Long Thành

Chương 123: Người thứ 3 (2)

Long Thành hỏi: "Có thể phá giải số liệu trên phi thuyền không?"
Jasmine lập tức khôi phục bộ dáng nhu thuận: "Jasmine thử xem."
Nàng đi đến trước máy tính khống chế chủ trên phi thuyền cúi đầu thao tác, hơn mười giây sau ngẩng đầu, nhu thuận nói: "Thầy, có thể."
Long Thành nhìn thoáng qua Jasmine, trong lòng có chút giật mình về hiệu suất của Jasmine. Hắn bảo Jasmine đến phá giải, chỉ là ôm ý tưởng thử xem sao, không nghĩ tới Jasmine không chỉ có thể phá giải, tốc độ lại còn nhanh đến như thế.
Chẳng lẽ đây là thiên phú của nhân loại mới sao?
Long Thành bắt đầu tra xem tin tức phá giải, sắc mặt hắn trở nên khó coi hẳn lên.
Jasmine đứng thẳng tắp ở một bên, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, một bộ dáng nhu thuận.
Thời điểm vừa rồi phá giải, nàng đã xem qua một lần tất cả nội dung bên trong, biết thầy vì sao lại tức giận như vậy.
Trong tin tức phá giải ra bao hàm không ít nội dung thông tin được ghi lại.
Nội dung bao gồm yêu cầu điều tra vị trí, dân cư nông trường của thầy, quan hệ gia đình quan trọng, xung quanh có đóng quân hay không, lại còn yêu cầu bảo trì giám thị trường kỳ đối với thầy cùng người nhà của thầy vân vân.
Tuy cố gắng làm ra bộ dáng nhu thuận, nhưng lực chú ý của Jasmine vẫn âm thầm lưu ý tới Long Thành. Nàng phát hiện thầy tuy thời điểm bắt đầu sắc mặt trở nên rất khó coi, nhưng mà rất nhanh, trên mặt đã khôi phục bình tĩnh, nhìn không ra có gì dị thường.
Thầy bụng dạ thực sâu!
Long Thành đột nhiên hỏi: "Jasmine, dấu vết chiến đấu nơi này có thể làm sạch đi hay không? Hoặc là giả tạo ra tình trạng khác?"
Jasmine hiểu ý, thử thăm dò: "Hủy thi diệt tích? Giả tạo hiện trường?"
"Đúng."
Jasmine đẩy mắt kính đen trên mũi, giọng điệu lộ ra phấn khởi: "Thứ nhất, phải mang toàn bộ số liệu của bọn họ xóa đi, bởi vì bên trong khả năng sẽ bại lộ chúng ta động thủ. Thứ hai, phải xóa đi toàn bộ tin tức số liệu theo dõi xung quanh. Thứ ba, phải chế tạo ra chứng cứ chính xác chúng ta không có ở hiện trường, chúng ta có thể đặt ra hình thức phi hành tự động, để cho phi thuyền bay ra ngoài không gian, sau đó tự nổ. Mảnh vỡ sinh ra từ vụ nổ, rất khó tìm kiếm ở trong vũ trụ."
"Động thủ đi." Long Thành đi ra cửa khoang thuyền, cũng không quay đầu lại nói: "Thầy đi mang thi thể kia đến đây."
Jasmine điềm đạm nói: "Dạ vâng, thầy."
Chờ Long Thành bay ra cửa khoang thuyền, Jasmine hưng phấn nhảy dựng lên, huy động nắm đấm giữa không trung.
Lần đầu tiên ra ngoài có thể đi theo thầy đánh đánh giết giết, thật kích thích!
Càng làm cho nàng cảm thấy vui vẻ là, tuy nàng hiện tại thực lực đánh đánh giết giết cơ bản là bằng 0, nhưng mà ở phương diện khác, nàng vẫn có thể hỗ trợ thầy.
Chờ sau khi nàng về sẽ mang bản lãnh đánh đánh giết giết luyện cho tốt...
Ai da ai da, thật chờ mong!
Không biết vì sao, nàng đối với đánh đánh giết giết, không chút sợ hãi. Chẳng lẽ là mình trước đó ở trong trò chơi đã đánh nhau nhiều? Hay là mình số lần bị giết nhiều đã thành thói quen?
Nhưng vô luận nói như thế nào, có thể giúp thầy, luôn làm cho nàng thực vui vẻ.
Long Thành bay vào phi thuyền bỏ hoang, hắc ám ùa đến trước mặt, làm cho thể xác và tinh thần của hắn hơi chút thả lỏng.
Đi đến chỗ thi thể Tường Phát, hắn chuẩn bị mang Tường Phát về, hủy thi diệt tích.
Ánh mắt hắn quét qua thi thể Tường Phát, đồng tử chợt co rút lại, có người động qua thi thể!
Hắn nhớ rõ rất rõ ràng, thi thể Tường Phát là mặt hướng mặt đất, mà hiện tại thi thể Tường Phát là mặt hướng bầu trời, có người đã động qua thi thể Tường Phát!
Long Thành nheo mắt lại , đứng ở trong bóng đêm, "Hồng Diệu" trong tay chậm rãi đảo qua bốn phía.
Từ lúc vừa rồi hắn rời đi, đến khi hắn trở về, không vượt qua 3 phút, đối phương vô cùng có khả năng còn ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó.
Long Thành thần kinh căng thẳng cao độ, hắn hoàn toàn không có nhận thấy, phụ cận còn có người thứ ba!
Bốp bốp bốp.
Tiếng vỗ tay vang lên trong bóng đêm.
Long Thành không chút do dự theo thanh âm mà bấm cò súng, chùm tia sáng của “Hồng Diệu” chợt lóe lên rồi biến mất, nhập vào hắc ám, tiếng vỗ tay im bặt.
Long Thành nheo mắt lại, hắn vừa rồi nhìn thấy rõ ràng, đánh trúng là một cái loa vô tuyến cúc áo dán ở trên tường.
Bốp bốp bốp, tiếng vỗ tay lại vang lên từ một chỗ khác, Long Thành cũng bấm cò súng, bất quá lần này súng của hắn chỉ bắn ra một tia.
Chùm tia sáng năng lượng cao chợt lóe rồi biến mất, nhập vào hắc ám, Long Thành thấy rõ ràng, lại là một cái loa vô tuyến cúc áo. Bởi vì súng của hắn bắn ra một tia, chùm tia sáng dừng ở phía trên loa vô tuyến cúc áo mấy xăng ti mét.
"Cực kỳ phấn khích! Không nghĩ tới có thể ở Nguyệt tinh nhìn thấy chiến đấu phấn khích như thế, tập đoàn Vạn Thần lần này không có xem nhầm."
Một giọng nam trầm thấp hơi khàn khàn từ trong loa vô tuyến cúc áo truyền đến.
Long Thành không có mở miệng, hắn cảnh giác đảo qua bốn phía, bất động thanh sắc ở trong kênh thông tin đưa vào nội dung văn tự.
"Jasmine, phụ cận thầy có người ấn nấp, hắn đang dùng loa vô tuyến cúc áo, giúp thầy tìm ra hắn."
Rất nhanh, Long Thành thu được tin tức.
"Thu được!"
Trong lòng hắn an tâm một chút, trầm giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
"Về sau có lẽ ngươi sẽ biết."
Long Thành nheo mắt lại: "Về sau? Có lẽ?"
"Cái này phải xem thực lực của ngươi, cho nên Long Thành, hãy bày ra thực lực của ngươi..."
Long Thành thu được tin tức Jasmine gửi tới, một tấm bản đồ quét phi thuyền bỏ hoang, ở phía 10 giờ của hắn, có một khu vực đánh dấu đỏ.
"Thầy, thực xin lỗi, chỉ có thể tìm được phương vị đại khái cùng phạm vi đại khái."
"Tốt."
“Lam Băng” dọc theo da của Long Thành không tiếng động lan tràn đi, hắn xoay người đối mặt về phía 10 giờ.
Thân thể hơi phục thấp ngã về phía trước, đầu gối hơi co lại, bàn chân đột nhiên phát lực, hắn giống như tên rời cung, bắn đi ra ngoài.
Vách tường ở ngoài mấy thước thoáng cái là tới, Long Thành không có hạ xuống tốc độ, vai phải hắn đưa về trước. “Lam Băng” cấp tốc tụ tập ở vai phải hắn, sinh ra một cái sừng màu lam dày.
Oành!
Vách tường thép tấm yếu ớt tựa như giấy cát-tông, trực tiếp bị Long Thành đâm xuyên qua.
Long Thành đâm xuyên qua bức tường không chút tạm dừng, bàn chân giẫm mạnh một bước lên mặt đất, tốc độ vừa mới hơi yếu bớt, lại lần nữa bạo tăng.
Ở trước mặt hắn là một cái cửa khoang thuyền.
Long Thành không có giảm tốc, trực tiếp đánh tới.
Oành, ở dưới lực đánh vào thật lớn, cửa khoang thuyền trực tiếp bắn bay đi ra ngoài.
Long Thành tựa như một con bò tót phẫn nộ, thế như chẻ tre, trong chớp mắt đã xuyên thủng bảy tám bức tường!
Hô hô hô.
Long Thành thở hổn hển, liên tục phá ra nhiều bức tường như vậy, thể lực của hắn tiêu hao rất lớn.
Căn phòng tối đen, ở cách hắn 7,8 mét, một người nam tóc ngắn màu bạc đứng ở trong góc.
Người nam tóc bạc thấp giọng cười khẽ: "Tìm đến vị trí của ta nhanh như vậy, xem ra ta phải một lần nữa đề cao đánh giá đối với ngươi."
Giọng hắn cùng vừa rồi không giống nhau, không có trầm thấp khàn khàn như vậy, ngược lại có chút hương vị ngả ngớn.
Long Thành hỏi: "Ngươi là ai?"
Vừa rồi còn thở hồng hộc, trong nháy mắt hô hấp của hắn đã bình phục như thường.
"Ta?" Người nam tóc bạc khóe miệng nhếch lên: "Ngươi bây giờ còn chưa có tư cách biết ta là ai."
Long Thành không hề dấu hiệu giơ lên “Hồng Diệu” trong tay, bấm cò súng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận