Long Thành

Chương 306: Chính là hương vị này

Vậy chỉ có một loại khả năng.
Đối phương là muốn thông qua phương thức này đến chèn ép khí thế của hắn, bẻ gãy uy phong của hắn.
Hừ, thủ đoạn cũ!
Roma trong lòng chắc chắn, sức lực mười phần, mỗi câu đều nói năng có khí phách, dũng khí mười phần.
Roma khóe mắt ngầm liếc qua cái tên mặc đồng phục học sinh cũng đang rình ở một bên kia.
Khi hắn nhìn thấy Long Thành đi đến một đống vật liệu xây dựng, trong lòng cười lạnh, hừ hừ, không muốn để cho mình nhìn thấy hắn báo cáo cho Từ Bách Nham sao?
Jasmine đổi sang kênh thông tin của Long Thành hỏi: "Thầy, làm sao bây giờ?"
Nàng không biết nên làm thế nào cho phải, vừa mới nàng chuyên môn thiết kế cho Roma một bộ trang bị cắt giản dị, muốn đề cao hiệu suất. Không nghĩ tới Roma lại có thể trực tiếp vứt bỏ mặc kệ!
Long Thành đi đến đống vật liệu xây dựng, ánh mắt tìm kiếm, ngoài miệng nói: "Thầy có biện pháp."
Hắn tìm được thứ mình cần, cúi người từ trong đống vật liệu xây dựng rút ra một sợi dây cáp lớn bằng ngón cái.
Trong tiếng kim loại ma sát khó nghe, dây cáp bị rút ra, dài ước chừng 6 mét.
Long Thành cầm một đầu dây cáp, cổ tay nhẹ nhàng rung lên, bốp, trong không khí vang lên một tiếng nổ bén nhọn. Tấm thép dày trước mặt hắn mảnh vụn bay tứ tung, mặt trên hiện lên một vết sâu 6 đến 7 phân.
Long Thành quay đầu liếc mắt đánh giá dáng người Roma một cái, không khỏi âm thầm lắc đầu.
Không được, một roi này quất xuống, nhắm chừng sẽ quất người này thành hai đoạn.
Tìm cái nào mềm chút mới được...
Roma ngơ ngác nhìn dấu vết thấy ghê người trên tấm thép, màu máu trên mặt rút đi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, trắng bệch ra từng chút một. Miệng hắn phát khô, yết hầu cứng ngắc.
Long Thành bắt đầu tìm kiếm dây thừng.
Không sai, biện pháp của hắn cực kỳ đơn giản.
Thời điểm ở doanh huấn luyện, huấn luyện viên là thu thập học viên không muốn luyện tập này như thế nào? Rất đơn giản, không luyện tập thì ăn roi, luyện tập không đạt tiêu chuẩn ăn roi, khảo hạch thành tích kém ăn roi, phạm vào sai lầm ăn roi...
Long Thành cho tới giờ chưa thấy qua, có người đối mặt với roi của huấn luyện viên còn có thể kiên cường.
Roi của huấn luyện viên rất có kỹ xảo, nó có thể cho ngươi cảm thấy đau tận xương cốt, lại không thương đến thân thể, không chậm trễ luyện tập.
Trừ bỏ roi, còn có chịu đói, không cho ngủ, cấm đoán một loạt thủ đoạn vân vân.
Long Thành là một đứa nhỏ thành thật nghe lời. Trừ bỏ ăn roi cùng chịu đói ra, thủ đoạn nào hắn cũng chưa tự mình trải qua, nhưng mà hắn nhìn thấy kết cục thê thảm của các học viên không nghe lời này.
Roma nhìn thấy Long Thành đang không ngừng tìm kiếm dây thừng, nhất thời hoảng lên: "Các người không thể như vậy! Tôn trọng! Tao cần tôn trọng! Chỉ muốn tụi mày cho tao tôn trọng, tao không phải là không thể được cống hiến sức lực..."
Long Thành cũng không quá hài lòng, dây cáp quá cứng, dây ni lông quá mềm. Thẳng đến hắn phát hiện một tấm da thuộc không biết từ động vật gì, mắt liền sáng ngời. Dùng dao laser cắt thành một sợi dây bề rộng chừng 5 đến 6 xăng-ti-mét dài chừng 2 mét.
Nhẹ nhàng rung cổ tay lên.
Vù bốp!
Tiếng nổ trong trẻo quanh quẩn ở từng góc khoang chứa hàng.
Long Thành lộ ra vẻ hài lòng, dùng lời của Jasmine mà nói, chính là hương vị này!
Không sai, roi của huấn luyện viên, chính là hương vị này!
Roma mặt trắng như tờ giấy, trên trán từng giọt mồ hôi lớn bằng hạt đậu chảy ra, đến lúc này, hắn sao mà không biết đối phương muốn làm thật?
Hắn hiện tại bắt đầu hoài nghi phán đoán của bản thân, đối phương lưu mình sống... Chẳng lẽ thật sự không phải vì tài năng chỉ huy của mình?
Roma cúi đầu nhìn thoáng qua hai tay tràn đầy dầu mỡ của mình, thể trạng của mình cũng không tính là cường tráng... Hay là đối phương biết mình là người Lloque, có vẻ chịu... chịu được khổ nhọc?
Mình thật sự... thành nô lệ?
Roma mở to hai mắt, không thể tin nhìn bàn tay của mình.
Roma đối với nô lệ cũng không chút xa lạ, mẹ hắn chính là nô lệ, cuộc sống nô lệ có bi thảm bao nhiêu, không có ai rõ ràng hơn so với hắn.
Bốp, cảm giác đau đớn thấu tim làm cho Roma kêu thảm một tiếng, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Hic!
Sao lại đau như vậy?
Roma từ nhỏ đã ăn roi, roi quất ở trên người, là nóng rát đau đớn. Nhưng mà một roi vừa rồi, giống như một cây châm đâm vào cốt tủy hắn, đau đớn khó có thể diễn tả bằng lời lan tràn ở toàn thân hắn.
Roma biết đá trúng tấm sắt rồi, học sinh mặc đồng phục đối diện, là một nhân vật ác độc!
Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt, đại trượng phu co được dãn được!
Roma vội vàng nói: "Tôi, tôi làm!"
Nhưng mà Long Thành mắt điếc tai ngơ, roi trong tay đổ ập xuống, liên tục quất ra.
Roi của huấn luyện viên một khi vung lên, cầu xin tha thứ không có chút tác dụng.
Roma ôm mặt liên tục kêu thảm thiết, ở quay cuồng trên đất, vụng trộm từ khe hở nhìn mặt của Long Thành, trong lòng hí một hơi khí lạnh.
Khuôn mặt thiếu niên còn mang theo vè non nớt nọ, đầy lạnh nhạt, từ đầu đến cuối không có nửa điểm tình cảm dao động.
Chẳng lẽ là... người máy?
Hơi lạnh thấu xương từ trong lòng Roma bốc lên.
Hắn thấy qua nhân vật hung ác cũng nhiều, hải tặc nào mà không phải là hạng người hung ác? Cảnh tượng giáo huấn nô lệ là đã nhìn quen mắt, nhưng bọn họ hoặc là vẻ mặt dữ tợn, hoặc là tràn ngập phẫn nộ, miệng còn có thể chửi ầm lên, hạng người tâm tư âm trầm, thường thường lúc này vẻ mặt cũng ác độc.
Nhưng mà, trên mặt thiếu niên này, nhìn không ra chút phẫn nộ cùng hung ác nào, chỉ có hờ hững.
Thật giống như một cỗ máy không có cảm tình, đang máy móc quất hắn...
Ai u má ơi, đau đau đau...
Hai mươi roi.
Ngay cả số lượng, Long Thành cũng giống y như huấn luyện viên, không nhiều không ít hơn roi nào.
Roma bộ dáng nhìn qua vô cùng thê thảm, quần áo trên người rách nát, mặt hoàn toàn sưng thành đầu heo. Hắn cuộn mình thành một đoàn ở trên đất, miệng phát ra tiếng rên rỉ, nhìn qua đã hấp hối.
Long Thành đôi mắt nhìn thấy cảnh tượng cực kỳ quen thuộc, chiêu này bọn họ hầu như mỗi người đều dùng qua.
Hắn thản nhiên nói: "Đứng lên."
Roma tiếp tục rên rỉ, thân thể thỉnh thoảng run rẩy, giống như không thể đứng lên.
Bốp, roi giống như độc xà đánh trúng thân thể hắn, Roma thân thể cứng đờ, đồng tử trợn to.
Bốp bốp bốp, liên tục trúng ba bốn roi, Roma rốt cuộc nhịn không được lớn tiếng kêu: "Đứng đứng! Tao đứng lên! Tao tao tao..."
Long Thành mắt điếc tai ngơ, tiếp tục huy động roi.
Không nhiều không ít, đủ hai mươi roi.
Roma mặt mũi bầm dập, quần áo tả tơi, thẳng tắp đứng ở trước mặt Long Thành, tựa như binh sĩ chờ đợi kiểm duyệt.
Hình ảnh này giống như đã từng gặp qua, thức tỉnh lại ký ức đã muốn phai màu trong đầu Long Thành. Không tự chủ, Long Thành tay phải nắm roi, nhẹ nhàng gõ tay phải của mình, huấn luyện viên lúc này...
Long Thành bắt chước huấn luyện viên, lạnh nhạt nhìn thoáng qua Roma, giọng điệu lạnh nhạt: "Mười Quang Giáp, khi nào gỡ xong, khi đó ăn cơm."
Roma lớn tiếng hô: "Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!"
Long Thành xoay người rời khỏi, hắn lại không tự giác bắt chước huấn luyện viên, hai tay chắp ở sau người, roi da trong tay rung lên có tiết tấu.
Roma nhìn thấy tâm can cũng không tự giác rung lên theo.
Roma đến lúc này đã hoàn toàn hết hy vọng, đối phương chính là nhìn trúng bản thân có thể lao động của hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận