Long Thành

Chương 481: Bảo hộ nông trường mỗi người có trách nhiệm (2)

Phan Quang Quang nghe vậy cười ha ha, vẻ mặt có chút đắc ý: "Vậy cũng đúng. Gà con quả thật manh hơn so với tôi, nhưng mà lão đại của cậu muốn chạy, trên đời này cũng không có mấy người có thể ngăn được. Ít nhất Gà con là không ngăn được!"
521 ở một bên không có nói xen vào, mà thầm ghi ở trong lòng. Loại tin tức tình báo như thế này, căn bản không có khả năng có cơ hội khác để thu hoạch.
Phan Quang Quang lại nhịn không được thở dài, cảm khái nói: "Hệ 2 cùng hệ 7 là tử địch. Hai nhà ân oán mấy ngày mấy đêm cũng nói không hết. Thật ra trước kia hệ 2 vẫn bị chúng ta đè ra đánh, đoạn 2 hệ 2 đời trước, có một nửa đã bị chúng ta xử lý."
"Thẳng đến Gà con xuất hiện, tình huống liền nghịch chuyển. Liền biến thành chúng ta bị đè ra đánh. Lão đại trước lão đại của cậu, chính là bị hắn xử lý. Tôi lúc ấy trẻ tuổi, muốn báo thù cho lão đại, cũng thiếu chút chết ở trên tay hắn. Hoàn hảo hậu bối hệ 2 điêu linh, trừ bỏ một Gà con, không có người mới nào lợi hại."
Phan Quang Quang bỗng nhiên dừng lại.
7758 cùng 521 bị dọa nhảy dựng, chẳng lẽ Họa Kích đại nhân lại xuất hiện? Vội vàng nhìn xung quanh, không có nhìn thấy bóng dáng nào.
Phan Quang Quang thì thào tự nói: "Không thể nào, sẽ không trùng hợp như vậy chứ."
Hắn bỗng nhiên nghĩ tới, thiếu niên phúc duyên thâm hậu vừa rồi kia, vào đạo tràng, sau đó rời khỏi. Rời khỏi không bao lâu, Họa Kích đã đi ra từ trong đạo tràng.
Cái này không phải điển hình cảnh tượng người cung cấp thông tin chắp nối sao?
Hệ 2 đây là bắt đầu bố cục từ sớm? Bọn họ chẳng lẽ cũng có tin tức gì? Hay là bọn họ cũng theo dõi căn cứ hệ 0? Cái này không giống phong cách hệ 2.
Khó trách, cái tên điều khiển Quang Giáp nhà nông kia mình đã sớm cảm thấy không giống, phúc duyên thâm hậu như vậy thì ra là hệ 2. Đợi một chút! Hệ 2! Một tên mà mình chưa bây giờ nhìn thấy qua.
2333 !
Phan Quang Quang thiếu chút nữa thốt ra. Ánh mắt như chuông đồng của hắn chợt sáng lên, vô số ý niệm chuyển qua ở trong đầu, a, 2333 mà hệ 2 giữ bí mật nghiêm khắc nhất, thế mà trong lúc vô tình đã bại lộ ở trước mắt mình!
Hắn kìm lòng không được liếm liếm đôi môi dày.
Hệ 2 cùng hệ 7 là đối thủ một mất một còn, hai bên ân oán liên miên mấy trăm năm, chém giết ở giữa chiến lực đỉnh cao hầu như chưa từng đình chỉ qua.
Một Họa Kích đã ép tới bọn họ thở không nổi, nếu lại thêm 2333, hung mãnh giống như trong lời đồn, ngày như vậy không có cách nào qua!
Hệ 2 giấu 2333 kín như vậy, có thể thấy được cao tầng hệ 2 cực kỳ xem trọng tương lai này, thực thi bảo hộ trọng điểm!
Tuyệt đối không thể để cho 2333 trưởng thành lên, nguy hiểm phải bóp chết ở trong nôi, thừa dịp 2333 cánh chim còn chưa có đầy đặn, răng rắc! Xử lý 2333!
Hệ 2 không thể lại thêm Họa Kích!
Ha ha, Quang Giáp nhà nông thật sự là ngụy trang tốt!
Đáng tiếc đáng tiếc, Gà con, ngươi tuy nhiên không phạm sai lầm gì, nhưng không ngăn nổi vận khí tốt của lão tử, mặt trắng!
Phan Quang Quang vẫy tay với ông chủ: "Ông chủ, tìm ông hỏi thăm chút chuyện."
Ông chủ đi tới, vẻ mặt hòa khí: "Quý khách có chuyện gì?"
Phan Quang Quang nhìn như tùy ý nói: "Phụ cận Thạch Xuyên có nông trường gì không? Chúng tôi là làm ăn nông sản phẩm, đến Thạch Xuyên khảo sát."
Ông chủ nghe vậy, nhìn thoáng qua Phan Quang Quang, nhiệt tình nói: "Nông trường à, tôi đi giúp cậu hỏi một chút."
"Cảm ơn ông chủ!"
Một lát sau, bỗng nhiên một đám đại hán xăm trổ hung thần ác sát đi vào trong quán.
Ông chủ lại ở trong đó, chỉ vào Phan Quang Quang, lớn tiếng nói: "Chính là đầu trọc kia! Đang hỏi thăm nông trường! Còn nói mình là làm ăn nông sản phẩm đến Thạch Xuyên khảo sát, khinh lão tử ngốc sao? Lão tử đã tiếp đãi qua người làm ăn vũ khí quân đội, buôn lậu! Làm ăn nông sản phẩm làm tới Thạch Xuyên sao? Vừa thấy đã không phải là người tốt rồi!"
Đám đại hán xăm trổ mang theo vẻ mặt cười hung ác cùng trào phúng vây lại.
Toàn bộ Thạch Xuyên chỉ có một nông trường, nông trường Quả Táo.
Oành đùng oành đùng, trên đường ngoài cửa sổ, không ngừng có Quang Giáp gào thét đi về bên này, rầm rầm rộ rộ, trường hợp mười phần hoành tráng.
Treo nhiều biểu ngữ "Bảo hộ nông trường" như vậy, hiện tại rốt cuộc đã để bọn hắn bắt được một cơ hội có thể biểu hiện lập công!
Đám phần tử bang phái ngày xưa, đánh mạt chược cùng poker nhiều ngày như vậy, đều sắp nghẹn ra bệnh rồi. Giờ phút này có thể có cơ hội danh chính ngôn thuận đánh nhau, đều giống như đánh kê huyết vậy, xoa xoa tay, nóng lòng muốn thử.
Quang Giáp tới chậm một chút vừa thấy mình mất đi vị trí có lợi, chẳng phải là ngay cả ngụm canh đều không kiếm được sao? Dưới tình thế cấp bách, chỉ có khàn giọng hô to một tiếng.
"Bảo hộ nông trường! Mỗi người có trách nhiệm!"
Khẩu hiệu vừa ra, lập tức khiến cho những người khác lên theo, trường hợp trở nên nhiệt liệt hẳn lên. Có một số tên tính tình nóng nảy hiếu chiến, dưới kích động phấn khởi, Quang Giáp giơ lên súng pháo nã súng pháo thẳng lên trên trời, đát đát đát, thùng thùng thùng, pháo sáng cùng mảnh đạn nổ tung ở trên bầu trời giống như pháo hoa.
Con đường bên ngoài quán lẩu chật như nêm cối, súng pháo như rừng, họng họng pháo không đếm được một mảng đông nghìn nghịt, nhắm ngay ba người trong quán.
7758 cùng 521 hai mặt nhìn nhau, hai người vẻ mặt mờ mịt, không rõ ràng đã xảy ra cái gì.
Phan Quang Quang trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm giác đầu óc của mình không đủ dùng. Đợi một chút, sao lại không giống với mình dự đoán vậy?
Mình là ai? Mình ở đâu?
Trao đổi với Quán trưởng cực kỳ thuận lợi, Họa Kích cũng thành công lấy được danh hiệu chức vụ thủ tịch huấn luyện viên mà hắn muốn.
Huấn luyện viên khác đều tỏ vẻ ủng hộ cùng nhiệt liệt hoan nghênh, hơn nữa tỏ thái độ kiên quyết phục tùng thủ tịch huấn luyện viên chỉ đạo cùng sắp xếp.
Toàn bộ quá trình tâm bình khí hòa, tràn ngập yêu thương cùng quan tâm.
Hài lòng đi ra bệnh viện Thạch Xuyên, Họa Kích chú ý tới xa xa Quang Giáp mênh mông đang tụ tập, pháo sáng cùng súng pháo nở rộ ở không trung, khẩu hiệu nhiệt liệt xa xa truyền đến.
"Bảo hộ nông trường! Mỗi người có trách nhiệm!"
Họa Kích có chút kinh ngạc, Thạch Xuyên không phải thành thị bang phái sao? Hồi tưởng mấy ngày nay trải qua, đầu đường nhìn không thấy bang phái hỗn chiến, nhìn không tới bạo lực thúc giục thu phí bảo hộ, thật ra băng rôn áp phích chỗ nào cũng thấy. Ồ, đúng rồi, "Bảo hộ nông trường mỗi người có trách nhiệm", giống như đã xuất hiện ở trên băng rôn áp phích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận