Long Thành

Chương 480: Bảo hộ nông trường mỗi người có trách nhiệm (1)

Vẫn nên trước đi tìm Quán trưởng tiến hành trao đổi hữu hảo một chút, giải quyết vấn đề thân phận đã.
Vì thế, Họa Kích cầm lấy ấm chén ở một bên, đứng dậy đi ra ngoài võ quán.
Thẳng đến bóng dáng hắn rời khỏi võ quán, hơn mười giây sau, võ quán một mảng tĩnh mịch mới giống như một lần nữa sống lại, vang lên tiếng nghị luận nhiệt liệt.
Ô, thiếu niên phúc duyên thâm hậu nhanh như vậy đã đi ra rồi?
Cũng quá không cố gắng!
Phan Quang Quang dư quang khóe mắt liếc liếc nhìn cửa võ quán đối diện con đường một cái, nhìn thấy đối phương đi lên một chiếc Quang Giáp nhà nông, ngoài miệng tiếp tục chỉ điểm hai người.
"Vì sao là Thạch Xuyên chứ? Các cậu ngẫm lại đi, động não ngẫm lại đi. Hắn cũng không thể trống rỗng mà nhảy ra được, tựa như 2333kia, luôn phải có gốc rễ. Dù cho nấp, vẫn bị đào ra thôi."
"Ngọc Lan tinh có cái gì có thể để cho hệ 3 coi trọng chứ? Lời đồn bên ngoài nói là Ngọc Lan tinh có căn cứ bỏ hoang của hệ 0. Nếu là thật, địa phương nào có khả năng nhất?"
"Đương nhiên là Thạch Xuyên, vì sao? Bởi vì Thạch Xuyên đã từng ra một vị siêu cấp sư sĩ! Siêu cấp sư sĩ cũng không có khả năng hiện ra từ một tảng đá!"
7758 nhịn không được hỏi: "Lão đại, hệ 0? Chúng ta còn có hệ ? Chúng tôi sao chưa từng nghe nói qua?"
Phan Quang Quang vung tay lên: "Đã chết nhiều năm rồi, mộ cũng đã mọc đầy cỏ."
7758 hết sức hiếu kỳ: "Lão đại, hệ 0 là dạng gì vậy?"
521 ở một bên lỗ tai dựng thẳng thật cao, hắn cũng lần đầu tiên nghe được Sát Lục Sư Sĩ lại có thể còn có một hệ 0!
Phan Quang Quang đang chuẩn bị nói chuyện, bỗng nhiên dư quang khóe mắt liếc qua cửa võ quán đối diện con đường một cái, sắc mặt đột nhiên đại biến, chợt cúi mạnh đầu, hầu như chôn mặt ở trong bát.
Cái tên tay cầm ấm chén kia, là Họa Kích!
Lão Trương mở quán lẩu thịt bò nhiều năm như vậy, vẫn lần đầu tiên gặp khách như vậy.
Ba người khách chôn mặt ở trong bát, hai trong đó là đầu trọc bóng lưỡng, cực kỳ giống một đôi trứng đà điểu đang lột xác ở trong bát.
Làm ăn nhiều năm, lão Trương đã thấy qua các loại khách kỳ quái. Thạch Xuyên là thành thị bang phái, khách phần lớn tính tình nóng nảy, nói chung, lão Trương luôn giữ thái độ nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, chỉ cần khách không đánh nhau ở trong quán, hắn rất ít khoa tay múa chân.
Nhưng ba vị khách chôn mặt ở trong bát canh ước chừng sáu bảy phút, khách xung quanh thỉnh thoảng lại nhìn sang bên này. Lão Trương thật sự có chút không nhịn được, cố gắng để cho thanh âm của mình nghe không giống như là khiêu khích.
"Quý khách ăn canh xin dùng thìa."
Hô, Phan Quang Quang ngẩng mặt lên trước, khuôn mặt no đủ mượt mà bị hơi nước trong bát canh nóng hun sáu bảy phút, trong trắng lộ ra đỏ, giống như một quả đào chín cây. Mồ hôi lớn bằng hạt đậu tương dọc theo cái cổ nhỏ bé của hắn, cuồn cuộn chảy xuống, ướt sũng cả sợi dây chuyền vàng thô to.
Hai người khác cũng vội vàng ngồi dậy.
Lão Trương nhẹ nhàng thở ra, nhanh đưa tới ly nước ô mai lạnh, trên mặt tươi cười: "Thời tiết quá nóng, đây là nước ô mai bổn quán đưa tặng, mời mọi người dùng thử."
Phan Quang Quang ha ha cười nói: "Ông chủ có tâm! Cảm ơn!"
Đợi ông chủ rời khỏi, 7758 một bên hai tay cung kính đưa nước ô mai cho lão đại, một bên nhịn không được hỏi: "Lão đại, vừa rồi là ai vậy?"
Hắn lần đầu tiên thấy lão đại kiêng kị một người như thế. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, hắn tuyệt đối sẽ không tin tưởng một màn vừa rồi.
Tên đó khủng bố tới chừng nào, mới có thể làm cho một vị siêu cấp sư sĩ, tựa như chuột thấy mèo vậy?
Ở trong cảm nhận của hắn, siêu cấp sư sĩ đã là đỉnh của vũ lực thế giới này, một vị siêu cấp sư sĩ nào đều là bá chủ một phương!
Phan Quang Quang chậm rãi uống một ngụm, lúc này mới mở miệng: "Tiểu bát à. Đi ra lăn lộn, mắt nhất định phải sáng. Biết ai là phúc báo của mình, còn phải cẩn thận mình không thành phúc báo của người khác. Chẳng sợ về sau, cậu ngôi vào vị trí lão đại."
7758 khóe mắt nhảy dựng, vội vàng thể hiện trung tâm: "Lão đại người đang độ tuổi xuân, Tiểu Bát chỉ đi theo ngài lăn lộn."
Phan Quang Quang khuôn mặt giãn ra: "Cũng là cậu hiểu chuyện. Cậu khẳng định nghĩ, lão đại không phải siêu cấp sư sĩ sao? Mà còn co đầu thụt cổ như vậy? Tôi hôm nay nói cho cậu, nên rụt nhất định phải rụt. Siêu cấp sư sĩ? Toàn bộ đoạn 2 chín hệ đều là siêu cấp sư sĩ, vậy thì thế nào?"
"Tiểu bát à, siêu cấp sư sĩ cùng siêu cấp sư sĩ, cũng không giống nhau!"
"Có chút người ngàn vạn không cần trêu chọc, ví dụ như Gà con vừa rồi."
521 thất thanh kinh hô: "Gà con? Vừa rồi là Họa Kích đại nhân?"
7758 cũng phản ứng lại, phía sau lưng phát lạnh, lắp bắp nói: "Số, số 23, Họa Kích đại nhân?"
"Không sai, mở rộng tầm mắt đi." Phan Quang Quang lặng lẽ: "Họa Kích có thể ngang tài ngang sức cùng quỷ Bán Ngân cái. Ở vị trí đoạn 2 này, tồn tại đỉnh của sức chiến đấu. Bất quá các cậu cũng không cần quá lo lắng, Gà con đó, tính cách vẫn không tệ, ngươi không chọc tới hắn thì cũng không sao."
"Nếu gặp phải quỷ Bán Ngân kia, các cậu có thể làm cũng chỉ có cầu nguyện, cầu nguyện hắn lúc ấy tâm tình có vẻ tốt."
7758 có chút tò mò: "Lão đại, hệ 7 ta ai có thể đánh thắng được Họa Kích đại nhân?"
Phan Quang Quang đương nhiên: "Đương nhiên là đại lão đại rồi, còn có thể có ai?"
7758 không cam lòng nói: "Họa Kích đại nhân mạnh như vậy sao?"
"Không sai, hắn chính là mạnh như vậy." Phan Quang Quang sờ sờ cái đầu trọc của mình, có chút bất đắc dĩ thở dài: "Không có biện pháp, người ta là khắc tinh của hệ 7 chúng ta. Tông sư cổ võ mạnh nhất hiện nay, biến thái không cải tạo thân thể, chỉ dựa vào đoán thể đã có thể đè chúng ta ở trên đất mà đánh."
7758 cảm thấy khó có thể lý giải: "Hệ 2 không phải cận chiến sao? Hẳn là hệ 2 chúng ta khắc chế mới đúng chứ."
Phan Quang Quang lắc đầu: "Không phải hệ 2 khắc chế chúng ta, là Gà con khắc chế chúng ta. Hệ 2 khác, nên đánh như thế nào thì đánh như thế đó. Gặp Gà con thì thành thành thật thật quỳ xuống dập đầu. Tôi đã thử qua, không tập trung được. Ài, hình dung như thế nào thì chờ cậu đến cảnh giới, cậu sẽ rõ ràng. Nếu không phải lão đại này của cậu năm đó phản ứng nhanh, hiện tại cậu chỉ có thể đến thắp hương trước mộ phần lão đại này thôi."
7758 vội vàng nói: "Lão đại ngài quá khiêm tốn rồi, thực lực của ngài bày ra ở đó! Ngài nếu muốn chạy, ai có thể ngăn được chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận