Long Thành

Chương 402: Đầu “Chuông Tang” (1)

"Lão Hổ, ông phản ứng quá chậm."
Nguyên Chí giọng điệu lạnh nhạt: "Trận chiến đấu này, đang quyết định vận mệnh mọi người Thạch Xuyên."
"Đây là thần chiến."
Dương Lão Hổ nhìn hai bóng dáng đang kịch chiến trong trận, lặng lẽ một lát, trầm giọng nói: "Tôi không cam lòng! Chúng ta cứ nhìn như vậy? Chúng ta cùng tiến lên, nói không chừng có thể làm thịt La Gỡ Giáp!"
"Tông thần sẽ chém chúng ta trước, ông càng hiểu biết hắn so với tôi."
Dương Lão Hổ một hơi nghẹn ở ngực, tức giận đến Quang Giáp một quyền đập vào vòng bảo hộ bên cạnh, oành, vòng bảo hộ sắt thép to lớn vặn vẹo biến hình.
Thanh âm Nguyên Chí truyền đến từ phía sau hắn.
"Lão Hổ, thần là thần, người là người."
"Xông! Xông qua! Ngăn đường lui của bọn chúng!"
Dương Quân rống to, làm gương cho binh sĩ, dẫn theo nhóm tổ viên gào thét dọc theo con đường. Cuồng phong gào thét hỗn tạp động cơ nổ vang, hai bên con đường nhanh rút lui thành tàn ảnh mơ hồ, đều làm cho hắn huyết mạch sôi sục, nhiệt huyết sôi trào.
Chỉ cần xuyên qua con đường này, bọn họ có thể vọt tới bên cánh ba lão âm hiểm kia, hoàn thành bọc đánh!
Đến lúc đó bọn họ đồng loạt lên, đánh bọn họ trở tay không kịp, Vân tỷ hoàn thành thu gặt.
Hôm nay chính là tử kỳ của Hoàng Kim Tam Tồn!
Bỗng nhiên, khóe mắt thoáng nhìn một luồng hào quang màu đỏ chợt lóe rồi biến mất, đầu óc như nham thạch đang nóng chảy của Dương Quân nháy mắt hạ tới băng điểm.
Đó là... quang đạn!
Không tốt! Có người đánh lén!
Dương Quân không kịp làm ra phản ứng cái gì, oành một tiếng, một Quang Giáp bên cạnh nổ thành hỏa cầu. Hầu như đồng thời, lại oành một tiếng, một Quang Giáp khác bị quang đạn đánh trúng, nổ vỡ nát.
Một cánh tay máy móc bị nổ gãy nện ở trên mặt Quang Giáp Dương Quân, Dương Quân giật mình một cái, lớn tiếng hô: "Là Leon!"
Đầu mục cùng đại tướng của Thạch Xuyên có vài người như vậy, mọi người giao thủ lẫn nhau không biết bao nhiêu lần, cực kỳ quen thuộc.
Quang Giáp Leon là “Chuông Tang”, phối trí vũ khí từ xa là súng pháo "Crimson Bell Hammer", phóng ra quang đạn màu sắc có chứa màu đỏ nhàn nhạt, ở Thạch Xuyên chỉ có một nhà này, không còn ai khác.
Leon vẫn trơn trượt trước sau như một, mở hai pháo đã không thấy bóng người, chỉ có tiếng bước chân oành đùng nhanh chóng đi xa.
Dương Quân phản ứng lại bỗng nhiên nghĩ đến Vân tỷ nói động cơ chủ “Chuông Tang” đã bị đánh nổ, thực con mẹ nó cơ hội trời ban!
Đổi lại bình thường, Dương Quân cấp 9 biết Leon cấp 10 thủ ở bên ngoài, ngay cả đi đường vòng cũng không dám. Tên này âm hiểm không biết xấu hổ, căn bản đoán không được sẽ giết ra từ nơi nào, hoặc là mai phục ở đâu.
Ngay mặt sống mái với nhau, Dương Quân cũng không e ngại chút nào, huống chi động cơ chủ Quang Giáp Leon đã phế.
Cơ hội không thể bỏ qua!
Dương Quân đầu óc nóng lên, nổi giận gầm lên một tiếng: "Trước xử lý Leon!"
Dứt lời đi trước làm gương, khống chế Quang Giáp phóng về chỗ Leon ẩn thân, những người khác cũng bị kích phát khởi sát tính, một bên tru lên một bên xông qua theo. Đều là nam nhi nhiệt huyết, đối với Leon loại lão âm hiểm này, bọn họ đều là căm thù đến tận xương tuỷ!
"Giết chết Leon!"
"Giết!"
Một đám Quang Giáp đột tiến như bão táp, tiếng giết chấn trời, thanh thế làm cho người ta sợ hãi.
Noah cùng Claude đang cùng Xương Vũ Vân dây dưa, bỗng nhiên nghe được xa xa truyền đến rống giận, bên trong mơ hồ có tên "Leon", hai người không khỏi giật mình thất sắc.
Chẳng lẽ Leon không đi? Hay là nửa đường bị ngăn lại?
Chuyện xấu rồi!
Nếu Quang Giáp Leon hoàn hảo không tổn hao gì, hai người tuyệt không có lo lắng như vậy. Nhưng động cơ chủ Quang Giáp Leon hoàn toàn hư hao, đối với chạy trốn, ẩn nấp rất là bất lợi.
Đối với loại hình sư sĩ bọn họ mà nói, bị bao vây chính là cục diện cực kỳ hiểm ác, nếu động cơ chủ còn là trạng thái hư hao, đó chính là kết quả hẳn phải chết.
Cứu Leon!
Hai người rất có ăn ý, lập tức làm ra quyết đoán. Một người tạo thế đánh nghi binh Xương Vũ Vân, người còn lại đột nhiên tốc độ bùng nổ, bứt ra vội vàng thối lui, lập tức thoát khỏi Xương Vũ Vân dây dưa, hai Quang Giáp ở không trung hội hợp.
"Đi!"
Noah gầm nhẹ một tiếng, hai Quang Giáp vội vàng phóng về phía thanh âm vừa rồi truyền đến.
“Vân Tiêu” của Xương Vũ Vân theo sát sau.
Cô quả thực tức giận đến muốn chết!
Dương Quân ngu ngốc này!
Dương Quân nói cho dễ nghe chút, thì gọi là làm người ngay thẳng không có nhiều tâm cơ, nói khó nghe chút, chính là đầu não ngu si tứ chi phát triển, đầu óc nóng lên dặn dò gì đều quẳng ở sau đầu.
Nhưng mà người này chưa bao giờ bằng mặt không bằng lòng, dạy cái gì học cái đó, luyện tập chưa bao giờ nhàn hạ, thời điểm đầu óc không nóng lên có lệnh là theo, đầu não nóng lên thì ngay cả mạng cũng không cần.
Rất nhiều thời điểm, Xương Vũ Vân muốn mắng cũng không biết mắng từ đâu.
Hôm nay vốn cục diện tốt, chỉ cần đám người Dương Quân hoàn thành bọc đánh, Noah cùng Claude sẽ chạy trời không khỏi nắng.
Thu phục Noah cùng Claude, chỉ còn lại có một Leon Quang Giáp hư hao, có thể nhảy ra sóng gió gì?
Vịt nấu chín lại có thể bay như vậy, tức chết lão nương!
Xương Vũ Vân nghiến răng nghiến lợi,
Hận nghiến răng, nhưng lúc này nói cái gì cũng không có tác dụng, chỉ có nhanh theo sát sau qua bên đó.
Oành oành oành!
Xa xa truyền đến tiếng nổ mạnh, làm cho Noah cùng Claude nhịn không được liếc nhau, là Leon! Bọn họ có thể từ tiếng nổ quang đạn, nghe ra là "Crimson Bell Hammer" của Leon.
Lúc này nghi ngờ của bọn họ đã hoàn toàn tiêu biến, trong đầu chỉ có một suy nghĩ, cứu Leon.
Dương Quân tiểu lâu la này, không đặt ở trong mắt hai người, khó chơi là Xương Vũ Vân ở phía sau đuổi theo không bỏ. Leon không thích đối mặt Xương Vũ Vân, hai người bọn họ cũng không thích đối mặt Xương Vũ Vân.
Noah nói nhanh: "Mày đi cứu Leon, tao ngăn cản Xương Vũ Vân."
Claude không nói lời thừa: "Tốt!"
Ngay tại thời điểm bọn họ chuẩn bị hành động, bỗng nhiên phía trước tiếng nổ biến mất, mơ hồ nghe thấy tiếng người ồn ào.
"Ài, người đâu?"
"Trốn đi đâu rồi?"
"Sao lại không thấy? Không lẽ chạy đi rồi!"
Hai người trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi, bỗng nhiên bọn họ cảm thấy có chút không thích hợp, nhìn lại, phía sau trống rỗng, không thấy bóng dáng Xương Vũ Vân.
"Không tốt!"
Hai người trăm miệng một lời kinh hô.
Khi Dương Quân nhìn thấy “Vân Tiêu” màu trắng, bỗng nhiên nhớ tới mệnh lệnh của Vân tỷ, đầu óc nóng lên phục hồi xuống, lắp bắp nói: "Vân, vân tỷ... em, em..."
Xương Vũ Vân lười mắng thằng ngu này, vừa gặp mặt liền hỏi: "Leon chạy nơi nào?"
Dương Quân đầu co rụt lại, theo bản năng nói: "Chúng em đuổi tới cái này... Đã không thấy tăm hơi."
Bọn họ hiện tại ở một ngã tư đường, bày ra trước mặt bọn họ là ba phương hướng.
Xương Vũ Vân ánh mắt đảo qua các con đường, lập tức tập trung mục tiêu, trầm giọng nói: "Đi!"
Dứt lời cô liền phóng đi về bên phải, Dương Quân như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng dẫn theo tổ viên khác đuổi theo.
Kế hoạch chiến đấu trước đây đã bị Dương Quân đầu óc nóng lên phá hư, Xương Vũ Vân tùy cơ ứng biến, có chủ ý mới. Noah cùng Claude tuyệt đối sẽ không ngồi xem Leon bị bọn họ bắt lấy, nhất định sẽ nghĩ cách cứu viện. Toàn bộ chỉ cần nhìn thẳng Leon, sẽ không sợ hai người kia chạy mất.
Cái này hoàn toàn là chỗ có thể lợi dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận