Long Thành

Chương 292: Kết bạn nha?

Hà Cường liên tục cười lạnh, làm cho đám hải đạo thanh tỉnh không ít.
Trong tần số công cộng lập tức có người hô: "Các huynh đệ, lưu lại núi xanh không lo thiếu củi đốt! Người quan trọng hơn bất cứ cái gì!"
"Cũ không đi sao có mới! Còn sống thì kiếm Quang Giáp tốt hơn!"
"Đều xuống Quang Giáp! Đều xuống Quang Giáp, đừng chậm trễ thời gian!"
Dời trống khoang chứa hàng? Thời điểm chạy trốn vô cùng khẩn cấp như vậy, ở lâu một phút là nhiều một phút nguy hiểm. Khoang chứa hàng chất đầy, muốn dời trống, ít nhất cần mấy giờ.
Có người nhịn không được nói: "Không có Quang Giáp, gặp kẻ địch thì làm sao giờ?"
Hà Cường trong lòng bực bội, hắn gượng tự áp chế bực bội: "Chúng ta có thể đánh thắng được ai? Chạy nhanh lên phi thuyền, đợi cất cánh chúng ta sẽ thoát! Thật muốn gặp phải kẻ địch, người ta trực tiếp nổ phi thuyền, ai cũng chạy không thoát!"
"Các huynh đệ, có thể sống sót hay không, là xem ai có thể đánh à? Không có ai chúng ta có thể đánh được!"
"Xem mệnh chúng ta có tốt hay không thôi! Các huynh đệ!"
Hà Cường lời nói không dễ nghe, nhưng ai cũng không phản bác được.
Tuy có người mạnh miệng than thở vài câu, nhưng vẫn thành thành thật thật nhảy xuống Quang Giáp.
Không có Quang Giáp thể tích to lớn, tốc độ lên hạm lập tức nhanh hơn.
Chiến hạm vận tải truyền đến hình ảnh theo dõi, rõ ràng hiện ra ở trước mắt Jasmine, từng khoang chứa hàng đều cực kỳ rõ ràng, ngay cả các tham số chiến hạm vận tải đều ở trong lòng bàn tay của nàng.
Jasmine thực hưng phấn, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm màn hình, miệng lẩm bẩm.
"Không nghĩ tới thầy âm hiểm như vậy! Quả nhiên miệng đàn ông mà!"
"Nhưng mà, thầy vì sao phải dùng cái tên Fermi kia? Rõ ràng Jasmine dễ nghe hơn!"
"Tức giận mà!"
Jasmine bỗng nhiên dừng lại, trong màn hình theo dõi, thầy rời khỏi khoang điều khiển, nhảy xuống Quang Giáp.
Nhìn qua Long Thành nhỏ ốm gầy yếu, ở trong một đám hải tặc hung hãn vẻ mặt cùng hung cực ác, giống như một con sơn dương nhu nhược bất lực, bị vây bởi bầy sói.
Hình ảnh này... thật sự là... quá kích thích!
Là thầy cố ý rời khỏi Quang Giáp, hạ xuống cảnh giác của hải tặc khác.
Khi đám hải đạo lơi lỏng xuống, lại cho một kích trí mạng!
Thực âm hiểm!
Jasmine trong lòng tràn đầy than thở, nàng mở to hai mắt, e sợ bỏ qua một chi tiết nào đó.
Long Thành vững vàng đứng ở trên mặt đất.
Lúc này hải tặc ùa vào khoang chứa hàng càng ngày càng nhiều. Không ít hải tặc chú ý tới Long Thành rời khỏi Quang Giáp, vẻ mặt thả lỏng một chút. Mọi người đều không có Quang Giáp, mà trong phi thuyền có người ở trong Quang Giáp, mọi người sẽ cảm giác không an toàn.
Bọn họ trước kia thuộc lão đại khác nhau, nên không có chút tín nhiệm nào với nhau.
Hải tặc cách Long Thành gần nhất ha ha cười nói: "Trong Quang Giáp chán à, đi ra thoải mái hơn!"
Chán? Trong Quang Giáp sẽ chán?
Long Thành cảm thấy có chút kỳ quái, trong Quang Giáp một nơi thoải mái như vậy an toàn như vậy, sao lại sẽ chán?
Hắn chưa từng cảm thấy ở trong Quang Giáp là chán, ngược lại chỉ có ở trong Quang Giáp, mới có thể làm cho hắn có cảm giác an toàn, Quang Giáp là người bạn đáng giá hắn tin cậy nhất.
Long Thành rời khỏi Quang Giáp là suy xét khi ra tay, không cẩn thận sẽ hư hao chiến hạm vận tải. Nơi đây chứa đầy tạp vật, địa hình nhỏ hẹp phức tạp, Quang Giáp ở trong quá trình truy kích hải tặc, rất dễ dàng tạo thành hư hao đối với phi thuyền.
Phi thuyền hư hao phải chữa trị, chữa trị phải tốn tiền.
Hắn nghèo.
Đối với hải tặc đến gần, Long Thành không hé răng.
Hải tặc bị làm lơ cũng không tức giận, cao thấp đánh giá Long Thành, có chút kinh ngạc: "Nhỏ tuổi như vậy?"
Ngay vào lúc này, một hải tặc thân hình cao lớn vai nở lưng rộng nhìn thấy Long Thành, mắt sáng ngời, kỳ quái nói: "Ai ui, da thịt mềm mại! Lão tử thích! Phí huynh đệ, ha ha ha, tên này hay! Tên này hay! Kết bạn nha?"
Dứt lời, nghênh ngang đi thẳng về phía Long Thành.
Đám hải đạo có người cười khẽ có người vẻ mặt trêu tức có người thờ ơ lạnh nhạt, không ai ngăn trở, ngược lại nhường ra một lối đi.
Jasmine đang theo dõi từ xa mắt sáng ngời.
Lại có thể có người dám đùa giỡn thầy!
Hắc!
Nàng vội vàng rót cho mình một chén trà nóng, trong lòng có chút chờ mong, thầy sẽ giết chết hải tặc này như thế nào?
Alden đi đến trước mặt Long Thành, thân thể cao lớn giống như một toà núi nhỏ, cái bóng hoàn toàn bao phủ thân hình gầy yếu của Long Thành. Hắn hơi nheo mắt lại, gương mặt có hình xăm dữ tợn làm nụ cười của hắn càng thêm lạnh lẽo mà tàn bạo.
Hơn phân nửa hải tặc Ở đây đều biết Alden, không có ai lên tiếng ngăn cản.
Không có ai muốn trêu chọc Alden.
Alden thực lực mạnh, trời sinh hiếu chiến. Trên phố đồn đại, nếu không phải đầu óc Alden không quá linh quang, đôi khi quá mức xúc động, thích gây chuyện thị phi, hắn thậm chí có khả năng được tuyển vào đội thân vệ của lão đại Billy.
Về phần sơ thích quái dị của Alden, mọi người cũng đều biết, ở trong hải tặc thật sự không tính là cái gì.
Long Thành không có hé răng, mà ngẩng đầu liếc liếc mắt nhìn cửa khoang thuyền một cái.
Cửa khoang thuyền còn chưa có đóng lại.
Alden nhếch miệng cười quái dị: "Thế nào? Đi theo lão tử, về sau mày muốn ăn có ăn muốn uống có uống! Hắc hắc, chỉ muốn mày hầu hạ lão tử cho tốt..."
Hắn một bên cười quái dị một bên đưa tay chụp vào Long Thành.
Long Thành lui về phía sau một bước, né qua bàn tay Alden, đồng thời lại liếc liếc mắt cửa khoang thuyền phía sau Alden một cái.
Cửa khoang thuyền đang chậm rãi đóng lại.
Alden mười phần hưởng thụ lạc thú, một bên đi vế phía Long Thành, một bên bẻ ngón tay rốp rốp: "Ha ha ha, muốn tránh? Yên tâm, không ai có thể cứu được mày, cho dù Hà Cường đến đây, cũng đừng nghĩ ngăn được chuyện tốt của lão tử..."
Long Thành không có lui về phía sau nữa, mà là từ trong tài liệu kiến trúc chồng chất bên cạnh rút ra một cây thép chữ Y.
Loại thép chữ Y này là tài liệu kiến trúc thông thường nhất, trọng lượng nhẹ, độ cứng không tệ, thường dùng cho chống đỡ cùng gia cố cục bộ kiến trúc.
Thanh thép trong tay Long Thành là thép chữ Y tiêu chuẩn nhỏ nhất, dài 1 mét rưỡi, nặng 3 ki-lô-gram.
Đám hải đạo phát ra tiếng cười vang, thanh thép chữ Y mỏng mảnh ở trong mắt bọn họ, là không khác gì một nhánh cây.
Hơn nữa Long Thành thân hình đơn bạc, ở trước mặt Alden khôi ngô chắc nịch giống như núi nhỏ, tựa như nhi đồng vung kiếm gỗ.
Alden không chút tức giận, trong mắt sáng lên hào quang tàn nhẫn, cười đến càng vui vẻ: "Ai u, còn muốn phản kháng? Lão tử thích nhất phản kháng! Đến đến đến, đâm lão tử đi!"
Long Thành liếc liếc mắt một cái, xác định cửa khoang thuyền đã hoàn toàn đóng lại.
Ở trong mắt bọn hải đạo, Long Thành hoàn toàn bị khí thế của Alden áp đảo, tựa như một con dê con run rẩy trước mặt sư tử. Hải tặc là thế giới cá lớn nuốt cá bé, hải tặc nhát gan nhỏ yếu, nhất định bị người bắt nạt.
Alden càng thêm đắc ý, đề lớn giọng: "Đâm đi! Đến đây! Tiểu bảo bối..."
Không hề có dấu hiệu, một điểm ánh sáng bạc lóe tới.
Alden lông tóc cả người nháy mắt dựng thẳng lên, ý lạnh khó có thể diễn tả bằng lời thổi quét toàn thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận