Long Thành

Chương 104: Jasmine lo lắng

"Chừng năm phút sau, tiến hành hạ nhiệt độ bể nước, thời gian khống chế ở 6 giây."
Hơi lạnh thấu tận xương tựa như một cây châm, nháy mắt làm cho Long Thành thanh tỉnh rất nhiều, cả người thư thái nói không nên lời, nhưng mà Diêu Hưng Liên còn đang hôn mê.
"Đã hoàn thành quét, không có vết thương ngầm."
"Được rồi, mang thiếu gia về phòng, ngủ một giấc là khỏe thôi."
Sau đó Long Thành cảm giác mình lại được vác lên, một lát sau, vang lên tiếng đập cửa thùng thùng thùng.
"Chúng tôi đưa thiếu gia trở về, người vừa mới luyện tập xong, cần nghỉ ngơi."
Có tiếng cửa mở, sau đó nghe thấy Tiêu Vũ Trăn kinh hô một tiếng.
"Đã vật lý trị liệu xong, không có vấn đề, chỉ cần nghỉ ngơi là được."
Tiêu Vũ Trăn như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng nói: "Ok ok, đặt lên trên giường đi."
Sau đó Long Thành cảm giác mình được đặt ở trên giường, xúc cảm mềm mại, giống như ở thời điểm mở mắt dậy.
Tiêu Vũ Trăn liên thanh nói: "Rất cảm ơn mọi người, vất vả rồi."
"Tiêu tiểu thư quá khách khí, đây là chuyện thuộc bổn phận chúng tôi, ngài có gì cần xin cứ phân phó. Không quấy rầy ngài cùng thiếu gia nghỉ ngơi."
Vang lên tiếng đóng cửa.
Sau đó Long Thành nghe Tiêu Vũ Trăn lẩm bẩm: "Ngoan nào, cởi quần áo cho anh, anh mới có thể ngủ thoải mái. Nãy ngủ một giấc ngon nào, bảo bối!"
Một đôi tay bắt đầu giúp hắn cởi quần áo.
Long Thành ngẩn ngơ.
Đợi một chút! Không cần cởi, tôi thoải mái, tôi thực thoải mái...
Fermi xem tiểu thuyết, một lát sau, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, có chút kinh ngạc Jasmine còn ở đó: "Không cần lo lắng, anh còn ở đây mà."
"Em không lo lắng." Jasmine tạm dừng một chút, tiếp theo kiên trì nói: "Em chỉ chờ một chút."
Fermi cười cười: "Ok."
Hắn tiếp tục cúi đầu đọc sách.
Trong mắt Fermi, hai thầy trò này tựa như hai mặt hoàn toàn tương phản, cực kỳ có ý tứ.
Long Thành rõ ràng là một nhân loại, nhưng mà đầu óc lại đi theo con đường không giống người bình thường, đầu óc cứng như sắt thép là danh xứng với thực, so với Jasmine càng giống như người máy hơn. Mà Jasmine rõ ràng là nhân loại mới, nhưng lại hiểu đạo lí đối nhân xử thế, biết trả giá biết chơi game, so với Long Thành càng giống nhân loại hơn.
Có một điểm hai thầy trò không khác gì nhau, đó chính là cố chấp.
Vô luận Long Thành hay là Jasmine, đều sẽ không dễ bị thuyết phục, đều chỉ dựa theo suy nghĩ của mình mà xử lý vấn đề.
Bỗng nhiên, oành một tiếng nổ vang.
Fermi giật mình một cái, theo bản năng ôm đầu nằm úp sấp xuống.
Khoang game ở góc sáng giống như bị một chiếc Quang Giáp chạy đụng vào, nổ tung thành vô số mảnh vỡ cùng linh kiện, giống như gió bão mang theo mưa quét ngang cả căn phòng.
Bốp bốp bốp, thanh âm dày đặc làm cho Fermi da đầu phát tê.
Mảnh vỡ khoang game có lực kinh người, tựa như những mũi tên bắn ra đóng ở trên tường, rậm rạp chằng chịt.
Vị trí khoang game vừa rồi, chỉ còn lại một bóng người, rõ ràng là Long Thành thở hổn hển.
Fermi cẩn thận ngẩng đầu, xác định không có nguy hiểm gì khác, mới chậm rãi đứng lên. Hắn lòng còn sợ hãi, lúc này mới chú ý tới Long Thành sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt lộ ra một tia hoảng sợ, thở hổn hển, cả người ướt đẫm mồ hôi.
Fermi ngây người một chút, hắn lần đầu tiên ở trên mặt Long Thành nhìn thấy loại cảm xúc tương tự với "sợ hãi" này.
Hắn thật cẩn thận hỏi: "Đã xảy ra cái gì? Chẳng lẽ bên trong có thứ gì đáng sợ sao?"
Long Thành thở hổn hển: "Phi thường đáng sợ!"
Có thể làm cho Long Thành ở phía trước hai chữ "đáng sợ" còn thêm "phi thường", Fermi đã không biết nên tưởng tượng thế nào nữa, cùng loại với chiến dịch cối xay thịt sao?
Phốc, Jasmine mặt không chút thay đổi từ trên người rút xuống một cái ống titan lập lòe tỏa sáng: "Em vừa rồi lo lắng quả nhiên ứng nghiệm."
Nàng vừa rồi né tránh không kịp, hiện tại bộ dáng có chút thê thảm, cả người cắm đầy các loại linh kiện. Nàng bỗng nhiên nghĩ đến truyền thuyết lịch sử phương đông từ xa xưa, có một chuyện xưa tên là "thuyền cỏ mượn tên".
Long Thành trong lòng ấm áp, có học sinh biết lo lắng cho thầy như vậy, cảm giác cũng không tệ.
Giọng điệu của hắn khôi phục bình thường: "Không cần lo lắng, thầy không sao."
Phốc, Jasmine mặt không chút thay đổi lại từ trên người rút ra một mảnh thủy tinh vỡ sắc bén: "Thầy, con lo lắng là khoang game."
Khoang game?
Long Thành nhìn thoáng qua xung quanh, cũng cảm thấy không ổn, hắn suy nghĩ rồi hỏi Fermi: "Khoang game ở đâu có thể cướp được?"
Fermi câm nín.
Long Thành thấy Fermi có chút không rõ ràng, nói bổ sung: "Cướp có nguyên tắc."
"Không có nơi nào để cướp, cũng không cần cướp."
Phốc, Jasmine từ trên trán rút ra một mảnh vụn màu xám bạc, đặt ở trước mắt, ánh mắt lóe lên hào quang u u rồi biến mất: "Chip memory đã hỏng."
Chip memory hỏng rồi...
Long Thành cảm thấy thật đáng tiếc, cảnh trong mơ trừ bỏ cô gái kia muốn cởi quần áo của hắn ra, cái khác đều rất có ý tứ. “Đạo Dẫn Cửu Thức” mà Diêu Thiên Lai truyền thụ hắn cảm thấy rất có hứng thú, mà kỹ thuật khôi phục thể lực kia, hắn cũng cảm thấy rất có hứng thú.
Nếu cô gái kia không cởi quần áo của mình mà nói, cảnh trong mơ hẳn là có thời gian mười bốn ngày, có lẽ hắn có thể thu hoạch càng nhiều tin tức.
Long Thành rất nhanh liền mang tạp niệm này quẳng khỏi đầu. Ở trong thế giới của hắn, không có gì nên được cả. Chiếm được, vận khí không tệ, không chiếm được, vậy thì không được, đó mới là bình thường.
Đối với hắn mà nói, không có gì thực tế hơn những thứ có thể cầm chắc trong tay.
"Tôi đi sân huấn luyện."
Bỏ lại một câu, hắn đã không thấy bóng dáng.
Fermi nhìn bộ dáng của Jasmine, không khỏi quan tâm nói: "Jasmine, em không sao chứ? Cần anh hỗ trợ không?"
Jasmine lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Không cần, Fermi, em có thể xử lý. Jasmine là nhân loại mới, không có vấn đề gì."
Fermi thở phào một hơi: "Vậy là tốt rồi. Cũng đúng, Jasmine là nhân loại mới, không cần lo lắng vấn đề này ha ha ha!"
Cười cười, Fermi chợt cười không nổi nữa. Jasmine là nhân loại mới không cần lo lắng, người bình thường như mình thì sao?
Jasmine chân thật nói: "Fermi, anh cũng phát hiện vấn đề rồi chứ. Jasmine là nhân loại mới, anh là người bình thường, thầy là nhân loại không bình thường. Trong ba người chúng ta, nguy hiểm nhất là anh đó."
Fermi mồ hôi lạnh chợt chảy xuống, những lời này của Jasmine là nhất châm kiến huyết.
Chuyện như hôm nay, Jasmine hoàn toàn không thèm để ý, mình nếu bị trúng một chút, nhẹ thì vào bệnh viện, nặng thì đi đời nhà ma. May mắn mình hôm nay phản ứng nhanh, Fermi lòng còn sợ hãi.
"Vậy, vậy phải làm sao?"
Jasmine cười tươi như hoa: "Cùng học với Jasmine đi, cố gắng mạnh lên, mới có thể sống sót ở bên cạnh thầy."
Cố gắng mạnh lên mới có thể sống sót ở bên cạnh Long Thành...
Fermi phát hiện mình không thể phản bác.
Hắn có chút mờ mịt nhìn cái bụng càng ngày càng mượt mà căng tròn của mình, cuộc sống tuyệt diệu của mình chẳng lẽ chấm dứt như vậy sao?
Thật không cam lòng...
"Jasmine đi đây." Jasmine khoát tay với Fermi, ngọt ngào bổ sung một câu: "Fermi đừng quên xin trợ cấp nguy hiểm với nhà trường, làm trợ lý của thầy, có nguy hiểm tới sinh mệnh đó."
Fermi há miệng thở dốc, lời gì cũng không nói ra khỏi miệng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận