Long Thành

Chương 513: Cù Tiểu Uyển (2)

"Ba vị siêu cấp sư sĩ ở Ngọc Lan tinh?"
Cái này tuyệt không tầm thường!
Một vị siêu cấp sư sĩ nào cũng đều là đơn vị vũ lực cấp chiến lược.
Đừng xem Liên minh thợ mỏ tự do bọn họ nháo ra động tĩnh lớn như vậy, vừa bạo động vừa chặt đứt con đường mậu dịch, nhưng ở trong mắt Hạ gia, chẳng qua là một đám nhà quê chỉ biết lái Quang Giáp công trình làm loạn, là tốn chút thời gian sẽ có thể bình định được.
Mà nếu ba vị siêu cấp sư sĩ đồng thời xuất hiện ở Ngọc Lan tinh, toàn bộ Hạ gia thần kinh sẽ căng thẳng cao độ trong nháy mắt, không làm rõ ràng tình huống, đám tham lam Hạ gia kia, tuyệt đối cuộc sống hàng ngày khó mà an.
Con mèo ánh mắt dần dần híp thành một khe hở, lộ ra vẻ mặt thích ý thỏa mãn, một lần nữa ngủ đi, mặc cho xoa nắn.
Cù Tiểu Uyển ánh mắt lại càng thêm sáng ngời.
Có lẽ nghĩ biện pháp truyền tin tức cho Hạ gia? Như vậy mà nói, Hạ gia sẽ vô tâm đối phó bọn họ, huynh trưởng cũng có thể có được càng nhiều thời gian chuẩn bị.
Bất quá, Kim chủ ba ba hẳn sẽ biết một ít tin tức.
Cô nhanh địa liên hệ Kim chủ ba ba, nhưng được đến trở lời cực kỳ đơn giản lại ý vị sâu xa là tạm dừng tiến công kế hoạch Ngọc Lan tinh, giữ bí mật tin tức, không thể truyền ra ngoài.
Chính vào lúc này, con mèo đang ngủ say bỗng nhiên ngẩng đầu, meo meo một tiếng. Cù Tiểu Uyển suy nghĩ bị cắt đứt, đây là ám hiệu của cô cùng mèo, huynh trưởng đến đây!
Cô vội vàng ngồi lên đổi mới tư thế, giống như một thục nữ ngồi ở sô pha, còn mèo thì thành thật nằm ở trên đùi của cô.
Cô lúc còn rất nhỏ, cha mẹ đã qua đời, cùng ca ca sống nương tựa lẫn nhau mà lớn lên. Ca ca đối với cô mười phần sủng ái, nhưng quản giáo lại mười phần nghiêm khắc.
Cái gì thục nữ, ngôn hành cử chỉ, phiền đến phiền muốn chết. Lúc nhỏ cô đặc biệt không thể lý giải, những bạn nhỏ khác đều có thể chơi bùn, có thể lăn lộn ở trên đất, có thể đi Quang Giáp công trình, vì sao mình lại không được?
Một gia đình thợ mỏ, chú ý nhiều như vậy để làm chi?
Quả nhiên, huynh trưởng đi vào, Cù Tiểu Uyển ôm mèo đứng dậy, ngọt ngào hô tiếng: "Ca ca!"
Cù Kiếm Tri một bên rửa tay một bên thân thiết hỏi: "Hôm nay thân thể thế nào? Uống thuốc chưa?"
"Đã uống."
Cù Tiểu Uyển ứng tiếng, cô nhìn bóng lưng dày rộng của huynh trưởng, bỗng nhiên có chút đau lòng.
Cô nhớ lúc nhỏ, huynh trưởng cũng gầy yếu giống như mình, nhưng hiện tại, huynh trưởng thân hình cao lớn, một thân bắp thịt. Trường kỳ chịu gió chịu nắng, làn da lộ ra bên ngoài của huynh trưởng ngăm đen thô ráp, khuôn mặt nguyên bản tuấn lãng thanh tú trở nên thô ráp, giống như khối đá góc cạnh rõ ràng.
Trên người ca ca luôn mang theo một hương vị, lúc còn nhỏ cô tưởng mình không tắm, mỗi lần đều liều mạng chà xát, nhưng vẫn không rửa sạch. Sau đó mới biết được, đó là hương vị bụi đất hỗn tạp dầu máy, đó là hương vị thợ mỏ.
Ca ca rất thích sạch sẽ, trở về luôn rửa tay rất kỹ, không giống một thợ mỏ.
Cù Tiểu Uyển đưa khăn mặt qua, ôn nhu hỏi: "Ca ca, hôm nay luyện tập thuận lợi chứ?"
"Tốt hơn rất nhiều so với ngày hôm qua!"
Ca ca giọng điệu lộ ra vui mừng: "Bọn họ kỹ thuật thật ra không có vấn đề gì, chính là cấp bậc sư sĩ quá thấp. Bọn họ khi còn trẻ tài nguyên quá ít, bỏ lỡ cơ hội tăng lên. Hiện tại tuổi đã lớn, muốn tăng lên cũng không dễ dàng."
"Bất quá phát hiện vài mầm tốt. Tuổi cũng không lớn, đúng là thời điểm tốt, có năng lực chịu khổ, bồi dưỡng một chút, tiền đồ vô lượng."
Hắn bỗng nhiên hạ giọng: "Đám Quang Giáp mới tới, là Quang Giáp của quân đội."
Cù Tiểu Uyển trong lòng cả kinh: "Quân đội? Là quân đoàn Hạ Đại sao?"
Cù Kiếm Tri thấp giọng nói: "Không, là quân đội Liên minh. Em còn nhớ lão Lý không?"
Cù Tiểu Uyển vội vàng gật đầu: "Nhớ rõ."
Lão Lý này là một lão thợ mỏ già, mê rượu thích bài bạc, cho tới giờ đều không giữ được tiền, đến già vẫn khốn cùng thất vọng. Huynh trưởng thời điểm mới ra làm thợ mỏ, đi theo lão Lý đào quặng một đoạn thời gian rất dài. Cù Tiểu Uyển còn nhớ mình lúc ấy thực lo lắng, sợ huynh trưởng cũng lây nhiễm thói quen uống rượu đánh bạc.
Cù Kiếm Tri giải thích: "Lão Lý trước kia từng đi lính ở quân đoàn liên minh trung ương, có một chiếc khi xuất ngũ, sau đó do thiếu tiền đánh bạc đã bị hắn bán đi. Lão lúc ấy xem thật sự như bảo bối, anh cầu lão thật lâu, lão mới bằng lòng để cho anh chơi một hồi, anh nhớ rất rõ."
"Đám Quang Giáp này cao cấp hơn so với cái của lão Lý, tỉ lệ cũng đổi mới. Hẳn là quân đoàn nào đó thay đổi trang bị đào thải. Bọn họ còn cố ý sửa chữa giao diện thao tác, đánh số xuất xưởng cũng đều bị mài đi tất cả."
Cù Tiểu Uyển có chút suy nghĩ: "Cho nên Kim chủ ba ba của chúng ta là người của liên minh trung ương?"
Thời điểm bọn họ chuẩn bị bạo động, có thế lực thần bí âm thầm tiếp xúc bọn họ, cung cấp lượng lớn tiền tài cùng vật tư viện trợ cho bọn hắn, bởi vậy được hai anh em diễn xưng là "Kim chủ ba ba" .
Cù Kiếm Tri ngẫm nghĩ: "Có lẽ bọn họ muốn vu oan cho liên minh trung ương."
"Đối với chúng ta mà nói không là chuyện xấu."
"Ừm."
Hai anh em lặng lẽ xuống, bọn họ không hẹn mà cùng cảm thấy một tia áp lực không hiểu.
Nguyên bản bọn họ chỉ muốn đơn giản thông qua bạo động kháng nghị, sau đó tiến vào đàm phán riêng, một lần nữa ký hợp đồng cùng Hạ gia, nhưng thế cục hiện tại đã sớm thoát khỏi bọn họ nắm trong tay, trở nên cực kỳ phức tạp. Thế lực thần bí phía sau lộ ra một góc núi băng, cũng giống như một tòa núi lớn vô hình đặt ở trong lòng hai người.
"Một tin tức tốt." Cù Tiểu Uyển bình tĩnh trở lại, cười nói: "Ngọc Lan tinh đến ba vị siêu cấp sư sĩ, Kim chủ ba ba yêu cầu chúng ta tạm dừng kế hoạch tiến công Ngọc Lan tinh, chúng ta có càng nhiều thời gian."
Cù Kiếm Tri hít một hơi khí lạnh: "Ba vị siêu cấp sư sĩ?"
Sắc mặt hắn có chút trắng bệch, hiển nhiên bị tin tức thình lình xuất hiện này đánh sâu vào, qua nửa phút mới hồi phục tinh thần lại, có chút không thể tưởng tượng: "Hạ gia à? Hạ gia không có phản ứng sao?"
"Hạ gia tựa như còn chưa biết chuyện."
Cù Tiểu Uyển chớp chớp mắt: "Cho nên tôi nhắc nhở nho nhỏ bọn họ một chút."
Cô rất rõ ràng, thế cục càng loạn, bọn họ càng an toàn.
Không thể truyền ra ngoài? Hì hì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận