Long Thành

Chương 83: Đạn dược đầy khoang (2)

Trang bị phát khói mà hắn sử dụng, tiêu phí ước chừng 22 vạn, năng lực chế tạo sương khói kinh người, sương khói sinh ra ước chừng có thể bao phủ 10 ki-lô-mét vuông, vừa lúc đủ cho mình vọt tới sơn cốc. Hơn nữa hắn gia nhập lượng lớn vật liệu quấy nhiễu ở trong sương khói, có thể tiến hành quấy nhiễu đối với các loại radar điện từ, không thể lock được vị trí của mình.
Hoang Mộc Thần Đao lặng yên biến hóa vị trí, Long Thành không nhìn thấy hắn, hắn cũng không nhìn thấy Long Thành. Radar Thận Quy cũng không thể làm việc, nhưng mà hắn vừa rồi đã ghi nhớ bản đồ địa hình.
Chỉ cần chờ đợi sương khói lan tràn đến sơn cốc, hắn có thể mượn dùng sương khói yểm hộ nhảy vào sơn cốc. Sơn cốc hoàn cảnh phức tạp có thể cung cấp cho hắn trợ giúp tốt nhất, hắn có đủ nắm chắc để đào tẩu.
Hoang Mộc Thần Đao đối kháng cùng Long Thành làm cho mọi người xem mà than thở, khắp nơi là va chạm kỹ xảo cùng trí tuệ, không biết xấu hổ cùng đáng khinh đối chọi gay gắt!
"Mau nhìn Long Thành!"
Mọi người nhất tề nhìn về phía Xích Thố trên bầu trời, Long Thành sẽ ứng đối như thế nào?
Chỉ thấy phía trên bầu trời, Xích Thố dẫm ở trên rương vũ khí, mở lên nắp hợp kim, lộ ra lựu đạn hạng nặng chồng chất như núi ở bên trong. Mặt ngoài kim loại của từng quả lựu đạn hạng nặng, phản xạ ánh mặt trời lên trên mặt Xích Thố, lăn tăn giống như từng đợt sóng gợn.
Long Thành ở sau máy điều khiển bằng não mặt không chút thay đổi, hắn, đạn dược đầy khoang!
Xích Thố bắt đầu chuẩn bị ném lựu đạn.
Đối với Long Thành mà nói, ném lựu đạn gần đến như thế, độ chính xác là sẽ không thua kém gì laser dẫn đường, thậm chí còn có rất nhiều tổ hợp các kiểu ném đa dạng.
Càng khủng bố là, là số lượng mà hắn ném.
Không có động tác có tính lặp lại nào mà có thể phát huy phản xạ tần đẳng cấp cao hơn so với loại ném lựu đạn này.
Hai tay Xích Thố giống như sinh ra vô số hư ảnh.
Mười hai quả lựu đạn hạng nặng hầu như đồng thời bị Xích Thố nện xuống, chúng nó phân bố dựa theo hình dạng của đám sương khói. Chỉ thấy sương khói màu xám đang bành trướng, xung quanh đột nhiên sáng lên từng đường lửa sáng rực, đó là tường lửa do lựu đạn hạng nặng nổ đồng thời hình thành nên.
Mười hai quả lựu đạn hạng nặng nổ đồng thời sinh ra tiếng nổ thật lớn, quản chi cách màn hình cũng có thể cảm nhận được phần rung chuyển nọ.
Vụ nổ sinh ra sóng xung kích, giống như một bức tường không khí, hướng vô trong mà đè ép vào!
Hoang Mộc Thần Đao trong sương khói hoàn toàn mộng, cảnh tượng mười hai quả lựu đạn hạng nặng đồng thời nổ tung ở xung quanh hắn, hắn ngay cả nằm mơ cũng không nghĩ tới. Lỗ tai hắn vang lên ông ông, miệng mũi tràn đầy máu, ánh mắt dại ra, vẻ mặt đờ đẫn.
Khí lưu vụ nổ còn chưa có tan, đợt lựu đạn hạng nặng thứ hai của Long Thành đã hạ xuống.
Mười quả lựu đạn hạng nặng cấu thành một vành đai nổ hình vòng tròn, tiến một bước đè ép vào bên trong.
Đợt thứ ba, tám quả lựu đạn hạng nặng tạo thành vành đai nổ!
Đợt thứ bốn, sáu quả lựu đạn hạng nặng!
Vành đai tạo ra từ vụ nổ của lựu đạn hạng nặng tầng tầng đè ép vào bên trong, từ bầu trời nhìn xuống phía dưới, giống như pháo hoa dị thường sáng lạn, tầng tầng điểm hỏa vào phía trong.
Nhưng mà vành đai nổ tạo thành ánh sáng chói mắt nọ, liên miên không dứt, tiếng nổ đinh tai nhức óc, không ngừng bốc lên, không ngừng tạo thành từng đám mây hình nấm, như đang tuyên cáo đây là một hồi chiến đấu tàn bạo khốc liệt đến chừng nào!
Một quả lựu đạn hạng nặng cuối cùng nổ tung, dư âm vụ nổ rốt cuộc tiêu tán ở trong gió, đám mây hình nấm loại nhỏ dư thế bốc lên còn chưa tuyệt.
Trong khoang điều khiển Xích Thố, Long Thành mặt không chút thay đổi, trong lòng không hề gợn sóng.
Khi sương khói tan hết, lộ ra mặt đất khô cằn bị chà đạp đến nát nhừ. Trong khói đen lượn lờ cùng sóng nhiệt nóng hôi hổi, con rùa đen đang nằm ở trên đất, vết thương chằng chịt.
Đáng tiếc.
Long Thành trong lòng không có nửa điểm vui mừng thắng lợi, bộ dáng thê thảm bị thiêu đốt sạch sẽ của con rùa đen, nhìn qua nhắm chừng đã báo hỏng. Lựu đạn hạng nặng đối với loại Quang Giáp có giáp hợp kim bạc nhược như của con rùa đen này mà nói, uy lực có điểm quá thừa. Hơn nữa mình còn dùng thủ pháp ném đồng bộ, nhiều quả lựu đạn hạng nặng nổ đồng thời, uy lực sẽ được tăng cường.
Hy vọng còn có thể được một ít bộ kiện có thể sử dụng.
Hắn hạ xuống bên cạnh con rùa đen, ánh mắt đảo qua các bộ kiện trên người nó. Trước mắt không ngừng bắn ra hộp tin nhắn, mặt trên toàn là những dấu đỏ chằng chịt, làm cho đáy lòng Long Thành lạnh lẽo.
"Thiết bị đã tổn hại!" "Tổn hại nghiêm trọng!" "Hủy hoại!" "Không có khả năng chữa trị, đề nghị dựa theo luật pháp pháp quy tương quan của liên bang mà tiến hành xử lý báo hỏng."
Long Thành câm nín.
Quét một vòng, không một thu hoạch.
Tính cả lựu đạn hạng nặng mà mình đã dùng, trận này mất máu hơi nhiều rồi!
Sau máy điều khiển bằng não, Long Thành mặt như đêm đen.
Hắn mở ra khoang điều khiển của con rùa đen, nhìn thoáng qua Hoang Mộc Thần Đao hôn mê ở bên trong, đặc thù sinh mệnh bình ổn, lúc này mới thở phào một hơi.
Không chết người, xem như là tin tức tốt duy nhất trong trận chiến này.
Xích Thố xoay người rời khỏi, không có nửa điểm lưu luyến.
Mọi người trên livestream tất cả đều kinh hãi.
"Quá con mẹ nó hung tàn!"
"Thật là khủng khiếp!"
"Long Thành không cute nữa, có chút đáng sợ!"
"Thật xấu hổ, luận về nổ, ở đây đều là đệ đệ!"
Hoàng Phi Phi trầm mặc, nàng lâm vào hoài nghi thật sâu đối với bản thân, xem xong thao tác của Long Thành, nàng cảm thấy mình có thể xứng với danh hiệu "Pháo tỷ" hay không. Lựu đạn hạng nặng ở trên tay Long Thành giống như là nở hoa vậy.
Đám Quang Giáp đang trên livestream, nhìn thấy Long Thành bay qua, người người câm như hến, không dám nhúc nhích.
Long Thành bay đến trước mặt một Quang Giáp vừa rồi còn chưa kịp thu hoạch, vừa mới giơ tay lên, Quỷ hỏa kiếm còn chưa bay vào bàn tay.
Vị đội viên Quang Giáp xã này sợ tới mức hồn phi phách tán "Long, Long ca, ngài, ngài muốn mảnh nào? Tôi tự mình làm! Tôi tự mình làm!"
Long Thành nhìn lướt qua "Vũ khí, đạn dược, không người lái."
Đội viên Quang Giáp xã vội vàng không ngừng nói "Không thành vấn đề không thành vấn đề!"
Nói xong không nói hai lời, giải trừ vũ khí, mở ra khoang đạn dược, lấy ra không người lái.
Rầm rầm, rương vũ khí mở ra cái mồm to của nó, mang đạn dược vũ khí cắn nuốt sạch sẽ.
Vị bạn học này linh cơ chợt động, học theo người bạn lúc nãy "Long ca, có thể add friend không?"
Long Thành vừa mới đánh trận xuất huyết quá nhiều, tâm tình không tốt, không để ý tới.
Học viên này lập tức thức thời câm miệng.
Long Thành đi một vòng đến mấy Quang Giáp khác. Mọi người phi thường tích cực chủ động, tháo cánh tay tháo cánh tay, cởi thuẫn cởi thuẫn, thái độ tốt vô cùng, nhiệt tình mà không mất cung kính.
Nhìn bóng lưng Xích Thố rời đi, một đám Quang Giáp cúi đầu khom lưng.
"Xin chào, Long ca, vất vả, ngài đi tốt!"
"Long ca đi thong thả, lần sau lại đến..."
Bốp, người bạn bên cạnh cho Quang Giáp nọ một cái tát vào đầu, tức giận nói: "Mày vừa nói cái gì? Lần sau lại đến?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận