Long Thành

Chương 263: Thao tác cực hạn (2)

Huấn luyện viên nói, ồ, không đúng, là Lão Dã hay là Mặt Sẹo, hay là Quỳnh nói? Hắn đã quên rồi.
Lời nói thì hắn vẫn nhớ rõ.
Đàn ồn đều thích lớn, thô, mạnh, hung cùng xinh đẹp.
Hẳn là Lão Dã, khi hắn nói lời này, vẻ mặt thâm trầm mà kỳ quái, tựa cười mà không cười. Mặt sẹo ở một bên cạc cạc cười rất khó nghe, giống như tiếng vịt kêu vậy.
Huấn luyện viên cùng những người khác thì không giống, chỉ thích chết. Huấn luyện viên thường xuyên nói, kẻ địch mà hắn thích nhất là kẻ địch đã chết.
Long Thành cảm thấy thực buồn bực, vì sao huấn luyện viên lại còn thích kẻ địch chứ? Kẻ địch đã chết hắn cũng không thích, hay là đám người Lão Dã nói đúng.
Quang Giáp màu đỏ vừa hung vừa xinh đẹp.
Hồi ức xẹt qua ở trong đầu, Long Thành cũng không biết mình vì sao lại nhớ tới những lời này.
Quang đạn không đếm được bay thẳng tới, tựa như sao đầy trời, trong nháy mắt rợp trời rợp đất, bao phủ toàn bộ tầm nhìn của hắn.
Ánh mắt của Long Thành đã khôi phục trong trẻo nhưng lạnh lùng, toàn bộ tạp niệm quẳng ở sau đầu, tư duy bắt đầu nhảy lên.
Trong tích tắc, chỉ thấy “Black Aurora” làm ra một cái tiến xéo góc độ nhỏ, lấy sai lệch một chút xíu thoát ra khỏi lướu hỏa lực. Sau đó vẽ ra một đường cong, tiếp tục xông phía Quang Giáp màu đỏ.
Quang Giáp màu đỏ không chỉ có đẹp mặt, hơn nữa vô cùng có khả năng là lão đại hải tặc này. Long Thành nhớ rất rõ ràng, lúc ấy Quang Giáp màu đỏ được lượng lớn Quang Giáp bảo hộ ở trung ương.
Lão đại mới có đãi ngộ như thế.
Roma không có thay đổi họng súng, đối mặt kẻ địch linh hoạt, đuổi theo đối phương mà tập trung bắn ngược lại dễ dàng lâm vào tiết tấu của đối phương. Đám người này động tác giả ùn ùn, đa dạng phong phú.
Dù sao hắn cũng có nhiều súng!
Bốn khẩu ngừng bắn, tính toán góc độ xong, xoát xoát xoát, thay đổi phương hướng, lại lần nữa nổ súng.
Roma không hề nhắm vào tên đối diện, mà là lựa chọn góc độ bắn mở rộng, tiến hành bắn bao trùm!
Hỏa lực mạnh chính là có thể muốn làm gì thì làm!
Lão đại Billy không thích “Abyss Phoenix”, nguyên nhân rất đơn giản, lão đại Billy thích cận chiến. Nhưng mà Roma lại thiên về đánh tầm xa, có thể trốn ở góc phòng bắn lén, vì sao phải chạy ra ngoài so đao kiếm?
Đát đát đát!
Bốn họng súng tạm dừng đã lại lần nữa phụt ra ngọn lửa, chỉ thấy nước lũ hỏa lực nguyên bản xé rách bầu trời phút chốc mở ra, hình thành mảng lớn lưới hỏa lực hình quạt, hầu như bao phủ không gian Long Thành có khả năng né tránh.
Hỏa lực tập trung bao trùm khu vực, còn lại là chỉ cần gia tăng mật độ hỏa lực.
Chỉ cần đối phương không có chạy ra khu vực hỏa lực bao trùm, vậy nhất định sẽ bị bắn trúng. Chỉ cần Quang Giáp mục tiêu đã bắn trúng, thân hình liền chậm chạp, Roma là có nắm chắc đưa đối phương về Tây Thiên.
Từng đường đạn chói mắt tựa như từng sợi xiềng xích bị đốt đỏ hồng, phong tỏa bốn phía khu vực của Long Thành.
Diêu Bắc Tự xa xa xem cuộc chiến âm thầm lắc đầu.
Nếu Long Thành lao ra khu vực hỏa lực phong tỏa, Quang Giáp màu đỏ chỉ cần lại điều chỉnh, là có thể lại lần nữa hoàn thành phong tỏa. Tốc độ Long Thành có nhanh, cũng không có nhanh hơn Quang Giáp màu đỏ thay đổi họng súng. Càng diệu là, Long Thành nếu ý đồ giãy hỏa lực phong tỏa, nhất định phải di động ngang, mục đích kéo dài thời gian của Quang Giáp màu đỏ cũng có thể đạt được.
Diêu Bắc Tự đem đưa bản thân thay thế vị trí Long Thành, hắn cũng không có biện pháp nào tốt hơn. Lựa chọn tốt nhất là trước nhượng bộ lui binh, tiêu hao hết năng lượng của Quang Giáp màu đỏ, chuyển sang đối phó Quang Giáp hải tặc khác xông tới.
Đợi một chút, Long Thành... thế mà xông tới nghênh đón quang đạn... Người này điên rồi sao?
Diêu Bắc Tự tâm thần chấn động, làm cho hắn nguyên bản tung ra một kích trí mạng với hải tặc đối diện, đã lệch ba mươi xăng-ti-mét. Ở trên người sư sĩ cấp bậc như hắn, sai lầm như thế này là tuyệt không có khả năng xuất hiện.
Diêu Bắc Tự vẫn không có tâm tư quan tâm đến sai lầm vừa rồi của mình, một cước đá Quang Giáp hải tặc đã trọng thương khỏi bầu trời.
Hắn mở to hai mắt, nhìn về phía phương hướng Long Thành.
Trong khoang điều khiển “Black Aurora”, Long Thành mặt không chút thay đổi, ảnh ngược trên võng mạc của hắn xẹt qua chùm tia sáng không đếm được, đó là dấu vết của quang đạn kéo ra.
Lực chú ý của hắn tập trung cao độ, tư, một bản tăng phúc năng lượng phía sau lưng “Black Aurora” được kích hoạt, tản mát ra hào quang nhè nhẹ.
Hai động cơ chủ to lớn sau lưng đột nhiên mở ra.
Tần suất thao tác Long Thành kịch liệt tăng lên, số liệu trong tầm nhìn, bắt đầu điên cuồng nhảy lên.
Thân thể cao lớn của “Black Aurora” trở nên cực kỳ linh hoạt, thân thể nó bắt đầu đong đưa biên độ nhỏ với tần suất cao, không trung bắt đầu xuất hiện tàn ảnh, khí lưu bị quấy lên cùng quang đạn xẹt qua, làm cho tàn ảnh của “Black Aurora” trở nên càng thêm mơ hồ quỷ dị, còn phủ lên một tầng ánh sáng.
“Black Aurora” lấy sai lệch một chút xíu né qua từng viên quang đạn, có viên quang đạn thậm chí xẹt qua sát mặt ngoài giáp năng lượng “Black Aurora”, làm cho giáp năng lượng hào quang phút chốc sáng ngời.
Những người đứng xem giống như nhìn thấy một u linh màu đen phiêu đãng ở trong mưa ánh sáng dày đặc chói mắt.
Diêu Bắc Tự cảm giác bản thân hầu như muốn hít thở không thông, đầu óc vang lên ông ông, sao có khả năng? Sao có khả năng có loại thao tác cực hạn này?
Cái này cần đạt tới trình độ khống chế đối với Quang Giáp tinh tế cỡ nào! Cái này cần phản xạ tần biến thái cỡ nào! Cái này cần tố chất tâm lý đáng sợ cỡ nào!
Bỗng nhiên trong đầu vang lên một thanh âm: mình có thể làm được không?
Diêu Bắc Tự không dám nghĩ, không dám nháy mắt, tim hắn bắt đầu run lên nhè nhẹ.
Long Thành đột tiến càng sâu, hỏa lực sẽ trở nên càng dày đặc, không gian né tránh lại càng nhỏ, cho đến tránh cũng không thể tránh.
Thân hình lạnh lùng của "Quang Giáp màu đen" bị quang đạn dày đặc chiếu một mảng sáng như tuyết.
Cách mục tiêu, 500 mét!
Tư, bản tăng phúc năng lượng thứ hai được thắp sáng, hai động cơ chủ ầm ầm rít gào, tốc độ chợt tăng lên!
Hắn bắt đầu tiến lên.
“Black Aurora” đầu tiên là nghiêng người, tinh chuẩn như dao giải phẫu mà xẹt qua ở giữa một đường hai viên quang đạn. “Black Aurora” tốc độ lại lần nữa bạo tăng, một đường cong xinh đẹp, vòng qua một đường đạn.
Tốc độ “Black Aurora” tiếp tục gia tăng!
Lấy năng lực bắt giữ động thái của hai mắt Long Thành, thế giới trước mắt cũng bắt đầu trở nên mơ hồ.
Mỗi một sợi thần kinh đều bị điều động lên, thân thể Long Thành lúc này hơi căng thẳng, ngừng thở, lực chú ý tập trung chưa từng có.
Một đạo hào quang đã đến trước mặt, tốc độ của nó quá nhanh, chỉ có thể nhìn thấy một đoàn quang ảnh mơ hồ. Chỉ cần xông qua, liền phá tan lưới hỏa lực. Nhưng mà tốc độ giữa Quang Giáp cùng luồng ánh sáng đã đạt tới trị số đáng sợ, không kịp né tránh, mắt thấy Quang Giáp sắp bị đánh trúng.
Trong một cái nháy mắt, Long Thành thấy rõ ràng!
Là ba quả quang đạn!
Đao kiếm của “Black Aurora” đã sớm vận sức chờ phát động, đồng thời bùng nổ!
Hào quang trắng đỏ cùng lam phút chốc sáng lên, ở không trung đan vào nhau, hung hăng đánh lên ba quả quang đạn.
Oành!
Quang đạn nổ tung, ánh lửa chói mắt chiếu sáng bầu trời đêm.
Lửa đạn đầy trời chợt biến mất, ánh lửa bùng nổ bành trướng ra ở trong không trung, giống như đóa hoa nở rộ, sáng ngời mà kiều diễm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận