Long Thành

Chương 260: Cái gì là 2333 (1)

Kế tiếp, đám người Diêu Bắc Tự biểu hiện làm cho Long Thành mở rộng tầm mắt. Năm chiếc Quang Giáp lui tới ngay ở biên giới tầm bắn hải tặc, không ngừng xé rách, quấy rầy tiết tấu công kích của hải tặc.
Sau đó đám người Diêu Bắc Tự kiên quyết đột tiến, lại làm cho mắt Long Thành sáng ngời.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới hải tặc điều khiển Quang Giáp Amelia đã gặp trước đó. Hắn không biết từ nơi nào xông ra một ý tưởng nếu là tên hải tặc kia chỉ huy, đám người Diêu Bắc Tự sẽ nguy hiểm.
Đám người Diêu Bắc Tự đột tiến, tựa như một cây chủy thủ đã thiêu đốt đỏ hồng, không chút nào cố sức đâm nhập vào đám dầu đông.
Đám hải đạo bắt đầu tháo chạy, ngay cả hải tặc xung quanh Long Thành, cũng đang chạy trốn. Có một chiếc Quang Giáp hải tặc hoảng không thấy đường, vọt tới trước mặt Quang Giáp đội giám sát, trực tiếp bị một pháo bắn thành cầu lửa.
Không được va chạm vào đội giám sát!
Long Thành bỗng nhiên nhớ tới mệnh lệnh vang lên lặp đi lặp lại trong kênh thông tin hải tặc, nhìn Quang Giáp hải tặc ở khu vực trung ương đang trận địa sẵn sàng đón địch, hắn nháy mắt đã hiểu được!
Hắn nghĩ đến mình ở hoang dã dùng vải bố tạo thành cạm bẫy để bắt những động vật nhỏ, nghĩ đến tấm lưới bắt cá.
Long Thành lẫn vào bên trong Quang Giáp hải tặc tan tác, lặng yên vòng đến phía sau nhóm Quang Giáp hải tặc ở khu vực trung ương.
Ở cách hắn không xa có một chiếc Quang Giáp đội giám sát, nhưng mà rất hiển nhiên, lực chú ý của Quang Giáp đội giám sát này, căn bản không ở trên người hải tặc phụ cận. Tất cả lực chú ý của Quang Giáp đội giám sát đều ở lỗ hổng đã mở ra kia.
Năm Quang Giáp Diêu Bắc Tự Hoàng Xu Mỹ, đuổi sát mấy chục Quang Giáp hải tặc, xông tới phòng tuyến do đội giám sát tạo thành.
Long Thành giống như nhìn đến một đàn cá, đang chui vào trong một tấm lưới đã sớm giăng ra.
Đám hải đạo tàn nhẫn hung tàn cũng làm cho Long Thành cảm thấy giật mình, ở phía trước đám người Diêu Bắc Tự, còn có rất nhiều hải tặc. Hải tặc này là mồi câu hấp dẫn đám người Diêu Bắc Tự mắc câu. Nhưng khi thu lưới, mồi câu này cũng sẽ hóa thành tro bụi cùng với đám người Diêu Bắc Tự.
Cách thật sự xa, nhưng Long Thành vẫn rõ ràng nhìn thấy, Cửu Cao của Diêu Bắc Tự xuất hiện cứng ngắc cực kỳ ngắn ngủi.
Diêu Bắc Tự đang sợ hãi.
Long Thành trong đầu lướt qua ý niệm này, động tác của hắn lại không chút chậm chạp.
Black Aurora lấy ra súng pháo năng lượng cao thô to, rắc, hoàn thành giữ bằng hai tay. Hắn thật ra không quá thích loại vũ khí thô to này, nhưng không thể không thừa nhận, dùng ở trong trường hợp này là không thể thích hợp hơn.
Nhắm, tích năng lượng, hào quang ở họng pháo lấy tốc độ kinh người sáng rực lên.
Hoàn thành tích năng lượng!
Long Thành không chút do dự bấm cò súng.
"Nổ súng!"
Trong khoang điều khiển Abyss Phoenix, Roma trên mặt hơi hiện lên nụ cười lạnh, ra lệnh một tiếng.
Tổ hợp Diêu Hoàng uy lực mạnh mẽ, lực sát thương mười phần, nhưng bọn họ thích hợp với phòng ngự chiến hơn. Ở trước khi chưa trở thành siêu cấp sư sĩ, ai cũng không có tư cách không nhìn hiệu ứng quy mô. Kiến nhiều cắn chết voi, không phải nói không.
Nếu không phải hải tặc thực lực cùng kỷ luật chiến thuật thật sự quá kém, Roma có rất nhiều biện pháp đối phó bọn họ.
Quang đạn cùng đầu đạn hợp kim không đếm được giống như gió lốc chợt bốc lên, lại giống như một bầu tinh không sáng lạn đột nhiên dựng lên, rợp trời rợp đất hướng Quang Giáp xâm nhập cạm bẫy mà dốc xuống. Toàn bộ Quang Giáp điên cuồng bấm cò súng, từng đạo lưới đạn nóng cháy sáng ngời qua lại ở trong màn đêm, đan vào thành một tấm lưới tử vong.
Oành oành oành!
Quang Giáp hải tặc phía trước đám người Diêu Bắc Tự đứng mũi chịu sào, không kịp kêu thảm đã bị mưa rền gió dữ đập vào mặt mà đến cắn nuốt, lăng không nổ mạnh thành từng đám hoa lửa màu đỏ thẫm.
Roma vẻ mặt lạnh như băng, không có một tia dao động, nhưng ngón tay hơi rung động bại lộ trong lòng hắn cũng không bình tĩnh giống như ngoài mặt.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới thầy.
"Từ không nắm binh, kẻ làm tướng, không ngoài cân nhắc, lấy hay bỏ, cùng một trái tim chấp nhất thắng lợi."
"Ngươi đầu óc tốt, cân nhắc không làm khó được ngươi, nhưng mà ngươi quá yếu đuối, không dám lấy hay bỏ, ngươi sợ đau. Ngươi cái gì cũng không muốn bỏ, nên cái gì cũng không chiếm được."
"Ngươi chỉ nhìn thấy quyền trượng thắng lợi kim quang lập lòe, nhìn không thấy nó thương tích đầy mình."
"Ngươi không tư cách làm học sinh của ta. Trừ bỏ một cái đầu thông minh, ngươi không có bất cứ cái gì khác."
Đau đớn khó có thể diễn tả bằng lời, tựa như một bụi gai đầy gai nhọn, sinh trưởng ở trong trái tim của hắn. Vẻ mặt ở dưới máy điều khiển bằng não xuất hiện biến hóa vi diệu, hai má hơi run rẩy.
Đau...
Chỉ là hi sinh một ít hải tặc vật, hy sinh thì hy sinh...
Oành!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, làm Roma đột nhiên bừng tỉnh, hắn nháy mắt ý thức được không thích hợp, vụ nổ cách mình quá gần!
Bọn họ gặp phải tập kích!
Oành oành oành, tiếng nổ kịch liệt liên tục vang lên không ngừng ở xung quanh hắn, hết sức dày đặc.
Một chiếc Quang Giáp trước mặt hắn đột nhiên nổ tung, Roma nhìn thấy rõ ràng, nó bị một quang đạn bắn trúng! Vụ nổ sinh ra hào quang chói mắt, làm lóa đi đi đại bộ phận, vẫn làm cho tầm nhìn Roma xuất hiện chỗ trống ngắn ngủi.
Pháo kích!
Đầu Roma ông lên một cái, hắn nhận ra chiếc Quang Giáp bị nổ kia, Quang Giáp của Tiểu Khâu phụ tá đắc lực của Ngô lão đại. Đó là một chiếc tinh phẩm trong cấp B, có được 300 tầng giáp năng lượng, thế mà bị một viên quang đạn trực tiếp đánh nổ!
Oành, lại có một chiếc Quang Giáp nổ tung.
Đợi một chút, pháo kích... ở phía sau bọn họ!
Roma chợt xoay người, hắn nhìn thấy một chiếc Quang Giáp trong tay cầm một khẩu súng pháo năng lượng cao, đang điên cuồng bắn về phía bọn họ.
Roma đồng tử chợt co rút lại, lửa đạn mãnh liệt như vậy, thế mà chỉ từ một chiếc Quang Giáp... Quang Giáp cấp A!
Chẳng lẽ là... 2333?
Roma trái tim đập mạnh, hắn bắt buộc bản thân tỉnh táo lại. Hắn nhìn kỹ, bỗng nhiên phát hiện Quang Giáp nọ có chút quen thuộc, đợi một chút, đó không phải là Quang Giáp của Chu lão đại sao?
Roma tim thót lên một cái, hắn muốn mắng người.
Hắn biết đối diện là ai!
Đã lâu không có ai làm cho hắn mặt xám mày tro, hắn đối với Quang Giáp màu đỏ đen nọ ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Hắn ở tiền tuyến chỉ huy lâu như vậy, qua qua lại lại, không đi dạo giữa sống chết, chính là không muốn gặp phải cái tên đáng sợ kia. Hắn tình nguyện mỗi ngày đối mặt Diêu Hoàng, cũng không muốn đối mặt với cái tên quỷ quái này.
Roma khóc không ra nước mắt, chỉ muốn tự đập đầu.
Vì sao? Vì sao mình đào cái hố này cho Chu lão đại? Kết quả giờ lại đưa bản thân xuống hố...
Chu lão đại ngươi chết thì chết đi, vì sao còn làm cho cái hố này càng thêm sâu như vậy, muốn hố cả trời sao?
Ngươi dù sao cũng là đại lão một phương, không thể chết có chút tôn nghiêm sao? Không công tặng cho người khác một chiếc Quang Giáp cấp A? Trên Quang Giáp ngay cả một vết thương cũng không có!
Giãy giụa trước khi chết đâu? Cá chết lưới rách đâu? Không phải nói thỏ bức nóng nảy cũng cắn người sao?
Nghĩ đến cái tên đáng sợ kia, có một chiếc Quang Giáp cấp A...
Roma nhịn không được tâm thần khẽ run.
Hắn nhìn lướt qua xung quanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận