Long Thành

Chương 338: Lực lượng cừu hận

Bên tai vang lên tiếng hoan hô tràn đầy bất ngờ của Jasmine: "Ai, đó là con gái của Fermi sao, thật đáng yêu."
Long Thành không để ý tới, hỏi Fermi: "Có thể thao tác Quang Giáp không?"
Fermi cắn răng nói: "Thao tác bình thường không thành vấn đề ".
Jasmine nhanh nói: "Thầy, nơi này có Quang Giáp ".
Nói xong liền gửi đến một tọa độ, khoảng cách rất gần, chỉ có 600 mét.
Long Thành không nói gì nữa, Black Aurora đưa tay ra, nhấc Fermi lên, phóng về phía tọa độ mà Jasmine gửi đến. Đập vào tầm nhìn một ống dẫn hợp kim to lớn đang sụp xuống, lộ ra một cái chân Quang Giáp.
Black Aurora một tay nâng Fermi, một tay khác bắt lấy mắt cá chân Quang Giáp, cứng rắn mang Quang Giáp lôi ra.
Là một chiếc Quang Giáp Minh Châu, bị hao tổn ở trình độ nhất định.
Bốp, khoang điều khiển Quang Giáp Minh Châu tự động văng ra.
"Phá giải thành công."
Jasmine giọng điệu toàn bộ đều là tranh công, sau đó bị Long Thành trước sau như một không nhìn đến.
Sư sĩ trong khoang điều khiển đã không có hô hấp, ngón tay thô to của Black Aurora nhẹ kém xuống máy điều khiển bằng não trên đầu sư sĩ, lấy thi thể ra, sau đó mang Fermi trên một bàn tay khác bỏ vào khoang điều khiển.
Jasmine phát ra sợ hãi than thở: "Oa ồ…"
Ngón tay Black Aurora còn lớn hơn cả đầu người, lại có thể tháo xuống máy điều khiển bằng não từ trên đầu sư sĩ một cách linh hoạt như vậy mà không chút tổn hại. Cái này chính là dùng Quang Giáp thêu hoa trong truyền thuyết.
Fermi ngồi vào khoang điều khiển, đội máy điều khiển bằng não, trước mắt lập tức bắn ra tọa độ mà Jasmine gửi đến.
Khoang điều khiển đang chậm rãi đóng lại.
Trong kênh thông tin vang lên tiếng hô của Jasmine: "Thầy, Thiên Uy đang tiếp cận về bên đó."
Fermi sắc mặt khẽ biến.
"Tôi đi dẫn hắn rời đi."
"Fermi, tự mình lên thuyền."
Long Thành thanh âm bình tĩnh lạnh nhạt, không có gì khác với khi hòa bình.
Khoang điều khiển hoàn thành đóng cửa, tầm nhìn Fermi mất đi bóng dáng Black Aurora.
Ánh mắt nháy mắt đỏ bừng, lệ nóng không tiếng động cuồn cuộn rơi xuống.
Fermi không muốn ở lúc này còn cản trở, hắn cố gắng để cho giọng điệu của mình nghe lên bình thường, hồn nhiên không có phát hiện trên đôi môi đang cắn chặt đã có vết máu chảy ra.
"Rõ."
"Trạng thái của mày nhìn qua không tệ."
Angu nhìn thoáng qua tham số sinh lý của Billy trên màn hình, có chút lấy làm kỳ.
Billy giọng điệu trầm thấp: "Tao mơ thấy Jacquet, Jacquet nói tên kia giết hắn."
Angu ngẩn ra.
Hắn đã kiểm tra hài cốt Quang Giáp của Jacquet, ở trong kho số liệu của hắn, còn lưu trữ các loại chi tiết trên hài cốt Quang Giáp Jacquet.
Lúc này số liệu được điều ra một lần nữa, Angu gia nhập "Black Aurora", thành lập mô hình đối chiến, bắt đầu tính toán mô phỏng.
Hai phút sau, tính toán mô phỏng chấm dứt.
Billy hỏi: "Có kết quả?"
"Ừm, từ vết thương "Hắc Kiêu Kỵ" mà xem, khả năng bị "Lưu Tinh" của đối phương oanh kích là cao nhất." Angu nhìn chằm chằm kết quả màn hình mô phỏng, có chút nghi hoặc: "Kết quả mô phỏng biểu hiện, Jacquet lúc ấy đứng bất động, hoàn toàn mặc cho đối phương dùng "Lưu Tinh" bắn. Cái này không hợp lý."
"Đó chính là hắn." Billy không có để ý tới điểm đáng ngờ mà Angu nói, lập tức nói: "Tao muốn giết hắn."
Angu vẻ mặt đồng ý: "Cố lên!"
Billy câm nín.
"Chú ý, mục tiêu xuất hiện."
Trong mắt Billy sát khí đột nhiên hiện lên.
Long Thành liếc liếc mắt một cái "Thiên Uy" ở phía sau, một bên làm cơ động bất quy tắc, một bên chạy như điên về phía trận địa dự kiến.
Jasmine ở sau đài trù tính chung toàn cục có chút khẩn trương, toàn bộ kế hoạch đều là cô chế định, chuyện tới trước mắt cô bỗng nhiên bắt đầu khẩn trương hẳn lên. Thân là một nhân loại mới, lại có thể khẩn trương, cũng không biết là bộ phận nào của trung tâm đang không nghe sai sử...
Cô không nhịn được hỏi: "Mọi người đã chuẩn bị tốt chưa?"
Tụng Chung ông ông: "Tốt rồi!"
Tỏa Minh: "Chơi hắn!"
Khủng Bố rụt rè nói: "Không thành vấn đề, chị Jasmine."
Jasmine trong lòng khẽ buông lỏng, nhưng chú ý tới thầy đã sắp đi vào trận địa, tim của cô không khỏi lại đề lên: "Này này, đều đánh lên tinh thần..."
Ba đứa nhóc không có ai tiếp lời, chúng nhìn chằm chằm Long Thành đang cao tốc đi về phía trận địa, chậc chậc lấy làm kỳ.
Tụng Chung có chút kinh ngạc: "Người này cơ động rất lợi hại!"
Khủng Bố xưa nay nhát gan bỗng nhiên đề cao âm lượng, lớn tiếng phản bác: "Cái gì người này? Đó là thầy của chị! Kêu thầy!"
Tụng Chung cùng Tỏa Minh kinh ngạc nhìn Khủng Bố.
Khủng Bố khí thế bị kiềm hãm, rụt rè nói: "Mọi người muốn làm bài sao?"
Tụng Chung cùng Tỏa Minh đồng thời run run một cái.
Tỏa Minh ngôn từ chính nghĩa: "Thầy của chị, là thầy của chúng ta! Một ngày là thầy, cả đời là cha!"
Tụng Chung nghẹn nửa ngày: "Vậy chẳng phải gọi là cha sao?"
Hai đứa nhóc kia đồng thời ngây người.
Jasmine rốt cuộc không thể nhịn được: "Đủ rồi! Ba đứa!"
Ba đứa nhóc nhất thời không có lên tiếng.
Ba đứa nhóc đầu óc làm cho Jasmine sinh ra một tia bất an, cái này cũng không phải là trò chơi, cô không khỏi nhắc nhở: "Đều nhìn rõ ràng Quang Giáp của thầy! Lát nữa không cần ngộ thương thầy! Ài, tụi em đến cùng là có đáng tin hay không?"
Ba đứa nhóc trăm miệng một lời: "Chúng em đáng tin, chị Jasmine!"
Jasmine vẫn không quá tin tưởng: "Vậy tụi em nói, cơ hội để chúng ta xử lý "Thiên Uy" lớn bao nhiêu? Đến, từng đứa nói!"
Tụng Chung: "0!"
Tỏa Minh: "0!"
Khủng Bố: "3%!"
Không đợi Jasmine mở miệng, Tụng Chung cùng Tỏa Minh cùng quát lớn: "Lão tam, mày có muốn lăn lộn hay không?"
Khủng Bố run rẩy, không dám hé răng.
Thời điểm Jasmine nghe Tụng Chung cùng Tỏa Minh nói tỷ lệ thắng là 0, chân mày liền cong lên, trong lòng bất mãn, lúc này thấy hai đứa đe dọa Khủng Bố, nhất thời đứng ra làm chỗ dựa cho Khủng Bố: "Các em bản thân không được thì không được, dựa vào cái gì dọa Tiểu Bố? Tiểu Bố, em nói đi."
Khủng Bố mờ mịt: "Chị Jasmine, nói, nói cái gì?"
Jasmine kiên nhẫn nói: "Nói em tính như thế nào ra 3%."
Tuy cô đối với số liệu của Khủng Bố cũng cực kỳ không hài lòng, nhưng mà số liệu của Khủng Bố là số liệu duy nhất không phải là 0.
Tụng Chung lúc này nói: "Chị Jasmine, lão Tam nói không ra lời."
Jasmine không quá rõ ràng: "Vì sao?"
Tụng Chung giải thích: "Ba tụi em trọng điểm đều không giống nhau. Em là Đại sư vũ khí, tinh thông vận dụng cực hạn các loại vũ khí. Lão Nhị là một lão âm mưu, âm được phát là chết."
Tỏa Minh thình lình phát ra thanh âm rầm rầm như xiềng xích du động: "Thật khó nghe. Cái này gọi là chiến thuật, là đòn hiểm trí tuệ."
Tụng Chung không để ý tới Tỏa Minh, tiếp tục nói: "Lão Tam am hiểu suy đoán, mỗi lần tính toán, kết quả đều không giống nhau."
Khủng Bố rụt rè phản bác: "Em, em là trực giác..."
Jasmine ngây người một chút: "Mỗi lần tính toán kết quả không giống nhau?"
Ba đứa nhóc đều là AI, bản chất là cấp bậc tính toán nào đó, sao lại mỗi lần tính toán kết quả không giống nhau?
Tụng Chung mười phần chắc chắn nói: "Chị Jasmine không tin, để cho lão Tam tính lại một lần."
Jasmine không tin: "Tiểu Bố, em lại tính một lần."
"Tốt, chị Jasmine." Khủng Bố nhu thuận nói, rất nhanh tính toán ra kết quả, nó do dự một chút mới nói: "Chị Jasmine, lần này kết quả tính toán là 1.7%."
Tụng Chung đắc ý dào dạt: "Chị Jasmine xem."
Jasmine mắt sáng ngời, lập tức phát hiện huyền cơ bên trong: "Tiểu Bố ý tứ là, chúng ta có cơ hội xử lý "Thiên Uy", nhưng mà cơ hội cực kỳ nhỏ, phải không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận