Long Thành

Chương 520: Hội nghị Hạ gia (1)

Tông Á vừa mới trải qua máy trị liệu, thương thế còn chưa khỏi hẳn, chỉ thay đổi một thân băng vải sạch, trong đó còn mơ hồ có thể nhìn thấy vết máu chảy ra, hiển nhiên là vết thương bị nứt.
Tông Á hồn nhiên không để ý, tùy tiện đặt mông ngồi xuống ở bên cạnh Mạc Vấn Xuyên.
"Cáp? Lão Mạc ông cũng bị đánh?" Tông Á mặt mày vui vẻ: "Đã nghiền chứ! Không nghĩ tới Tông thần tôi cũng có một ngày so chiêu cùng siêu cấp sư sĩ! Quả thực rất thích!"
Mạc Vấn Xuyên khó lòng mở miệng, lặng lẽ một lát vẫn thành thành thật thật nói: "Tôi là mệt, bồi luyện Long Quả Táo mệt."
"Vậy ông thiệt thòi rồi!" Tông Á hai mắt tỏa ánh sáng: "Hôm nay mở mắt ra, tôi đã thấy mình mạnh lên! Tông thần hôm nay, đã không phải Tông thần ngày hôm qua!"
Mạc Vấn Xuyên không khỏi lộ ra nụ cười: "Vậy chúc mừng cậu."
Tuy Tông Á thích nổ vang trời, nhưng khát vọng chấp niệm mạnh lên cùng tấm lòng kia, đúng khẩu vị Mạc Vấn Xuyên.
Tông Á duỗi thân thân thể, lắc lắc đầu: "Tôi hôm nay sẽ lại khiêu chiến siêu cấp sư sĩ, đến lúc đó nhớ đưa tôi... vác tôi trở về!"
Mạc Vấn Xuyên lắc đầu.
Tông Á ánh mắt trừng, vừa định mắng Mạc Vấn Xuyên keo kiệt, nghĩ lại có chút đau lòng nói: "Vậy hôm nay đổi cậu khiêu chiến, tôi vác cậu trở về! Tông thần không ăn mảnh!"
Mạc Vấn Xuyên cười nói: "Các tiền bối sẽ không nhận chúng ta khiêu chiến."
"Cáp?" Tông Á ngẩn ra, chợt đắc ý cười to: "Bọn họ không phải là sợ chứ? Ha ha ha ha! Cũng đúng, bọn họ đã cảm thấy sợ hãi đối với thiên phú của Tông thần sao? Biết mình sớm hay muộn sẽ bị Tông thần vượt qua!"
Hắn tiếp theo bổ sung một câu: "Quả nhiên không hổ là siêu cấp sư sĩ, đầu óc thông minh hơn so với Long Quả Táo! Ngu ngốc này, đến giờ còn không biết ai là đùi!"
Mạc Vấn Xuyên tổ chức tìm từ một chút: "Các tiền bối tối hôm qua cũng thực vất vả, luyện tập cùng Long Quả Táo cả suốt đêm. Đêm nay còn phải luyện tập, thể lực tiêu hao khá lớn."
Tông Á ồ một tiếng, thống khoái nói: "Được, quân tử không lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn! Hôm nay thả bọn họ một con đường... Hic, con mẹ nó xuống tay thực ác!"
Mạc Vấn Xuyên ngẫm nghĩ nói: "Tông thần không bằng cũng tới tham gia bồi luyện, nhiều mục, cường độ cực cao, cực kỳ rèn luyện người, tôi tối hôm qua cũng thu hoạch rất phong phú."
Tông Á mặt mang vẻ giận, bất mãn nói: "Tông thần làm bồi luyện cho người sao?"
Mạc Vấn Xuyên liếc mắt cười ra tiếng: "Hay là không dám?"
Tông thần giận dữ: "Không dám? Đi! Tông thần đêm nay sẽ làm mẫu cho các người một chút, làm thế nào luyện Long Quả Táo thành quả táo nát! Mẹ nó trứng, lại có thể không học "Nguyệt Chi Hoa", đã sớm muốn đánh hắn!"
Mạc Vấn Xuyên nhịn không được cười to, ngay vào lúc này, bỗng nhiên có cuộc gọi.
Mạc Vấn Xuyên liếc mắt nhìn người gọi một cái, có chút ngoài ý muốn.
Tiểu thư Triệu Nhã?
Một chiếc chiến hạm loại nhỏ bỏ neo, cửa khoang thuyền mở ra, Hạ Ngọc Sâm rời thuyền trước đưa tay ra, đỡ Triệu Nhã rời thuyền.
Quan quân đã sớm chờ ở nơi cập bến chào hai người: "Ngọc Sâm công tử, Triệu tiểu thư, gia chủ đang đợi mọi người, mời lên xe."
Triệu Nhã khách khí nói: "Làm phiền."
Hai người đi lên xe đậu ở một bên.
Xuyên thấu qua cửa sổ xe, lọt vào trong tầm mắt tùy ý có thể thấy được binh sĩ võ trang hạng nặng, Quang Giáp cao lớn tuần tra ở tầng trời thấp, bóng dáng sắt thép thật lớn mang đến cho người ta cảm giác áp bách mãnh liệt. Tiếng gầm động cơ ong ong nổ vang, cột sáng đèn pha tráng kiện không ngừng đảo qua, trong không khí tràn ngập sát khí lạnh lẽo.
Trước một khắc vẫn là tiệc tối đang náo nhiệt, ngay sau đó đã trực tiếp bị đưa đến trọng địa quân sự cảnh giới nghiêm ngặt, hai người đều có chút mộng.
Bọn họ có chút không phù hợp nơi đây.
Triệu Nhã một thân lễ phục dạ hội, cô không uống rượu, cho dù gặp tình huống đột nhiên xuất hiện, vẫn có thể bảo trì bình tĩnh cùng tao nhã.
Hạ Ngọc Sâm tình huống có chút không ổn, cả người hắn phát ra mùi rượu nồng đậm, nút trước ngực áo sơ mi mở ra, trên cổ lưu lại dấu môi son không biết của cô gái nào lưu lại.
Từ trước lúc đến, Triệu Nhã đã nghe nói qua Ngọc Sâm công tử thích phản nghịch. Hạ Ngọc Sâm mượn dùng cô yểm hộ, ăn chơi ở tiệc rượu, cô cũng không thèm để ý, dù sao không có quan hệ gì đến mình.
Không khí nơi đây, để cho Triệu Nhã sâu sắc ý thức được, Hạ gia có đại sự phát sinh!
Cô chỉ có chút không rõ ràng, sự việc gì mà cần một người ngoài tham dự?
Cô quyết định tĩnh xem kỳ biến, liếc nhìn Hạ Ngọc Sâm ở bên cạnh.
Ngọc Sâm công tử tuấn tú, lúc này cũng phục hồi tinh thần lại, tuy trên mặt còn lưu lại vài phần men say, mê mang trong đôi mắt đã trở thành hư không, ẩn lộ mũi nhọn.
Triệu Nhã đưa ánh mắt với Hạ Ngọc Sâm, chỉ chỉ vào cổ thon dài trắng nõn của mình. Hạ Ngọc Sâm phản ứng lại, nhất thời không bảo trì được bình tĩnh, luống cuống tay chân lau đi vết hôn trên cổ, gài lại khuy áo sơ mi.
Xe rất nhanh đã dừng lại, quan quân đưa hai người đi vào cửa một phòng họp.
Hắn gõ gõ cửa, ý bảo hai người ở đây chờ, liền xoay người rời đi, toàn bộ quá trình không có nói nhiều một câu với hai người.
Cửa hợp kim của phòng họp mở ra, trong phòng hội nghị đã ngồi đầy người, ánh mắt mọi người dừng ở trên người hai người.
Triệu Nhã chỉ nhận ra hai người.
Một là gia chủ Hạ gia Hạ Bình Sinh ngồi ở trên cùng, bác Hạ ngày thường hòa ái dễ gần, lúc này sắc mặt nghiêm túc, giống như hai người khác nhau.
Một người khác là người nam trung niên khí chất nho nhã ngồi bên cạnh bác Hạ, đó là Quân đoàn trưởng quân đoàn Hạ Đại nổi tiếng thiên hạ, siêu cấp sư sĩ Hạ Phù Sinh!
"Tự tìm chỗ ngồi đi." Hạ gia chủ gật gật đầu với hai người, sau đó quay đầu nói với người phụ trách tình báo: "Tiếp tục nói."
Chỉ có Hạ Phù Sinh mỉm cười với hai người.
Hai người vội vàng nín thở tĩnh khí tìm hai vị trí ở góc ngồi xuống. Nhất là Hạ Ngọc Sâm, giờ phút này sau lưng một thân mồ hôi lạnh, một chút cảm giác say cuối cùng tan thành mây khói. Mọi người ở đây hắn đều biết, hầu như toàn bộ thành viên trung tâm Hạ gia, tất cả đều ở trong gian phòng họp nho nhỏ này.
Đã xảy ra cái gì? Hội nghị cấp bậc này, là mình có tư cách tham gia sao? Vì sao còn có Triệu Nhã?
Vô số ý niệm xoay quanh ở trong đầu hắn, Hạ Ngọc Sâm xưa nay tự xưng là thông minh, giờ phút này cũng không hiểu ra sao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận