Long Thành

Chương 107: Cận Hải mời (2)

"Thử một lần." Long Thành suy nghĩ rồi, nói: "Nhân loại mới kết cấu thân thể hoàn toàn bắt chước nhân loại, có lẽ hữu dụng, có lẽ vô dụng, ta cũng không biết, dù sao cũng là miễn phí."
Jasmine bốp cái chân đứng thẳng, cúi đầu chín mươi độ, hai cái đuôi ngựa phất lên thành hai đường cong, lớn tiếng nói: "Thầy, Jasmine nhất định sẽ cố gắng!"
Fermi không biết nói cái gì, hắn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô: "Tôi..."
Hắn từng vào quân, lăn lộn trong xã hội, biết thứ Long Thành lấy ra là quý giá cỡ nào. Nếu đổi lại hắn, được “Đạo Dẫn Cửu Thức”, nhất định sẽ bảo tồn thật cẩn thận, ai cũng không nói cho biết, tương lai lưu cho hậu thế của mình.
Trên thực tế, hắn căn bản không có tư cách, không có cơ hội để chạm đến công pháp kỹ xảo cao cấp như thế.
Long Thành: "Muốn chết muốn sống?"
Fermi ngây người một chút: "Cái này... muốn sống."
"Vậy học đi." Long Thành nói: "Tôi không muốn phá hư một khoang game, lại phải đổi một trợ lý."
Fermi hốc mắt đỏ lên.
Jasmine bỗng nhiên ồ một tiếng: "Thầy, có khách, là người lần trước giúp Harold đưa kiếm đến đây, hắn nói có việc tìm người!"
Long Thành mắt sáng ngời, một bên đi ra ngoài một bên hỏi: "Chẳng lẽ lại đây tặng đồ? Lần này đưa cái gì?"
Jasmine điều ra màn hình: "Hình như là đến tay không, không mang theo cái gì cả."
Long Thành dừng bước chân lại, ồ một tiếng: "Không gặp."
Jasmine một lát sau lại nói: "Hắn nói có chuyện thực quan trọng muốn nói cùng thầy, quan hệ đến tương lai của thầy. Không bằng, vẫn gặp một chút đi, thầy?"
Cận Hải từ khi bước trên bến tàu phòng thí nghiệm May Catherine, đã nhận thấy bị người giám thị, hắn đối với cái này sớm có chuẩn bị tâm lý.
Long Thành bộc lộ sắc bén, bày ra thiên phú kinh người, chẳng sợ người mù cũng có thể nhìn ra.
Cận Hải biết hắn sắp gặp phải cạnh tranh phi thường kịch liệt, ai cũng sẽ không để cho người mới có thiên phú tiềm lực như thế tuột khỏi tay. Nhưng mà Cận Hải cũng có đủ tin tưởng, bởi vì chỉ thị của lão gia.
Bất kể trả giá.
Cận Hải đi theo lão gia Norman nhiều năm, biết bốn chữ này từ miệng lão gia nói ra, là nặng đến mức nào.
Ở dưới mấy đạo ánh mắt giấu ở chỗ tối, Cận Hải nghênh ngang đi vào phòng thí nghiệm May Catherine.
Sau khi thể hiện rõ ý đồ đến, Cận Hải nhìn thấy Long Thành, Fermi cùng Jasmine bên cạnh Long Thành hoàn toàn bị hắn xem thành không khí.
Cho dù không phải lần đầu tiên nhìn thấy Long Thành, bình tĩnh tự nhiên toát ra từ trên người Long Thành, vẫn làm cho Cận Hải rất là thưởng thức.
Hắn thái độ thành khẩn: "Long Thành, lần này tôi đại biểu tập đoàn Vạn Thần đến, mời cậu gia nhập chúng tôi."
"Chúng tôi luôn luôn chú ý biểu hiện của cậu, nhận thấy cậu là người trẻ tuổi có thiên phú nhất trong toàn bộ Bonin, không có một trong những. Tập đoàn đối với cậu cực kỳ coi trọng, thấy cậu có đủ tiềm lực, trở thành trung tâm của tập đoàn trong tương lai. Tập đoàn cũng nguyện ý để ngươi đưa ra bất cứ cái giá nào, chỉ cần cậu mở miệng."
Cận Hải nhìn Long Thành bình tĩnh như thường, trong lòng càng thêm thưởng thức: "Tôi lần này đến, chỉ đại biểu tập đoàn tiếp xúc bước đầu, biểu đạt với cậu sự quý trọng của tập đoàn đối với cậu. Tập đoàn đối với cậu đã tiến hành đánh giá cực kỳ chi tiết, chỉ cần cậu nguyện ý, tập đoàn sẽ phái người trình bày quy hoạch tương lai chi tiết về cậu. Tập đoàn có thể cam đoan, đầu nhập tài nguyên ở trên người cậu, nhất định là đẳng cấp cao nhất. Dược phẩm, công pháp, đều sớm chuẩn bị tốt cho cậu."
Cận Hải chú ý tới khi nói đến "công pháp", vẻ mặt Long Thành có biến hóa rất nhỏ, trong lòng mừng thầm: "Chúng tôi có đội ngũ chuyên môn, có danh sư chỉ đạo, thiết bị đỉnh cấp nhất, ngay cả bồi luyện cũng có tới mười hai vạn người. Tinh cầu nho nhỏ như Nguyệt tinh này, đã chứa không nổi cậu, Long Thành, cậu cần thế giới càng rộng lớn, phát huy ra tiềm lực không gì so sánh nổi của cậu..."
Không, hắn thích nông trường, hắn thích bà nội, hắn không muốn rời khỏi nông trường, không muốn rời khỏi Nguyệt tinh.
Long Thành lắc đầu: "Không, tôi cự tuyệt."
Hắn giọng điệu không nặng, nhưng cực kỳ kiên quyết.
Tuy không thể giết người, Long Thành vẫn rất thích cuộc sống hiện tại.
Ăn ngon, ngủ ngon, có thứ để học, có Quang Giáp để cướp, còn dạy học cho Jasmine. Càng quan trọng là, hắn còn kiếm được tiền!
Nơi như vậy chạy đi đâu tìm?
Hơn nữa đã gần tới cuối tháng, mình có thể về nhà nghỉ, ở nông trường hai ngày.
Trong lời nói của Cận Hải, Long Thành một chữ cũng không tin.
Nếu không phải ở trường học, Long Thành sẽ bóp nát cổ hắn ngay tại chỗ.
Cho dù Cận Hải nói là thật, Long Thành vẫn sẽ bẻ gãy cổ hắn ngay tại chỗ. Cái trò bố trí cạm bẫy này Long Thành quá quen thuộc, ai mà không cho con mồi một ít mồi nhử chứ?
Ánh mắt nguy hiểm của Long Thành không ngừng đảo qua yếu hại của Cận Hải, làm Cận Hải như đứng đống lửa, như ngồi đống than.
Cận Hải cố gắng bảo trì trấn định: "Ngài không hài lòng đối với điều kiện sao? Nếu có chỗ nào không hài lòng, xin cứ nói, cái gì cũng có thể thương lượng, chúng tôi là có thành ý lớn nhất..."
Long Thành xoay người rời đi, hắn sợ mình không nhịn được.
Không thể giết người thật sự là không tốt.
Cận Hải ánh mắt mờ mịt nhìn về phía Fermi cùng Jasmine ở một bên, Fermi giang hai tay ra vẻ mặt lực bất tòng tâm, Jasmine lộ ra nụ cười ngọt ngào: "Hoan nghênh lần sau lại đến!"
Cận Hải đi ra phòng thí nghiệm, vẻ mặt khôi phục bình thường, nhìn không ra chút khác thường.
Chờ hắn bước lên trên phi thuyền loại nhỏ ngừng ở bến tàu, sắc mặt hắn phút chốc âm trầm xuống.
Harold thấy vẻ mặt của Cận Hải, có chút không tin: "Không thể nào, hắn không đồng ý?"
Cận Hải lắc đầu: "Ừm, không đồng ý."
Harold nở nụ cười, đứng dậy giang hai tay ra, dùng một loại ngữ điệu quái dị: "Hắn lại có thể không đồng ý? Hắn là điên rồi sao! Hắn lại có thể cự tuyệt tập đoàn Vạn Thần, có cốt khí, tôi thích! Ha ha ha ha, đại đội trưởng Cận Hải của chúng ta cũng vấp phải trắc trở rồi."
Cận Hải không để ý tới thiếu gia Harold.
Harold từ trên bàn cầm lên một ly rượu vang, vẻ mặt mơ hồ có chút hưng phấn.
Cận Hải chú ý tới khác thường của thiếu gia, liền cảnh cáo: "Thiếu gia, xin đừng làm bậy! Lão gia rất coi trọng đối với Long Thành! Tập đoàn cũng coi rất trọng!"
"Phải không? Cha tôi rất coi trọng?" Harold liếc mắt nhìn Cận Hải một cái, nhếch miệng cười, một lát sau có chút không kiên nhẫn nói: "Tốt rồi tốt rồi, tôi đã biết. Thực bực mình!"
Cận Hải trong lòng chợt động nói: "Thiếu gia, Trung tâm nhân tài đánh giá tiềm lực đối với Long Thành là S."
"S?" Harold sửng sốt, cảm thấy buồn cười: "Tên ngu ngốc nào đưa ra đánh giá, kéo ra ngoài bắn chết đi!"
Cận Hải nói: "Hoàng lão làm."
Harold vẻ mặt sửng sốt: "Hoàng Hạc thúc thúc?"
Hoàng Hạc cùng Norman có mấy chục năm hữu nghị, Harold rất quen thuộc.
Cận Hải nói tiếp: "Có thể làm cho Hoàng Hạc thúc thúc đưa ra chấp S cũng không nhiều, lần trước là ai? Đinh Thu đại nhân! Thiếu gia, ngài hiện tại đã biết vì sao lão gia cùng tập đoàn coi trọng như vậy rồi chứ. Nếu lần này ngài có thể mời chào Long Thành cho tập đoàn, chẳng phải là một công lớn sao? Đến lúc đó, lão gia cũng nhìn với cặp mắt khác xưa với ngài!"
Harold trầm mặc không nói.
Cận Hải không nói gì, hắn biết rõ tính cách của thiếu gia Harold, thiếu gia không nói chuyện, chính là ở đang thật sự suy nghĩ về chuyện này.
Harold thiếu gia tính cách cực đoan bướng bỉnh, nhưng mà người lại cực kỳ thông minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận