Long Thành

Chương 512: Cù Tiểu Uyển (1)

"Ba vị siêu cấp sư sĩ? Cậu không lầm chứ?"
Đầu bên kia hoàn toàn không tin, trong giọng nói tràn ngập hoài nghi.
Quán trưởng trầm trầm nói: "Tôi thật ra cũng muốn lầm. Ngài Quất, tôi bị đánh bể đầu đó, tôi nói với cậu, cái này tính tai nạn lao động, tiền thuốc men cùng những cái liên quan khác cũng phải tính. Còn nữa, võ quán của tôi nhắm chừng cũng bị bọn họ hủy đi rồi, tiền này bên cậu cũng phải bồi thường."
Ngài Quất vẫn không tin, đề cao âm lượng châm chọc nói: "Đánh bể đầu? Nếu siêu cấp sư sĩ, óc của cậu còn không phải bị đánh cho văng ra sao? Còn có thể đòi tiền tôi?"
Quán trưởng huýt sáo một tiếng: "Lão tử vận khí tốt. Bọn họ chỉ cần một cái võ quán, không cần phải đánh chết một Quán trưởng."
Ông ta lại bổ sung: "Dù sao tiền là phải thêm cho tôi!"
Ngài Quất hạ giọng điệu xuống: "Tiền không thành vấn đề. Tôi phải biết đến cùng là chuyện gì xảy ra? Mục đích của bọn họ là gì!"
Quán trưởng thực rõ ràng cự tuyệt: "Tôi mặc kệ! Tôi còn sống chưa đủ. Cậu bảo tôi đi tới trước mặt ba vị siêu cấp sư sĩ, tìm hiểu bọn họ muốn làm gì. Ngài Quất, cậu đây là muốn mạng của tôi mà."
"Tông Á các cậu hẳn là biết chứ, đệ nhất cao thủ Ngọc Lan tinh. Ngay ở vừa rồi, trong võ quán của tôi, tôi tận mắt thấy, rõ ràng bị đánh cho dính ở trên tường!"
"Tông Á cũng ở đó?" Ngài Quất lặng lẽ một lát, danh tiếng Tông thần hắn có nghe nói qua, vị sư sĩ cấp 12 thích khiêu chiến xung quanh này, ở vài tinh cầu phụ cận đều tương đương nổi danh.
Hắn hỏi tiếp: "Ba vị siêu cấp sư sĩ này cậu biết không?"
"Không biết."
Ngài Quất ngẫm nghĩ lại hỏi: "Bang phái cậu lần trước liên hệ thì sao? Cậu không phải nói bọn họ có thể thu phục Cảnh Bị ti sao?"
"Nói thực ra, các cậu rất xui xẻo." Quán trưởng vò đầu nói: "Đoạn thời gian trước, có một đám ác nhân đến đây, huyết tẩy bang phái Thạch Xuyên, mấy đại lão trước đó đã đàm phán đều bị xử lý."
"Sao lại đúng dịp như vậy?" Ngài Quất giọng điệu lộ ra cảnh giác: "Đám người này hướng tới cái gì mà đến vậy?"
Quán trưởng cau mày, có chút không xác định nói: "Bọn họ hình như là đến trồng trọt?"
"Cáp? Trồng trọt? Vì trồng trọt, cho nên tiêu diệt bang phái Thạch Xuyên?"
Ngài Quất giọng điệu giống như nghe được một câu chuyện cười.
Nếu là bình thường, nghe thấy bên kia dùng giọng điệu không tín nhiệm này nói chuyện với mình, Quán trưởng khẳng định sẽ giận tím mặt. Nhưng hôm nay, hắn vẻ mặt cũng tràn ngập nghi hoặc cùng khó hiểu, ngay cả thuốc lá ở ngón tay đã sắp đốt tới tay vẫn hồn nhiên không có cảm giác, lẩm bẩm tự nói.
"Đúng vậy, tôi cũng không rõ ràng cho lắm. Nhưng bọn họ quả thật là mua một cái nông trường, mỗi ngày trồng trọt, cũng không có ai đi ra thu bảo hộ phí. Sau khi xử lý xã hội đen, thì làm cái gì? Bọn họ quan hệ phi thường tốt cùng Cảnh Bị ti, tôi nghe nói Cảnh Bị ti còn chuyên môn đến gặp nông trường, tặng rất nhiều lễ vật."
"Xã hội đen còn lại ở Thạch Xuyên, cũng thực kỳ quái. Phí bảo hộ không thu, không có ai đánh nhau, mỗi ngày đánh bài, treo biểu ngữ nơi nơi ở con đường nội thành, nói phải kiến thiết nông trường tốt đẹp. Tôi còn nhìn thấy đám đại hán xăm trổ nọ dọn dẹp con đường, tôi lớn thế này, chưa thấy qua xã hội đen như vậy!"
Càng nói Quán trưởng càng thấy sợ nổi da gà.
"Cái này quá tà môn rồi! Không được! Ta phải rời đi!"
Ngài Quất trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì, hắn trầm ngâm một lát: "Cậu trước không vội. Tạm thời cũng không cần có động tác gì, tiền thì tôi chuyển cho cậu trước. Giúp chúng tôi âm thầm quan sát là được, nhất là ba vị siêu cấp sư sĩ kia. Có tình báo gì, lập tức báo cáo."
Vừa dứt lời, màn ánh sáng trước mắt Quán trưởng bắn ra một khung tin nhắn, mở ra xem, tài khoản của mình đã có một số tiền chuyển vào.
Con số ở trên làm cho chân mày đang cau lại của ông giãn ra.
"Ngài Quất hào khí!" Quán trưởng phun ra một vòng khói, khẽ cười nói: "Ài, đầu bị thương trí nhớ chính là dễ quên. Vừa mới nhớ tới một sự kiện, ở trong võ quán, trừ bỏ ba vị siêu cấp sư sĩ, còn có không ít người. Nếu tôi không có nhìn lầm mà nói, người của nông trường cũng ở bên trong."
"Người của nông trường?"
"Ừm, hắn gọi là Long Quả Táo. Tuy không có nổi danh như La Gỡ Giáp, nhưng cũng là nhân vật số hai của nông trường. Tôi có thể nhận ra hắn, trên tình báo cơ sở ngầm trong Cảnh Bị ti truyền ra, có hắn."
"La Gỡ Giáp không ở đó sao?"
"Không biết. La Gỡ Giáp thực thần bí, trong Cảnh Bị ti cũng không có mấy người biết, tôi cũng không có tình báo phương diện này."
"Tốt, tôi đã biết."
Ngắt kết nối, Quán trưởng hài lòng nằm ở trên sô pha, dùng tự động tác tin, nhanh mở ra mua sắm cá nhân, ánh mắt kiêu ngạo, đảo qua các loại mô hình lắp ráp Quang Giáp bản giới hạn nhiều tới ba trang trong khu mua sắm.
Toàn bộ mua, trả tiền, hành văn liền mạch lưu loát.
Tuần này, mình sẽ ở lì trong nhà!
Ở đầu bên kia, ngài Quất sau khi cúp máy, đóng phần mềm thay đổi giọng nói, kiểm tra một lần số liệu theo dõi hậu trường, xác định không có lọt vào nghe trộm, lúc này mới tháo mắt kính trí năng xuống.
Ngài Quất tháo xuống mắt kính, lộ ra một khuôn mặt xinh xắn thanh tú.
Cô có làn da hơi tái nhợt, chân mày hơi cong nhàn nhạt thực thanh tú, tóc mềm mại mang theo hơi vàng. Thân hình nhỏ nhắn, có thể để cho cô thoải mái cuộn mình ở trên sô pha đơn. Áo ngủ lông xù khoác ở trên người giống như một tấm thảm, một con mèo to béo đang ngủ gật ở dưới chân của cô.
Bất cứ ai mới gặp cô, đều sẽ bị ánh mắt của cô hấp dẫn.
Đó là một đôi mắt xinh đẹp, ánh mắt sáng ngời mà trong suốt. Khi ngươi dừng ở trong ánh mắt này, ngươi có lẽ sẽ nghĩ đến tinh không ban đêm sáng lạn, lại có lẽ là lúc mặt trời chạng vạng ngày mùa thu hạ xuống màn đêm chưa đến, đường chân trời xa xa nổi lên từng vệt xanh ngắt.
Cù Tiểu Uyển, em gái Cù Kiếm Tri thủ lĩnh Liên minh thợ mỏ tự do.
Cô không chỉ hiệp trợ huynh trưởng Cù Kiếm Tri xây dựng nên Liên minh thợ mỏ tự do, mà còn là nhân vật số hai trong đội ngũ này, là người phụ trách lập mưu tính kế kiêm tình báo.
Người phụ trách tình báo xưa nay lấy trí mưu hơn người mà trứ danh này, giờ phút này lại cau mày, đưa tay kéo con mèo ở bên chân ôm vào trong ngực.
Con mèo đang ngủ say mở to mắt, phát ra tiếng meo meo meo meo bất mãn.
Nhưng cô gái cũng không để ý tới nó, vươn ma trảo, ở trên thân thể dày mềm của nó chà tới chà lui, lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận