Long Thành

Chương 516: Sư tổ phù hộ!

"Ba vị siêu cấp sư sĩ, không nghĩ tới Mạc Vấn Xuyên tôi thế mà có một ngày có thể chính mắt nhìn thấy ba vị siêu cấp sư sĩ."
Mạc Vấn Xuyên giọng điệu tràn ngập cảm khái, ánh mắt của hắn nhìn về phía Long Thành cực kỳ phức tạp: "Có thể để cho ba vị siêu cấp sư sĩ đặc huấn, Long Quả Táo, cậu đến cùng là ai?"
Long Thành cảm thấy có chút sờ không được đầu não, anh đã hô lên "Long Quả Táo", còn hỏi tôi là ai?
Mạc Vấn Xuyên buông bát cơm, nhịn không được tận tình khuyên bảo: "Đây là cơ hội quý giá cỡ nào! Cơ hội bao nhiêu người tha thiết ước mơ! Ba vị siêu cấp sư sĩ đặc huấn đó! Đó là ba vị siêu cấp sư sĩ! Long Quả Táo!"
Hắn cảm xúc trở nên kích động, lẩm bẩm: "Tôi nhìn ra được, bọn họ là thật muốn dạy cho cậu. Bọn họ thực xem trọng cậu, Long Quả Táo. Cậu xứng, thiên phú của cậu cao, ta cho tới giờ chưa thấy qua. Cậu không nên đạp hư thiên phú của bản thân, cậu có thiên phú vô số người cầu còn không được. Cậu phải bắt lấy cái cơ hội ngàn năm một thuở này, tuy tôi không biết tên của bọn họ, nhưng ba vị siêu cấp sư sĩ bồi luyện, không có ai sẽ lại có được cơ hội như vậy! Không có ai!"
Long Thành nhìn thoáng qua Mạc Vấn Xuyên đang kích động, lặng yên không một tiếng kéo bát cơm của Mạc Vấn Xuyên qua, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, gắp xương sườn bên trong vào bát của mình.
"Có lẽ thực lực của tôi ở trong mắt cậu không tính là cái gì." Mạc Vấn Xuyên lộ ra nụ cười cay đắng: "Thiên phú của tôi cũng không như cậu. Tôi không có danh sư chỉ đạo, đừng nói siêu cấp sư sĩ, sư sĩ hơi lợi hại một chút cũng không có. Tôi đều là chắp vá lung tung, nơi nơi khiêu chiến luận bàn, sau đó tự mình cân nhắc. Cân nhắc không biết đúng hay không, đi ra tìm nhiệm vụ nguy hiểm, dùng thực chiến để kiểm nghiệm."
Hắn hạ giọng điệu xuống, thành khẩn nói: "Tôi nói cái này không phải là bán thảm, tôi chỉ cảm thấy cơ hội này rất trân quý, xin cậu không cần bỏ qua."
Long Thành đang gặm xương sườn bị Mạc Vấn Xuyên thành khẩn đả động, cậu buông bát cơm, chân thật nói: "Tôi biết."
Mạc Vấn Xuyên nhìn chằm chằm ánh mắt của Long Thành: "Vậy cậu vì sao lại cự tuyệt đặc huấn ban ngày?"
Long Thành chân thật nói: "Tôi phải trồng trọt. Tôi là nông dân, trồng trọt mới là công tác bản chức của tôi."
Mạc Vấn Xuyên ngẩn ra, hắn từ trong mắt Long Thành chỉ nhìn thấy chân thành cùng nghiêm túc, không có qua loa có lệ.
Nông dân? Trồng trọt?
Long Thành đứng dậy, trước khi đi hỏi: "Tôi bắt đầu trồng trọt. Anh hôm nay có làm không?"
Mạc Vấn Xuyên như ở trong mộng mới tỉnh, hắn lâm vào mờ mịt vô thố ngắn ngủi, thốt ra: "Tôi, tôi đã giao phí làm việc hôm nay..."
Long Thành ồ một tiếng, khập khiễng xoay người rời khỏi nhà ăn. Một lát sau, "Thiết Canh Vương" nổ vang.
Trong nhà ăn trống rỗng, Mạc Vấn Xuyên thất hồn lạc phách đứng ở trước bàn ăn, bát cơm trước mặt hầu như không nhúc nhích.
Trên một sườn dốc của nông trường, Jasmine nhìn "Thiết Canh Vương" rong ruổi nông trường, nhịn không được thở dài.
Thầy rõ ràng là một vị sát thủ ngầu lòi có thể giết sạch doanh huấn luyện, vì sao lại thích trồng trọt như vậy chứ? Đánh đánh giết giết không tốt sao? Không ngầu sao? Trồng trọt dù sao cũng không ngầu chút nào... còn nghèo nữa!
Thầy trồng trọt, ngay cả bản thân cũng nuôi không nổi.
Bỏ đi, cái nhà lung lay sắp đổ, khả năng phá sản bất cứ lúc nào này, cuối cùng chỉ có thể Jasmine dựa vào người đẹp tâm thiện đến cứu vớt!
Jasmine nắm chặt nắm tay, tràn đầy ý chí chiến đấu.
Xoay người nhảy xuống sườn đồi, đi đến một vùng cỏ nhìn qua không có gì khác biệt, cảnh sắc trước mắt bỗng nhiên biến hóa. Trời xanh mây trắng thanh cỏ xanh biến mất không thấy, ở trước mặt cô, một cái hố động mới đào, lộ ra cửa nắp hợp kim phía dưới.
Cô rốt cuộc tìm được doanh huấn luyện bỏ hoang, ngay ở trong lòng đất chỗ sườn đồi nhìn qua không bắt mắt này.
Ở dưới chân đồi, một bãi cỏ nhìn qua không có gì khác với chỗ khác, Jasmine đào đất ba thước thấy được cửa nắp này. Cửa vào cửa nắp có trang bị ngụy trang, nó có thể tránh được các loại máy móc xem xét, người phóng thích tín hiệu dung hợp hoàn mỹ một thể với hoàn cảnh xung quanh.
Nếu Jasmine không nghèo đến điên... ý chí kiên định, mang theo máy thăm dò độ chính xác cao đảo qua toàn bộ nông trường từng tấc một, vừa quét vừa đào, thì tuyệt đối không thể phát hiện.
Jasmine sợ hãi than thở tổ chức thần bí này khoa học kỹ thuật là tiên tiến cỡ nào. Từ trình độ ăn mòn của cửa nắp hợp kim, có thể phán đoán doanh huấn luyện này ít nhất kiến tạo vượt qua hai trăm năm. Nhưng máy ngụy trang của nó phóng thích tín hiệu không chỉ còn có thể làm việc bình thường, còn vẫn có thể hoàn mỹ lừa gạt máy thăm dò chủ lưu ở trên thị trường.
Khi Jasmine đào ra toàn bộ cửa nắp, phát hiện nó lớn hơn nhiều so với mình dự đoán, một cái cửa nắp hình tròn đường kính vượt qua 30 mét.
Năm tháng ăn mòn vẫn lưu lại dấu vết ở trên cửa nắp, cửa nắp rất nặng thể hiện ra màu đen xì, vết rỉ sét loang lổ. Mặt ngoài cửa nắp không có hoa văn gì, cũng không có trang trí dư thừa. Bên cạnh có một hàng chữ nhỏ, thuyết minh cái này không phải là cửa lớn doanh huấn luyện, mà là một cửa ra chạy trốn khẩn cấp.
Jasmine từ trên cửa nắp lấy một chút bột phấn để phân tích thành phần, Jasmine chưa thấy qua phối phương hợp kim cùng loại. Cô còn kiểm tra lượng lớn tư liệu cùng luận văn, cũng không có tìm được phối phương cùng loại.
Chỉ tiêu tính năng của cửa nắp hợp kim mười phần kinh người, hoàn toàn có thể dùng để chế tạo Quang Giáp. Mà ở doanh huấn luyện, chúng chỉ dùng để chế tạo cửa nắp chạy trốn. Cửa nắp hợp kim cùng loại, bởi vì lượng dùng lớn, tục xưng "ngốc bự con", thường thường chỉ dùng một ít tài liệu giá rẻ.
Tài liệu giá rẻ cũng ưu tú như vậy?
Thầy đến cùng là xuất từ một tổ chức khó lường đến thế nào!
Jasmine trong lòng dâng lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt, càng thêm chờ mong đối với doanh huấn luyện trong lòng đất. Cái này là bảo tàng của Jasmine, có thể một đêm phất nhanh hay không, tất cả đều trông cậy vào nó!
Jasmine đi đến trước cửa nắp ngồi xổm xuống, đầy cõi lòng chờ mong hỏi: "Thế nào? Phá giải chưa?"
Ba đứa nhóc rụt rè trả lời: "Vẫn chưa."
Jasmine chân mày cau lại, mặt trầm xuống: "Ba ngày, đã ba ngày, tụi em còn chưa có phá giải ra? Tụi em nhàn hạ như vậy, là muốn chị Jasmine tự mình ra tay đi phá cửa sao?"
Tụng Chung: "Chị Jasmine, gỡ không ra."
Tỏa Minh: "Chị Jasmine, nó có cấp bậc tự nổ."
Khủng Bố ấm ức nói: "Chị Jasmine, phép tính của nó thật kỳ quái, chúng em trước đây chưa có thấy qua, hoàn toàn không giống với hiện tại. Còn có chút số hiệu kỳ quái, đều chưa thấy qua."
Jasmine trợn tròn mắt.
Người ở cửa bảo tàng, cửa mở không ra...
Bần cùng làm ta bình tĩnh!
Jasmine hít sâu một hơi: "Hiện tại làm sao giờ?"
Thăng cấp trang bị tháo gỡ cần tiền, cường lực tháo gỡ sẽ dẫn phát tự bạo, nông trường tài chính gần lâm phá sản không thể thừa nhận một lần phí dụng mang tính bùng nổ như vậy.
Khủng bố ra chủ ý: "Nếu có nhiều data hơn, nhiều code hơn, chúng ta có lẽ có thể phá giải source code của bọn họ. Chị Jasmine, có cần chúng ta trước đào những chỗ khác hay không? Nếu đào ra thứ gì khác, Quang Giáp hoặc phi thuyền gì đó, mặt trên có cấp bậc cpu của bọn họ, trình độ AI càng cao càng tốt. Chúng em sau khi ăn xong, khẳng định có thể phá giải."
Jasmine cực kỳ tín nhiệm đối với năng lực phá giải của ba đứa nhóc.
Tuy mục đích chế tạo cùng bồi dưỡng của chúng nó là trợ giúp Quang Giáp chiến đấu, nhưng chúng cũng am hiểu chiến đấu trong AI.
Bởi vì chúng là AI sinh ra từ trong chém giết cấp bậc trí năng không đếm được, "Cắn nuốt" AI nhỏ yếu khác, để lớn mạnh bản thân, là bản năng của chúng.
"AI trình độ càng cao càng tốt?"
Jasmine lẩm bẩm, cô bỗng nhiên mắt sáng ngời: "CPU AI bị đập vỡ có được không?"
Ba đứa nhóc hai mặt nhìn nhau, có chút chần chừ.
Tụng Chung: "Em thích còn sống."
Tỏa Minh: "Thi thể phải đủ mới mẻ."
Khủng Bố rụt rè nói: "Vậy... thử một lần?"
Jasmine không hề do dự, không sai, cô nhớ tới CPU AI bị thầy đập vỡ kia, người dẫn đường 0179!
Luận bối phận, đó cũng là sư tổ nhà mình! Dù sao CPU đã lạnh, vậy... nước phù sa không chảy ruộng người ngoài...
Sư tổ phù hộ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận