Long Thành

Chương 114: Đến vạch vàng

Hắn giống như đặt mình trong ở doanh huấn luyện, đối diện ngăn tủ lớn, so với toàn bộ lô cốt hỏa lực mà hắn đã gặp đều hung mãnh hơn. Nếu lô cốt hỏa lực doanh huấn luyện trước đây mà mạnh đến như thế, hắn nhắm chừng đã sớm chết rồi.
Không thể tiếp tục như vậy!
Long Thành có một loại dự cảm mãnh liệt, ngăn tủ lớn đối diện, còn có thể đề cao cường độ hỏa lực.
Vạch vàng...
Long Thành một bên nhanh nhẹn đón đỡ quang đạn, một bên dùng dư quang khóe mắt liếc nhìn vạch vàng phía trước ngăn tủ lớn một cái.
Đạo diễn nói nhất định phải xông qua vạch vàng kia.
Ừm, lấy tiền của người thay người tiêu tai.
Bốp bốp bốp, tiểu thuẫn của Xích Thố vung lên kín không kẽ hở, quang đạn đánh vào trên mặt thuẫn thật giống như một trận mưa to, bùm bùm rung động. thân hình Xích Thố xoay tròn chuyển một cái, đột nhiên cấp tốc dừng lại biến hướng, hai chân ở trên mặt đất kéo ra hai đường lửa chói mắt. Thân thể Quang Giáp phục thấp, chân trái co lại, đùi phải duỗi thẳng, tay trái chống ở trên mặt đất, hình thành kết cấu ổn định ba điểm tựa.
Xích Thố đạt được một cơ hội thở dốc ngắn ngủi.
Tay trái chống mặt đất của Xích Thố cùng hai chân đồng thời phát lực, thân thể tựa như con quay từ mặt đất bắn lên, nương theo lực xoay tròn ném mạnh Xích Dạ Sương Nhận ở tay phải ra.
Hầu như đồng thời, tiểu thuẫn ở tay trái, che ở trước người Xích Thố.
Bốp bốp bốp, ở trong thời gian không đến 0.5 giây, mười hai viên quang đạn đánh trúng "Mỗi Ngày Cự Tuyệt". Mỗi một viên quang đạn đánh trúng mặt thuẫn, giáp năng lượng trên mặt thuẫn giống như mặt hồ bị ném vào một viên đá, nổi lên một đạo gợn sóng.
Mười hai viên quang đạn liên tục đánh trúng mặt thuẫn, giáp năng lượng đang phẳng lặng như mặt hồ, nháy mắt nhấc lên sóng gió động trời, giáp năng lượng thực dày giống như mưa gió phiêu diêu, tùy thời có khả năng thoát phá.
Mà ngay vào lúc này, một vệt màu đen sâu thẳm vừa mới bị Xích Thố ném ra kia, đâm thủng màn mưa màu lam.
"Storm" không có giáp gì, ở trước mặt Xích Dạ Sương Nhận sắc bén trầm trọng, yếu ớt giống như giấy vậy, nháy mắt đã bị xuyên thủng.
"Storm" phụt lên ngọn lửa, năng lượng đang ở trạng thái hoạt động nhất, sau khi bị đánh trúng xuyên thủng, năng lượng lập tức không thể khống chế.
Oành!
"Storm" nổ tại chỗ, ánh lửa chói mắt bốc lên, hóa thành một quả cầu lửa lớn.
Vụ nổ kịch liệt mang “Storm” yếu ớt xé nát ra, linh kiện thoát phá, đạn dược còn lại, ở dưới sóng xung kích lôi cuốn, giống như những mũi tên bắn ra, quét ngang toàn bộ sân huấn luyện.
Đạo diễn trợn mắt há hốc mồm, hắn đầu óc trống rỗng.
Bỗng nhiên trước mắt tối sầm lại, một cái bóng bao phủ lấy hắn, là Xích Thố đột nhiên chắn ở trước người hắn! Ngọn đèn trần nhà, giống như bao phủ một vòng ánh sáng lên trên Xích Thố ở trước mặt.
Bốp, Xích Thố chắn ở trước người đạo diễn vươn tay phải, chặt chẽ bắt lấy một mảng vỡ súng máy.
Nó ném xuống mảnh vỡ trong tay, giây tiếp theo, nó vững vàng dừng ở sau vạch vàng.
Trong máy thông tin của đạo diễn truyền đến thanh âm của Long Thành: "Vậy được chưa?"
Đạo diễn ngơ ngác nhìn sân huấn luyện rách nát trước mắt, đờ đẫn hỏi: "Cậu vì sao lại phá hủy súng máy?"
Long Thành: "Để có thể đến vạch vàng."
Đạo diễn cảm thấy mình hôm nay thật sự là gặp quỷ rồi, chỉ muốn chửi ầm lên, nhưng mà hắn cố nén lại: "Cậu trước kia chưa từng dùng qua súng máy sao?"
"Chưa từng."
Đạo diễn trong khoảng thời gian ngắn, thế mà không lời nào để nói. Hắn rất muốn nói Long Thành là đùa giỡn hắn, hiện tại sao mà còn có người chưa dùng qua súng máy? Nhưng mà Long Thành giọng điệu rõ ràng lưu loát, không giống như là lừa hắn.
Quay video rất đơn giản?
Giống như là quảng cáo búp bê cho nữ sinh trong trường mà thôi?
Đạo diễn cảm thấy mình đã bị ông chủ Dương lừa rồi.
Ok, nghĩ vừa rồi nếu không phải Xích Thố chắn ở trước mặt hắn, hắn đã đi đời nhà ma, lửa giận trong lòng đạo diễn cũng tan đi không ít.
Phòng theo dõi, một mảng im lặng, mọi người đều là vẻ mặt như gặp quỷ.
Tống Vệ Hành tròng mắt đã trừng muốn rơi xuống đất, Liêu Tiệp vẻ mặt cũng không tốt gì hơn.
Thẳng đến trong kênh thông tin vang lên đối thoại giữa Long Thành cùng đạo diễn, mọi người mới phản ứng lại.
Tống Vệ Hành vẫn khó mà tin nổi: "Bây giờ mà còn có người chưa dùng qua súng máy? Vậy Long Thành trước kia là luyện tập thế nào? Đừng có mà nói một thân bản lãnh này, là từ trên trời rơi xuống chứ."
Liêu Tiệp đã khôi phục bình tĩnh.
Chuyện phá hủy súng máy nàng cũng là gặp lần đầu, bất quá nàng đã thấy qua rất nhiều thiên tài, trên người thiên tài này luôn hoặc nhiều hoặc ít có một chút đam mê cùng thói quen phi thường kỳ quái.
Không có súng máy sẽ không thể luyện tập?
Cũng không phải là như thế.
Các loại phương thức luyện tập kỳ quái nàng đã thấy rất nhiều, không sử dụng súng máy, không có gì kỳ quái.
Bọn họ hiện tại gặp phải là một vấn đề càng thêm thực tế, “Storm” cải tiến qua đã bị phá hủy, vậy cũng ý nghĩa kế hoạch dùng nó để đo lường thực lực Long Thành đã phá sản.
Lực chú ý của hai người rất nhanh bị lời nói của đạo diễn trong kênh thông tin hấp dẫn.
"Huynh đệ, đa tạ ân cứu mạng. Nhưng mà tôi nói thật một câu, vụ làm ăn này tôi không tiếp được, các người mời cao minh khác đi."
Tống Vệ Hành cùng Liêu Tiệp sắc mặt không khỏi biến đổi, bọn họ làm nhiều công tác chuẩn bị như vậy, nếu đạo diễn không làm nữa, vậy toàn bộ kế hoạch đều sẽ ngâm nước nóng.
Long Thành hỏi: "Vì sao?"
"Vì sao?" Đạo diễn lúc này thật sự tin tưởng Long Thành chưa từng sử dụng qua súng máy, hắn cười khổ nói: "Cái này là quay quảng cáo sao? Đây là dùng mạng đến quay quảng cáo đó."
Dùng mạng đến quay quảng cáo?
Long Thành không quá rõ ràng, hắn nhắc nhở đạo diễn: "Tôi đã đến vạch vàng."
Đạo diễn ngẩn ra một chút, qua hồi lâu hắn mới phản ứng lại, mình cũng không có nói là không thể phá hủy súng máy.
Đợi một chút, nếu quay như vậy mà nói...
Thật ra cũng có ý tứ, ngoài dự đoán của mọi người, có sáng ý.
Đạo diễn hưng phấn hẳn lên: "Tốt! Như vậy cũng tốt! Đến, giờ chúng ta quay đoạn tiếp theo!"
Tống Vệ Hành cùng Liêu Tiệp trong phòng theo dõi tim đã lên tới cổ họng, rốt cuộc cũng buông xuống. Bọn họ rất rõ ràng kế hoạch quay của đạo diễn, đã sớm có chuẩn bị ở đoạn thứ hai này.
"Hiện tại chúng ta bắt đầu đoạn thứ hai. Cái Quang Giáp này, chính là Quang Giáp đối chiến với cậu, kế hoạch quay là một trận đối chiến."
Lời nói của đạo diễn làm cho Tống Vệ Hành cùng Liêu Tiệp đã hoàn toàn yên tâm, Đại Đông hiện tại đang ngồi ở trong khoang điều khiển Quang Giáp đối chiến kia, sư sĩ nguyên bản thì giờ phút này đã hôn mê ở góc phòng theo dõi của bọn họ.
Đại Đông làm trợ thủ của Liêu Tiệp, thực lực xuất chúng, hơn nữa bọn họ đã chế định kế hoạch đánh giá đối chiến phi thường hoàn thiện.
Long Thành: "Ok."
Đạo diễn thanh âm phi thường phấn khởi: "Nhưng mà bị cậu vừa rồi dẫn dắt, tôi nghĩ ra một sáng kiến cực kỳ tốt! Cực kỳ hay!"
"Bỏ đi kế hoạch quay trước kia, chúng ta có thể như vậy..."
Tống Vệ Hành cùng Liêu Tiệp cứng đờ tại chỗ.
"Trước tiên là nói về chủ đề của chúng ta, ta vừa mới nghĩ ra, “Không đi con đường tầm thường, không phải cool tầm thường”, thế nào? Có ngầu hơn không?"
"Cậu xem cậu vừa rồi xử lý súng máy luyện tập, sau đó đến vạch vàng, rất sáng ý thú vị. Giai đoạn thứ hai nguyên bản chủ đề của chúng ta là thực chiến đối kháng, hai người các cậu giao đấu, sau đó Long Thành cậu đánh bại hắn. Ta đợi cậu đánh bại hắn, rồi đưa ra đặc tả, hai người các cậu không ngừng tiếp cận, đại chiến chạm vào là phát. Kết quả cậu đột nhiên lấy ra một khẩu súng, kéo ra khoảng cách, phành phành phành, rõ ràng lưu loát đánh bại hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận