cận có cá lọt lưới hay không."
Jasmine đứng ở cửa kho Quang Giáp, hơi khom người, ôn nhu nói: "Cung chúc thầy kỳ khai đắc thắng, thắng lợi trở về!"
Thắng lợi trở về?
Long Thành không tự chủ được nghĩ đến cái Quang Giáp xinh đẹp đỏ như lửa nọ, nếu có thể gặp thì tốt rồi.
Hắn lập tức đi về phía "Black Aurora", cũng không quay đầu mà huy phất tay về phía sau.
Jasmine nhìn thầy rời khỏi, lặng lẽ thè lưỡi. Nàng xoay người trở lại phòng máy tính, ba thằng nhóc kia rốt cuộc đã làm xong bài thi.
Jasmine nhìn chằm chằm ba bài thi trước mặt, mặt không chút thay đổi.
"Biết ai thành tích tốt nhất không?"
Tụng Chung ông ông vang lên: "Khẳng định là em!"
Tỏa Minh rầm rầm chuyển động: "Không có biết không có biết!"
Jasmine nhìn về phía Khủng Bố, Khủng Bố rụt rè nói: "Không phải em..."
Jasmine sờ sờ cái đầu lông xù của Khủng Bố, ôn nhu nói: "Không cần lo lắng, thành tích của em cũng không kém hơn so với Đại Chung cùng Nhị Minh."
Khủng Bố mở to hai mắt, vẻ mặt bất ngờ nói: "Thật vậy sao?"
"Đương nhiên!" Jasmine nụ cười ngọt ngào, vẻ mặt mang theo cổ vũ, giọng điệu ôn nhu: "Các em đều là 0 điểm."
Ba thằng nhóc thân hình ngưng lại ở tại chỗ.
Jasmine nụ cười trên mặt không giảm, giọng điệu càng thêm hòa ái: "Loại kiểm tra đơn giản này, ba em làm 6 giờ, làm cho chị 0 điểm. Ôi ôi ôi, các em thật cho chị một cái bất ngờ to lớn!"
Nghe được "bất ngờ", ba thằng nhóc nhất thời trầm tĩnh lại.
Tụng Chung ong ong đắc ý nói: "0 điểm ý tứ là không có sai lầm sao?"
Tỏa Minh rầm rầm: "Không có biết không có biết."
Khủng Bố rụt rè nói: "Chị Jasmine, em có chút sợ hãi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận