Long Thành

Chương 420: Mày cũng xứng gọi là La Gỡ Giáp? (1)

Nguyên Chí nhắm mắt lại, nhấm nháp tư vị rượu ngon bỗng nhiên mở miệng: "Cuối cùng là hoàn thành một đại sự. Chỉ tiếc, bọn họ cự tuyệt chúng ta trợ giúp, có chút không cam lòng."
"Còn nhiều thời gian, huynh đệ." Dương Lão Hổ thật ra nhìn khá rộng: "Ngày hôm qua chúng ta còn đang đánh đánh giết giết, hôm nay đã để cho chúng ta tiến vào nhà bọn họ? Thực bảo tao, tao còn có chút không dám."
Nguyên Chí gật đầu: "Cũng đúng, dù sao chúng ta tư thái đã bày ra đủ, đừng đắc tội bọn họ là được."
"Không thể sơ ý!" Dương Lão Hổ trầm giọng nói: "Gần đây giám sát chặt chẽ một chút, vô luận như thế nào, không thể để La lão đại lại lấy cớ để đại khai sát giới. Bằng không, tao sợ Thạch Xuyên chúng ta không có người sống. Giết sạch... giết sạch đó!"
Nguyên Chí lộ ra vẻ đồng ý: "Đây là đại sự hàng đầu! Tao chuẩn bị xây dựng một đội giám sát, để ước thúc đám chó điên này một chút, miễn cho đui mù ngu xuẩn nào đó chạy tới nông trường gây chuyện, liên lụy chúng ta."
Dương Lão Hổ mắt sáng ngời: "Chủ ý này tốt, tao ra một nửa nhân."
Hai người lại thấp giọng thảo luận một lát chuyện đội giám sát, rốt cuộc nói xong, hai người không hẹn mà cùng trầm tĩnh lại, tùy ý nói chuyện phiếm.
"Không nghĩ tới Tông thần thế mà không chết, không lẽ sư sĩ cấp 12, mệnh cũng cứng rắn hơn một ít?"
"Là phúc hay họa, còn khó mà nói. Nhưng thật ra Cảnh Bị ti nói muốn chuộc Tông Á?"
"Vậy thật ra cũng có thể bán được giá tốt!"
"Đám người này sao có thể nói chuẩn được đây?"
"Nói cũng đúng..."
Nghi thức hoan nghênh của thành viên bang phái Thạch Xuyên làm cho mọi người bị giật mình, ngay cả Roma tự xưng là kiến thức rộng rãi, cũng mất thời gian rất lâu mới khôi phục lại.
Những người khác thì càng không cần phải nói, trường hợp nọ thật sự quá không có cảm giác chân thật.
Bất quá cũng may cự tuyệt thỉnh cầu trợ giúp của bọn họ, đám đại hán nhìn qua hung thần ác sát này cũng không dây dưa, thống khoái rời khỏi, cảnh này khiến tảng đá trong lòng mọi người rơi xuống đất.
Sau khi đơn giản dùng bữa trưa một chút, đại kiến thiết nông trường khí thế ngất trời chính thức khởi động.
Nông trường hoang vu lợi hại, hầu như toàn bộ kiến trúc đều bị phá hủy, nơi nơi đều là phế tích, Dương Lão Hổ chuyên môn cường điệu đó là kiệt tác của Niếp Tú. Lúc ấy Vương Đống để cho Niếp Tú xâm nhập nông trường, phá hủy toàn bộ kiến trúc, hủy hoại đồng ruộng, để cho đám người bên ngoài bọn họ nhìn thấy một chút lợi hại.
Niếp Tú ở tối hôm qua đã bị đánh chết tại chỗ, không thể truy trách nhiệm.
Bất quá mọi người hoàn toàn không thèm để ý, mỗi người đều tin tưởng vững chắc, bọn họ có năng lực kiến thiết ra nông trường lý tưởng trong cảm nhận.
"Trái một chút trái một chút!"
"Phía dưới qua phải một chút, có chút lệch!"
"Tốt rồi tốt rồi!"
Mọi người luống cuống tay chân mang tấm biển nông trường cả đêm gấp gáp chế tạo treo lên cửa lớn nông trường, bốn chữ "Nông trường Quả Táo" kiều diễm ướt át.
Mọi người nhịn không được lại hoan hô.
Roma cảm giác sâu sắc được trọng trách trên vai, nhìn thấy một màn trước mắt, ức chế kích động trong lòng, hít sâu một hơi.
Long Thành thích trồng cây, Roma thích gỡ giáp, Jasmine thích tiền, bọn họ đều có tương lai tốt đẹp!
Nông trường bách phế đãi hưng, mọi người nhiệt tình như lửa, mười phần ra sức.
Trên bàn ăn, mọi người vừa ăn vừa thảo luận.
Jasmine dẫn đầu báo cáo: "Con đã hoàn thành toàn bộ thiết kế kiến trúc, đầu tiên là nhà ở, cáy này xây lên có vẻ đơn giản. Chúng ta tạm định 40 tòa. Quang Giáp công trình cùng tài liệu kiến trúc của chúng ta cực kỳ sung túc, có thể hoàn thành rất nhanh."
"Trừ cái đó ra, chúng ta cần một nhà xưởng ươm giống, nhà xưởng sinh trưởng nhiệt độ ổn định, nhà xưởng ấp nhiệt độ cao, hệ thống tưới tiêu tự động, nơi nuôi dưỡng gia súc, bể xử lý nước thải cùng chất thải, kho chứa, kho Quang Giáp."
"Khu sửa chữa Quang Giáp nhà nông chúng ta trực tiếp thăng cấp lên phòng thí nghiệm Quang Giáp, một sân luyện tập, một nhà ăn nông trường. Tạm định như vậy, cần bổ sung thì bổ sung sau. Ồ, còn trạm thu mua Quang Giáp phế thải của Roma, thêm một phân xưởng tháo dỡ."
Fermi nói: "Nhà ở đã xây được hai cái."
Nơi này chỉ có một mình hắn biết điều khiển Quang Giáp công trình, cho nên tiến độ rất chậm.
Roma mở miệng: "Toàn bộ kiến trúc hư hỏng đều đã được tháo dỡ, buổi chiều có thể chở tất cả những thứ này đi vứt bỏ."
Roma bỗng nhiên có chút xấu hổ, đường đường "Gươm chỉ huy màu máu", giống như trừ bỏ chiến đấu thì không biết cái gì cả. Chỉ có thể cùng Căn thúc tháo dỡ kiến trúc hư hỏng. Mấu chốt là, mình lại có thể tháo dỡ thật sự hưng phấn...
Hắn mở miệng nói: "Chờ chở đi vứt bỏ xong, Fermi dạy tôi một chút thao tác Quang Giáp công trình như thế nào."
Căn thúc vội vàng nói: "Tôi cũng học, chỉ sợ học cũng không biết..."
Fermi cười nói: "Không thành vấn đề, rất đơn giản."
Catherine nói tiếp: "Con cùng Đỗ Bắc cải tạo bốn Quang Giáp công trình, dùng để xây nhà ở cùng nhà xưởng hoàn toàn không thành vấn đề. Sau chúng ta chuẩn bị cải tạo ra mấy cái Quang Giáp nhà nông có tính năng tổng hợp cao. Đã 4020, ai còn dùng "Thiết Canh Vương" nữa?"
Căn thúc nhỏ giọng nói: "Thật ra... "Thiết Canh Vương" rất dễ dùng..."
Nhưng mà không có ai để ý đến hắn, mọi người đều bị thanh âm hầm hầm hừ hừ của Quả Quả hấp dẫn.
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Quả Quả, không khỏi tất cả đều vui vẻ.
Khuôn mặt nhỏ của Quả Quả chôn ở trong bát, ra sức ăn, chỉ lộ ra cái đuôi tóc dựng thẳng lên trời, có thể nhìn ra được nó đang dùng sức toàn thân, một bên còn bày một cái bát không vừa mới ăn xong.
Long Thành ngồi ở đối diện Quả Quả, cũng đang vùi đầu ăn.
Fermi cảm thấy an lòng, Quả Quả vẫn có tật khó ăn, không nghĩ tới đến nông trường mới, khẩu vị của Quả Quả cũng trở nên tốt như vậy...
Quả Quả ngay cả khí lực uống sữa cũng dùng đến, lắc lắc lắc lắc ngẩng mặt lên, hầm hừ nhìn về phía Long Thành đối diện.
Khi nó nhìn thấy trước mặt Long Thành để một hàng bảy tám cái bát không, khuôn mặt nhỏ bầu bĩnh ngây ra. Nó ngơ ngác cúi đầu nhìn thoáng qua trước mặt mình chỉ có một cái bát không, bát thứ hai còn hơn phân nửa...
Cái bụng nhỏ đã phồng lên... đồ xấu cướp táo của nó ăn nhiều nhiều hơn nó nhiều...
Quả Quả miệng bĩu ra, oa oa khóc lớn!
Long Thành động tác ăn nhanh hơn vài phần, trong nháy mắt, trước mặt hắn lại thêm một cái bát không.
Quả Quả khóc càng lợi hại.
Quả Quả là được mọi người yêu mến, trên bàn ăn nhất thời một mảng rối loạn.
Jasmine vội vàng cho Quả Quả một quả táo, trấn an đứa nhỏ đáng yêu.
Khi Jasmine lấy ra quả táo, Long Thành đang điên cuồng ăn đột nhiên dừng lại, trừng to mắt, nhìn chằm chằm quả táo trên tay Quả Quả.
Quả Quả mang quả táo ôm chặt vào trong ngực, phồng hai má hầm hừ trừng mắt Long Thành, lần này nhất định không thể để cho đồ xấu này cướp quả táo của mình.
Jasmine vừa thấy không ổn, nhanh lấy ra một quả táo, nhét ở trên tay Long Thành.
Quả táo vừa vào tay, Long Thành đã an tĩnh lại, rắc rắc tự cắn ăn.
Quả Quả không chịu thua mở to hai mắt, hung ác mở ra bộ răng sữa của nó, ra sức cắn quả táo.
Mọi người ở đây thở phào một hơi.
"Mẹ ơi, hai đứa nhỏ thực không dễ trông!"
"Lực phá hoại quá mạnh mẽ, mới giải quyết xong một việc lại đương đầu việc khác, quả thực đòi mạng mà!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận