Long Thành

Chương 131: Sát cơ đầu đường (2)

Quang đạn giống như mưa nhập vào đám người, bắn lên những đám hoa máu tươi roi rói.
Những người đuổi theo lập tức ngã xuống một mảng, hiện trường bao phủ bởi tiếng kêu rên.
Niếp Tiểu Như không có sợ hãi, ngược lại thực hưng phấn. Nàng từ khi 5 tuổi đã bắt đầu chơi súng, bắn súng cực kỳ tinh chuẩn độc ác, không một phát nào thất bại.
A Nộ một thân chiến giáp đỏ tươi cầm trong tay trường mâu, giống như mãnh hổ nhập đàn dê, đấu pháp của hắn cực kỳ hung hãn dũng mãnh. Hầu như không có né tránh, ngay mặt cứng rắn, chẳng sợ bị thương cũng không thèm để ý.
Niếp Tiểu Như tựa như một con bướm linh hoạt, quay xung quanh A Nộ mà bay múa, không ngừng phóng ra quang đạn trí mạng.
Jasmine trừng to mắt, sợ hãi than thở: "Thật là lợi hại!"
Fermi có chút gian nan nuốt nuốt nước miếng: "Hiện tại tân sinh đều mạnh như vậy sao?"
Vừa rồi mình lại có thể muốn đi hỗ trợ? Fermi bỗng nhiên có chút đồng tình với bản thân.
Long Thành im lặng quan sát toàn bộ quá trình chiến đấu, trong lòng xúc động. Liên tục mấy trận chiến đấu, đều xuất hiện người máy kim loại trạng thái dịch, hắn thể hội khắc sâu.
Ở trước mặt Quang Giáp, người máy kim loại trạng thái dịch không đáng nhắc tới.
Nhưng không ai có thể vĩnh viễn sinh hoạt ở trong Quang Giáp, mà ở thời điểm này, không có lựa chọn nào tốt hơn so với người máy kim loại trạng thái dịch. Nó có thể cung cấp phòng ngự, có thể biến ảo thành vũ khí cận chiến, có thể biến thành cánh, có thể cung cấp lựa chọn chiến thuật phong phú.
Doanh huấn luyện không có huấn luyện tương quan, Long Thành cảm thấy hẳn là vấn đề phí tổn, người máy kim loại trạng thái dịch giá không tiện nghi.
Khả năng là doanh huấn luyện trước đó cùng bậc quá thấp, doanh huấn luyện cao cấp như Bonin mới có thể đề cập đến loại nội dung này.
Bỗng nhiên, Niếp Tiểu Như bay múa trên bầu trời tựa như bị cái gì đó đụng vào, mang theo một chùm máu tươi bay đi ra ngoài, nện ở trên tường ngoài một tòa lầu lớn, sau đó rơi xuống mặt đất.
Long Thành khóe mắt nhảy dựng: "Có Quang Giáp!"
Niếp Tiểu Như xiêu xiêu vẹo vẹo rơi xuống, mắt thấy đã sắp đập xuống mặt đất, nàng miễn cưỡng ổn định thân hình. Bộ dáng của nàng hiện tại vô cùng thê thảm, nửa người chiến giáp vỡ nát, bụng bên trái xuất hiện một lỗ thủng lớn, máu tươi dọc theo đùi nàng uốn lượn chảy xuống.
Đó là thương tổn mà vũ khí động năng của Quang Giáp mới có thể tạo thành, có Quang Giáp mai phục ở chỗ tối!
Sắc trắng nàng bệch, không có nửa điểm màu máu.
"Tiểu thư!"
A Nộ nổi giận gầm lên một tiếng, chân đạp mặt đất, bám theo tàn ảnh giống như một cơn gió xuất hiện ở bên cạnh Niếp Tiểu Như, một tay đỡ lấy Niếp Tiểu Như chạy đi như điên.
Tòa thành thị nào đều nghiêm cấm điều khiển Quang Giáp ở trong thành phố, Quang Giáp một khi phát sinh xung đột, sẽ tạo thành phá hoại thật lớn đối với thành thị, gây nên thương vong quy mô lớn. Cho nên trong nội thành phi thuyền cùng Quang Giáp không được phép đi vào, phi thuyền cần ngừng ở bến tàu bên ngoài.
Quang Giáp tiến vào nội thành là phạm tội nghiêm trọng, là mục tiêu trọng điểm chính phủ các nơi nghiêm khắc đả kích.
Vận dụng vũ khí Quang Giáp, lập tức bị hệ thống phòng ngự thành thị giám sát được, tiếng cảnh báo tự động rú vang, tiếng cảnh báo thê lương quanh quẩn ở trên không thành thị.
Nhưng mà thị dân thành phố Tây Phụng phản ứng thực bình thản.
Từ Bonin thay đổi hiệu trưởng, học viện thay đổi ý nghĩ kinh doanh, học sinh tuyển nhận sức mua trở nên rất mạnh, thì không ai trong đó tính tình chịu thua kém cả.
Ở học viện mỗi ngày đánh nhau, ra trường học không đánh? Nói cái chuyện cười gì vậy!
Căn cứ công tác thống kê, ba năm này, hàng năm thành phố Tây Phụng số lần cảnh báo vang lên cũng không ít hơn sáu mươi lần. Bỏ đi ngày nghỉ, Bonin hàng năm đi học tám tháng, mà mỗi tháng có hai ngày nghỉ, tổng cộng mười sáu ngày nghỉ. Chia đều xuống, cũng chính là vào kỳ nghỉ của học sinh Bonin, mỗi ngày thành phố Tây Phụng sẽ vang lên cảnh báo chừng bốn lần.
Ngay cả cục cảnh sát địa phương cũng thờ ơ, không có ai đến.
Quang Giáp của học sinh này tốt hơn nhiều so với bọn họ, ra mặt cũng là cho có, đánh không lại là chuyện bình thường. Cho dù bắt được, trừ bỏ phạt chút tiền thì cũng không làm được gì. Những người này bối cảnh thâm hậu, không phải là cảnh sát nho nhỏ bọn họ có thể đắc tội được. Phạt tiền? Mắt các thiếu gia tiểu thư cũng không chớp một cái.
Về phần chuyện đánh hỏng rồi bồi tiền gì đó, cũng sẽ không quỵt nợ, lâu ngày, cư dân địa phương cũng không mấy sợ hãi, đa phần là xem náo nhiệt.
Ba người Long Thành cũng đang xem náo nhiệt.
Nhưng bọn họ rất nhanh phát hiện không có biện pháp xem náo nhiệt, vị trí của bọn họ là cuối con phố có trung tâm tự trị liệu, vị trí giao lộ chữ "T" giao nhau.
A Nộ ôm Niếp Tiểu Như đang chạy như điên về phía bọn họ.
Long Thành bỗng nhiên thoáng nhìn cuối con đường xa xa lộ ra nửa chiếc Quang Giáp, cảm giác nguy hiểm mãnh liệt dâng lên trong lòng. Không kịp lên tiếng nhắc nhở, hắn ra tay như điện, một tay bắt lấy cánh tay Fermi, một tay bắt lấy cổ Jasmine, hạ thắt lưng xoay người, phóng mạnh về một bên.
Fermi phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết, Long Thành bắt lấy là cánh tay hắn vừa mới trị liệu xong.
Jasmine vẻ mặt dại ra.
Oành!
Vừa nằm úp sấp xuống, vị trí bọn họ xem náo nhiệt trước đó nổ tung lên.
Long Thành không quản tới khí lưu cuốn lên bụi đất, túm lấy hai người vọt đi, búng lên trời. Giữa không trung buông tay, xoay người, mọi động tác liền mạch lưu loát, hắn đa từ đối mặt vách tường biến thành đưa lưng về phía vách tường.
Lưng cong lên, giống như búa tạ nện lên trên vách tường.
Oành đùng, vách tường dày trực tiếp bị hắn đụng sập hơn nửa, ở trong bụi đất hắn một kèm hai, như mũi tên nhọn mà lao đi.
A Nộ lắc mình né vào đường rẽ, đang ôm Niếp Tiểu Như chạy như điên thì bị vách tường bên cạnh đột nhiên nổ tung làm giật mình, khi hắn xoay mặt thấy rõ người trong bụi đất lao tới, không khỏi trừng to mắt, thốt ra: "Long Thành!"
Long Thành liếc mắt nhìn A Nộ một cái, thu hồi ánh mắt, không biết.
Không nói một lời, chân chợt phát lực, túm Jasmine cùng Fermi, tựa như đua xe vậy, phút chốc vọt tới phía trước A Nộ.
Lúc này, ai ở phía sau kẻ đó là bia ngắm.
A Nộ lập tức rõ ràng ý đồ của Long Thành, nghiến răng nghiến lợi: "Không biết xấu hổ! Vô sỉ!"
Long Thành khóe mắt liếc một cái, không nói lời nào, tốc độ dưới chân nhanh hơn vài phần.
A Nộ tức giận đến tóc đỏ trên đầu đều dựng thẳng lên, tựa như một ngọn lửa đang thiêu đốt, hắn cắn răng liều mạng tăng lên tốc độ, khoảng cách cùng Long Thành được kéo gần từng chút một.
Một chiếc Quang Giáp xuất hiện ở góc đường phía sau bọn họ, họng pháo chỉ thẳng vào bọn họ.
A Nộ trong lòng kinh sợ giao nhau.
Niếp Tiểu Như ôm trong lòng lâm vào trạng thái bán hôn mê, trên cánh tay hắn đều là máu tươi. Cái này tuyệt đối không phải là tranh đấu giữa học sinh trong trường học, đối phương ngay từ đầu mục tiêu chính là bắt cóc tiểu thư.
Cừu gia lão gia?
Niếp Kế Hổ đảm nhiệm chức Tổng cục trưởng Cảnh Bị ti hơn hai mươi năm, luận cừu địch là không thể đếm được.
Đối phương vận dụng Quang Giáp, đã không phải là muốn bắt cóc, mà là muốn trực tiếp xử lý bọn họ.
Quay đầu thoáng nhìn, khi hắn nhìn thấy Quang Giáp xuất hiện ở cuối đường, trong lòng chợt thót lên. Hắn liều mạng chuyển động đầu óc, có lẽ có thể mượn dùng Long Thành đến yểm hộ, đến chia sẻ hỏa lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận