Long Thành

Chương 169: Jasmine phòng thủ (2)

Thời điểm Hoang Mộc Minh nghe được "đoàn Quang Giáp cấp A", vẻ mặt có một chút biến hóa, hắn đưa tay ra: "Rất vui gặp mặt, Ban Tiễn tiên sinh!"

Ban Tiễn đưa tay ra, nắm nhẹ một chút, vẻ mặt có chút mất tự nhiên cười nói: "Rất vui gặp mặt, Hoang Mộc công tử."

Hoang Mộc Minh chú ý tới vẻ mặt của Ban Tiễn khác thường, bất quá không có hỏi nhiều, hắn quay sang nói với Từ Bách Nham: "Vãn bối đang muốn đi tìm Hiệu trưởng, chúng tôi chuẩn bị rời khỏi Trung tâm trang bị."

Từ Bách Nham có chút ngoài ý muốn: "Là tôi chiêu đãi không chu toàn?"

Hoang Mộc Minh vội vàng nói: "Hiệu trưởng sao lại nói như vậy? Chúng tôi đã xác định kề vai chiến đấu, hiện tại thế cục nguy cấp, sao lại để ý phồn văn nhục lễ? Vãn bối là đi tìm Đao Đao, không chừng nàng hiện tại đã mắng tôi ra cái dạng gì rồi. Cũng không dám trì hoãn."

Từ Bách Nham giật mình: "Nên vậy, tiểu cô nương nhắm chừng bị sợ không nhẹ, cậu nhanh chạy đi. Thần Đao hiện tại ở chỗ Long Thành, cậu có biết vị trí không?"

"Biết." Hoang Mộc Minh cũng không nói lời thừa: "Hiệu trưởng, chúng tôi lập tức xuất phát."

"Ok, chỗ tôi đang việc nhiều, cũng không thể tiễn."

"Hiệu trưởng gánh vác an nguy dân chúng toàn thành phố, chống đỡ hải tặc quan trọng hơn, xin hãy dừng bước!"

Từ Bách Nham đứng ở trước khung cửa thủy tinh, nhìn chăm chú Hoang Mộc Minh điều khiển Quang Giáp rời đi, không nói một lời.

Ký túc xá sơn cốc.

"Đao Đao cố lên! Lại đến một lần!"

Nghe Jasmine bơm hơi, Hoang Mộc Thần Đao vẻ mặt nghiêm túc, triển khai tư thế soái khí tiêu sái, mười phần khí thế.

Thấp Đát vén tóc dính ở trên mặt, mồ hôi uốn lượn chảy xuôi, nhỏ xuống đất. Mồ hôi bốc hơi thành khí nóng làm cho nàng cảm giác như đang bị hấp hơi, càng đòi mạng là bắp chân truyền đến từng cơn cảm giác căng thẳng, đây là điềm báo của chuột rút.

Liên tục tiến công cường độ cao trong 20 phút, thể lực của nàng cũng đã đến điểm tới hạn.

"Đao Đao, không cần buông bỏ, lại đến một lần!"

Ở đối diện Jasmine đang lớn tiếng hô với nàng, trạng thái thoải mái, toàn thân ngay cả mồ hôi cũng không có một giọt.

Thế giới của Hoang Mộc Thần Đao hoàn toàn bị đảo điên, thậm chí bắt đầu hoài nghi về cuộc đời.

Trong 20 phút, nàng hầu như đã dùng hết toàn bộ phương thức tiến công nàng có thể nghĩ đến, vẫn không có đánh vỡ phòng ngự của Jasmine. Tiến công của nàng tựa như sóng biển, một đợt tiếp một đợt, đợt sau mạnh hơn đợt trước. Nhưng mà Jasmine tựa như đá ngầm trong sóng biển vậy, vẫn là tư thái phòng ngự không có gì đặc biệt nọ, tiến công của mình đánh lên, tựa như sóng biển mãnh liệt đánh lên đá ngầm.

Vô luận công kích của nàng mạnh đến cỡ nào, Jasmine vẫn không chút lay chuyển. Không biết có phải ảo giác hay không, nàng cảm thấy Jasmine càng lúc càng thoải mái có thừa.

Đáng chết!

Tại sao có thể như vậy?

Không được! Không thể cứ buông bỏ như vậy!

Hoang Mộc Thần Đao trời sinh không chịu thua, cố lấy một tia dư lực cuối cùng, quát lên một tiếng, bước vọt tới trước, giơ lên đùi phải tựa như một cái roi, mang theo tiếng gió gào thét, đá hướng Jasmine!

Jasmine hai tay giao nhau thành chữ thập, đẩy sang bên trái.

Phành, chuẩn xác tiếp lấy cước như roi của Hoang Mộc Thần Đao, thế đỡ chữ thập hơi ép xuống, rồi khôi phục nguyên trạng, thân hình Jasmine không chút lay chuyển.

Hoang Mộc Thần Đao sức cùng lực kiệt cả người mất đi cân bằng, nàng trơ mắt nhìn mặt đất cấp tốc phóng đại ở trong mắt, theo bản năng nhắm mắt lại, làm tốt chuẩn bị thừa nhận va chạm.

Bỗng nhiên vẻ mặt nàng dại ra, thân thể cứng ngắc.

Một bàn tay mảnh khảnh, chuẩn xác bắt lấy cổ của nàng, sau đó nàng cảm thấy đất trời xoay chuyển, lại lần nữa đứng thẳng. Thời điểm hai chân chạm đất, Hoang Mộc Thần Đao không có chút tư tưởng chuẩn bị nào chân mềm nhũn, thiếu chút nữa thì ngồi bệt ở trên đất.

Lại là bàn tay đó đỡ lấy nàng.

"Đao Đao, cẩn thận!"

Giọng của Jasmine vẫn ngọt như vậy.

Nhưng mà Hoang Mộc Thần Đao đang nhắm mắt lại không có nhìn thấy Jasmine có chút xấu hổ hơi le lưỡi. Ai da, sao lại lây nhiễm thói quen bắt lấy cổ người khác của thầy?

Hoang Mộc Thần Đao cố gắng tự ổn định thân hình, thở dài nói: "Jasmine, cậu có còn là con người hay không? Thể lực quá mạnh đi! Ngay cả giọt mồ hội cũng chưa ra!"

Jasmine đắc ý nói: "Jasmine đương nhiên là con người."

Nhân loại mới đương nhiên là con người, chính phủ cũng thừa nhận là con người mà.

Hoang Mộc Thần Đao khóc không ra nước mắt: "Xong rồi xong rồi! Mộng mỹ thực của mình! Đã vỡ nát rồi! Jasmine của mình đã bị một người nam chiếm lấy rồi! Trời xanh ơi, đất rộng ơi..."

Nàng cảm thấy đây nhất định là ác mộng.

Chỉ có trong mộng mới có chuyện như vậy, thực lực của Jasmine lại có thể lợi hại như vậy! Mình lại có thể còn lớn lối muốn đi làm thầy người ta? Nghĩ đến cái này, Hoang Mộc Thần Đao cảm thấy mặt nóng đến mức như muốn cháy lên vậy.

Nhưng nghĩ lại, vẫn nghi hoặc thật sâu đối với thực lực của Long Thành.

Học sinh đã lợi hại như vậy, thì thầy sẽ mạnh đến tình trạng gì đây?

Nghe Jasmine nói, nàng chỉ ngăn đỡ được thầy một lần!

Jasmine phòng thủ mạnh như vậy, thế mà chỉ thành công đỡ được một lần? Hoang Mộc Thần Đao có chút không tin, nàng cảm thấy cho dù là Hoang Mộc Minh khốn kiếp kia đến, cũng phá không ra phòng thủ của Jasmine.

Jasmine mặt mày hớn hở: "Đao Đao không cần nản lòng, chỉ muốn cậu cố gắng, nhất định có thể!"

Đổi lại người khác nói những lại lời này với Hoang Mộc Thần Đao, nàng nhất định sẽ cảm thấy là trào phúng, khẳng định sẽ há mồm phản kích. Nhưng mà Jasmine nói, nàng lại một chút cũng không có tức giận, ngược lại cảm thấy trong lòng ấm ấm.

Hoang Mộc Thần Đao trên mặt ra vẻ thương tâm muốn chết: "Jasmine, cậu không phải cố ý gạt mình chứ? Cậu lợi hại như vậy!"

Jasmine chân thật lắc đầu: "Jasmine không có lừa Đao Đao."

Hoang Mộc Thần Đao thấy Jasmine chân thật như vậy, vội vàng nói: "Jasmine, mình tin tưởng cậu! Phòng thủ của cậu thật sự thật mạnh, là luyện như thế nào?"

"Thật sự rất mạnh sao?" Jasmine mở to hai mắt, vẻ mặt có chút đắc ý, nhưng mà rất nhanh nàng thở dài một hơi: "Cậu nếu mỗi tuần chết mười lần, cậu cũng có thể luyện thành."

Hoang Mộc Thần Đao có chút líu lưỡi: "Cường độ cao như vậy? Jasmine cậu thể lực tốt như vậy, luyện đến nửa chết là cường độ như thế nào vậy?"

Nàng xem "chết" mà Jasmine nói, lý giải thành luyện đến nửa sống nửa chết! Huấn luyện ma quỷ trong truyền thuyết, sẽ mang thể lực áp bức đến chỉ còn một hơi, hình dung lên, mọi người đều thích dùng "sống không bằng chết" .

Jasmine lại thở dài: "Có biện pháp nào đây? Thầy thật sự quá lợi hại!"

Jasmine cảm thấy Đao Đao nói "nửa chết" hình dung là càng chuẩn xác, trung tâm của mình không chết mà thôi, thân thể hủy hoại, quả thật chỉ có thể tính là chết một nửa.

Hoang Mộc Thần Đao tò mò hỏi: "Trừ bỏ phòng thủ, Jasmine cậu còn học cái gì?"

"Chỉ học được cái này." Jasmine nhịn không được nói: "Nhưng cũng không phải là thầy dạy, đều là Jasmine tự mình cân nhắc ra. Thầy chưa bao giờ giảng giải, đi lên là đánh."

Hoang Mộc Thần Đao ngây người một chút, lắp bắp nói: "Cái này, hung tàn như vậy?"

"Hung tàn à." Jasmine mím cái miệng nhỏ nhắn, có chút tủi thân, nhưng lập tức nói: "Bất quá bản thân thầy cũng giống như vậy, ví dụ như nghiên cứu khống mang, thầy cũng tự mình làm mà."

Hoang Mộc Thần Đao lại ngẩn ra một chút: "Khống mang?"

Đợi một chút, không phải là sau khi mình dùng khống mang, Long Thành đã động ý niệm này?

Bạn cần đăng nhập để bình luận