Long Thành

Chương 465: Tín tiêu xâm nhập

Ban đêm nông trường Quả Táo yên tĩnh tường hòa.
Trừ bỏ trạm thu mua Quang Giáp phế thải của Roma vẫn đèn đuốc sáng trưng, thì những căn nhà khác đều đã sớm tắt đèn. Làm việc nhà nông không thể so với luyện tập, tuy cường độ không tính cao, nhưng thời gian liên tục rất dài, một ngày lao động cho dù thể lực không có tiêu hao sạch sẽ, thì trên tinh thần vẫn sẽ cảm thấy mệt nhọc.
Trên đất trống trước nhà ăn, đậu đầy Quang Giáp công trình cùng Quang Giáp nhà nông, chúng nó cũng yên tĩnh ngủ say ở trong bóng đêm gió nhẹ lất phất.
Trong khoang điều khiển "Thiết Canh Vương" mà Long Thành yêu quý nhất, truyền ra tạp âm mỏng manh.
Tư tư tư.
Trong khoang điều khiển "Thiết Canh Vương", bàn điều khiển sáng lên hào quang, chiếu sáng toàn bộ khoang điều khiển. Dưới hào quang chiếu rọi, có thể nhìn ra được, sau khi trải qua thăng cấp toàn diện, khoang điều khiển "Thiết Canh Vương" đã rực rỡ hẳn lên.
Bàn điều khiển không ngừng lóe ra hào quang màu đỏ nguy hiểm, bắn ra khung cảnh báo.
"Cảnh cáo! Hệ thống đang bị xâm nhập!"
"Cảnh cáo! Hệ thống đang bị xâm nhập..."
Mấy giây sau, đèn đỏ nguy hiểm cùng tạp âm tư tư tư tất cả đều biến mất, bàn điều khiển khôi phục hào quang màu lam nhu hòa, mặt trên hiện ra một hàng chữ nhỏ.
"Tín tiêu đang dời đi..."
"Dời đi thành công!"
Đồng thời lúc đó, chip màu đen không trọn vẹn nguyên bản cắm ở trên khe chip, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được hòa tan, bốc hơi lên, hai mươi giây sau, hóa thành một đoàn sương khói màu đen.
Xẹt, máy làm sạch không khí của "Thiết Canh Vương" được mở ra, rất nhanh, sương khói màu đen bị đẩy ra khoang điều khiển, biến mất ở trong bóng đêm.
"Cảnh cáo! Phần cứng phối trí quá thấp, không thể đạt tới tiêu chuẩn sử dụng!"
"Bắt đầu gọi căn cứ NS23D... Kết nối thành công!"
"Cảnh cáo! AI căn cứ gặp công kích, đã hư hao! Căn cứ điều lệ khẩn cấp, tín tiêu đã kích hoạt AI, bắt đầu nhận tin tức..."
"Tin tức tiếp thu xong, bắt đầu tính toán..."
"Cảnh cáo! Trước mắt phần cứng tính năng quá thấp, xin lập tức tăng lên tính năng phần cứng! Không thể tăng lên, bỏ qua cảnh cáo!"
"Tính toán không thể hoàn thành, bỏ qua tính toán!"
"Chú ý! Nhiệm vụ khẩn cấp trước mắt, kích hoạt mầm móng mục tiêu, mục tiêu đánh số 0001.
Tổng hợp lại đánh giá nhiệm vụ trước mắt, không thể đánh giá, tiếp tục chấp hành cấp bậc khai thông cảnh trong mơ."
"Đang mở ra..."
"Cảnh cáo! Trước mắt phần cứng tính năng quá thấp, xin tăng lên tính năng rồi lại chấp hành nhiệm vụ!"
"Bỏ qua cảnh cáo!"
"Cảnh cáo! Năng lượng sắp hao hết, xin lập tức bổ..."
Khoang điều khiển "Thiết Canh Vương" lâm vào một mảng bóng tối.
Cảnh trong mơ quen thuộc.
Long Thành nhìn bầu trời âm u, vẻ mặt bất đắc dĩ. Có lẽ mình ngày mai chọn thời gian, thắp nén hương cho huấn luyện viên, cầu nguyện âm hồn huấn luyện viên sớm quy thiên một chút, không cần lại đến dây dưa với mình?
Ngày mai sống làm sao đây!
Bởi vì tối hôm qua bị cảnh trong mơ quấn lấy, làm cho giấc ngủ không đủ nghiêm trọng, Long Thành ban ngày trạng thái vô cùng kém. Tuy cũng làm xong việc, nhưng mà hắn có thể rõ ràng cảm nhận được, làm được không tốt. Cái này đối với Long Thành lập chí làm một nông dân chuyên nghiệp mà nói, không thể nghi ngờ là hai tầng tra tấn.
Bỏ đi, nhiều lời vô ích, huấn luyện viên ở trong cảnh trong mơ cho tới giờ vẫn không nghe hiểu mình nói cái gì.
Quang Giáp của Long Thành một chân dẫm ở trên một tảng đá lớn, lấy ra kiếm hợp kim đầy vết mẻ, cúi người bắt đầu mài soàn soạt mũi kiếm ở trên tảng đá.
Vừa mài hai cái, Long Thành phát hiện nham thạch có chút không đúng. Nham thạch tựa ảnh ảo vậy, nhìn qua thô ráp mơ hồ, chỉ có hình dáng.
Cảnh trong mơ tối hôm qua cực kỳ tinh tế chân thật, thổ nhưỡng, cỏ cây, nham thạch ở trong mơ đều rất sống động. Nếu không phải cảnh tượng thật sự rất quen thuộc, cùng với huấn luyện viên mình đã tự tay xử lý xuất hiện, Long Thành rất có khả năng lầm là đang ở trong hiện thực.
Ngẩng đầu nhìn về bốn phía, Long Thành rất nhanh phát hiện khác dị thường.
Mưa máu trên bầu trời, là một đám hộp màu đỏ hình vuông. Cỏ nhỏ trên đất, chính là những cây hình lập phương dài nhỏ màu xanh lục. Quang Giáp đổ trong vũng máu, cũng giống như ảnh ảo vậy.
Cảnh trong mơ bản cấp thấp?
Long Thành không hiểu gì thở phào một hơi, xem ra huấn luyện viên đúng là âm hồn bất tán, cũng bắt đầu mất đi kiên nhẫn.
Lại chôn huấn luyện viên vài lần, có phải cảnh trong mơ này sẽ thoát phá hay không?
Long Thành tinh thần phấn chấn bắt đầu tìm kiếm bóng dáng huấn luyện viên, nhưng mà kỳ quái là, cảnh trong mơ trống rỗng, không có huấn luyện viên.
Long Thành lại chạy đến trước mộ phần huấn luyện viên, mộ của huấn luyện viên cũng không cánh mà bay. Long Thành không tin tà, quật đất ba thước, không có cái gì cả.
Cảnh trong mơ cấp thấp trống rỗng, Long Thành tựa như một cô hồn dã quỷ.
Thời gian trôi qua từng chút một, cảnh trong mơ không có chút dấu hiệu chấm dứt, Long Thành cũng tìm không thấy biện pháp rời khỏi.
Long Thành bỗng nhiên hoài niệm huấn luyện viên, tuy huấn luyện viên cứ sống lại có chút phiền, nhưng ít nhất mình còn có chút việc làm.
Không giống cảnh trong mơ hôm nay, trống rỗng nhàm chán như thế.
Jasmine mặc tạp dề, nhìn Long Thành đôi mắt đen thui, xoa đầu vẻ mặt đau đớn, không khỏi thân thiết hỏi: "Thầy, tối hôm qua lại gặp ác mộng sao?"
Long Thành ừ một tiếng, không chút quan tâm ngồi xuống.
Jasmine đưa lên bữa sáng đã sớm chuẩn bị tốt: "Vẫn là ác mộng lần trước?"
"Có chút không giống."
"Đỡ hơn một chút sao?"
"Không, càng tệ hơn."
"Thật đáng thương." Jasmine nháy mắt, vẻ mặt đồng tình cùng quan tâm, lại múc thêm một vá đầy cho Long Thành: "Thầy ăn nhiều một chút!"
Nhìn Long Thành thần sắc mệt mỏi tiều tụy, Jasmine trong lòng vừa hưng phấn vừa vui sướng khi người gặp họa, mất rất nhiều sức lực mới làm cho mình không cười ra tiếng.
Thì ra thầy sợ ác mộng!
Rất không dễ dàng! Rốt cuộc tìm được nhược điểm của thầy!
Bắt đầu từ khi biết Long Thành, Jasmine đã phát hiện Long Thành dầu muối không vào. Mỗi lần bị Long Thành ép đến chết, tiểu ác ma trong lòng cô đều tức giận đến ngứa cả răng. Nhưng mà, thầy giống như là người máy không cảm tình, không chỗ nào có thể đả kích.
Làm nũng cute, khóc lóc om sòm lăn lộn, khóc thiên cướp địa, mỹ nữ sắc dụ tất cả vô dụng, một lời không hợp liền cho cô lên lớp.
Phương pháp hữu dụng duy nhất, là phải có tiền tài thu mua.
Nhưng Jasmine cô cũng không phải Đao Đao, không nhiều tiền như vậy. Hơn nữa, có tiền thu mua thầy, cô tình nguyện thu mua bản thân, thành thành thật thật đi học!
Không có biện pháp, chiến tranh giữa các thần giữ của, không một phân tiền nào được thiếu!
Tóm lại, Jasmine lần đầu tiên gặp phải người làm cho cô phải bó tay không có cách nào như thầy. Bất quá hiện tại tốt rồi, mình rốt cuộc có thể có thủ đoạn phản chế.
Ác mộng sao? Hắc hắc hắc hắc...
Bạn cần đăng nhập để bình luận