Long Thành

Chương 423: Sư sĩ cấp mười hai sẽ thiếu tiền?

Tông Á đứng dậy, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài, lạnh lùng nói: "Cảnh Bị ti mà dám nhục nhã tôi như thế! Vô cùng nhục nhã! Sĩ có giết giết không thể nhục! Tôi giết sạch bọn chúng! Thử xem ai còn dám mua tôi?"
Jasmine vừa thấy người này đã động lửa giận thật sự, vội vàng nói: "Được rồi được rồi, không bán không bán!"
Roma trong lòng thất vọng, ngoài miệng than thở: "Thả cậu tự do cậu còn không chịu, thật sự là không thấy được lòng tốt của người khác!"
Tông Á trở lại ngồi xuống hừ lạnh: "Tâm Tông thần, đâu phải các người có thể biết? Nếu Long Quả Táo khôi phục, tất nhiên có thể rõ ràng ý chí chiến đấu của tôi!"
Quá đói bụng, đi hai bước dưới chân đã như nhũn ra, tốt xấu cũng chống được...
Jasmine phát sầu nói: "Đáng giá nhất lại không có cách nào bán, không có tiền làm sao bây giờ?"
Tông Á cười lạnh: "Các người thật không thể giải thích sư sĩ cấp 12 có ý nghĩa gì."
Hắn ánh mắt nhìn quanh toàn trường, ngạo nghễ nói: "Tông thần thân không một xu, nhưng lại chưa bao giờ thiếu tiền."
"Chờ xem, sẽ có người đưa tiền lại đây."
Hội nghị khẩn cấp tổ 1 Cảnh Bị ti từ Kha Hình chủ trì.
Kha Hình khắc sâu nhắc nhở bản thân, Tổng trưởng rất ít khi nghiêm khắc phê bình bọn họ như thế, thân là cấp dưới, nếu không thể lĩnh hội đầy đủ cùng quán triệt ý đồ lãnh đạo cùng tinh thần hội nghị, vậy không thể nghi ngờ là không hợp cách.
Trong tổ thảo luận cực kỳ kịch liệt.
"Mượn sức? Rất đơn giản, chúng ta bình thường làm như thế nào? Thu mua người cung cấp thông tin! Trả thù lao không được sao?"
"Có chút đầu óc được không? Người ta là sư sĩ cấp 12, thiếu tiền? Sư sĩ cấp 12 nếu có thể thu mua, chúng ta đã sớm thu mua Tông Á rồi!"
"Đúng vậy, người ta vừa tới đã mua cái nông trường, vừa thấy là người không thiếu tiền!"
Kha Hình cũng mở miệng: "Loại chủ ý tiêu tiền thu mua không hợp thời này không cần phải nói."
Lúc này có người hiến kế: "Tổ trưởng, căn cứ tình báo, toàn bộ hoạt động nông trường hiện tại, đều là từ Jasmine chủ trì, tương đương với chủ quản nông trường, chúng ta sao không vào tay từ trên người cô ta? Có thể giữa chức vị quan trọng, Jasmine nhất định rất được La Gỡ Giáp tín nhiệm. Thu mua sư sĩ cấp 12 không thực tế, thu mua một cô gái nhỏ, vị tất không có khả năng."
Kha Hình mắt sáng ngời: "Chủ ý này không tệ. Bất quá phải nắm giữ đúng mực, không cần khiến cho La Gỡ Giáp cảnh giác cùng phản cảm. Chúng ta bây giờ còn chưa rõ ràng cho lắm tính cách cùng làm người của La Gỡ Giáp, không thể quá mức phô trương, phải từ từ mà làm."
Mọi người trăm miệng một lời khen: "Tổ trưởng anh minh!"
Hội nghị khẩn cấp tổ 2 Cảnh Bị ti.
Khang Trữ trầm giọng nói: "Tinh thần hội nghị mọi người đều đã lĩnh hội, tôi lúc này còn phải cường điệu một chút, Tổng trưởng cực kỳ coi trọng đối với việc này!"
Hắn nói tiếp: "Từ trước mắt đến xem, tổ 2 chúng ta lĩnh trước một bước. Bến tàu cùng chỗ kiểm tra an ninh làm không tệ. Bất quá, chúng ta không thể lơi lỏng, còn phải không ngừng cố gắng. Mọi người ngẫm lại, có biện pháp gì dễ làm, toàn bộ lên, mỗi người đều phải lên tiếng."
Người đầu tiên đứng ra: "Muốn tôi nói, vẫn là đưa tiền thực tế nhất. Ai sẽ không để ý tới tiền chứ?"
Lập tức có người phản bác: "Sư sĩ cấp 12 sẽ thiếu tiền? Mấy triệu quá keo kiệt đưa không ra tay, vài trăm triệu ai ra? Dự toán Cảnh Bị ti chúng ta? Hay là từ tài chính chính phủ?"
Khang Trữ nghe vậy, lập tức khoát tay: "Đưa tiền không được, biện pháp khác."
Có người đề nghị: "Bằng không cho bọn hắn một ít chính sách ưu đãi? Ví dụ như miễn phí thông hành? Ví dụ như trợ cấp nông nghiệp?"
"Phục rồi! Huynh đệ! Cậu là thật sự nghĩ một sư sĩ cấp 12 ngàn dặm xa xôi chạy đến Ngọc Lan tinh chúng ta, là để trồng trọt?"
"Cũng đúng..."
"Giúp hắn giữ trị an? Cũng không được, nhìn nghi thức hoan nghênh của đám người Thạch Xuyên kia, khẳng định không ai dám gây chuyện với nông trường."
"Kéo hắn đến buôn lậu?"
"Không nói người ta có hứng thú buôn lậu hay không, người ta thực buôn lậu còn cần chúng ta hỗ trợ? Ai dám tra?"
Nhìn mọi người đầy mặt u sầu, hết đường xoay xở, Khang Trữ không khỏi cũng có chút trọc đầu. quả Táo này sao tựa như quả trứng không vết nứt, không chỗ xuống tay.
Tổ 3 Cảnh Bị ti không có họp, Du Phiêu Phiêu trực tiếp tìm tới Koumes.
Du Phiêu Phiêu nghiêm mặt: "Việc này vẫn để ông xuất mã, tùy tiện làm quan hệ, ứng phó Tổng trưởng một chút. La Gỡ Giáp chúng ta kéo không nhúc nhích, vu hồi một chút thôi, xuống tay từ Long Quả Táo hay Jasmine đi. Bọn họ thích gì? Ông cứ đi mua, từ kinh phí của tổ, chi trả toàn bộ!"
Koumes tức giận nói: "Lãnh đạo, tôi cũng không có thời gian. Cậu xem xem nhà tôi, hiện tại là cục diện rối rắm. Cừu nhân cũng chưa tìm được, Nancy nói, cô ta sẽ không từ bỏ ý đồ."
Nancy là vợ Koumes.
Du Phiêu Phiêu cười xấu hổ: "Cái gì lãnh đạo không lãnh đạo. Tôi cũng không có biện pháp, ông là không biết, Tổng trưởng mang trò chơi này tính vào KPI. Ông bảo tôi đi giết người tán gái còn được, để cho tôi đi chắp nối... Trò chơi này cũng không phải là phân, ăn nhiều một chút ra sức nhiều một chút là ra được. Lão Mạch, tổ chúng ta là ăn trấu hay là ăn thịt, toàn trông cậy vào ông."
Koumes lắc đầu: "Lão đại, cái này tôi thực không giúp được. Nancy còn nói, nếu không tra ra là ai làm, sẽ ly hôn với tôi, dẫn Hans đi."
Du Phiêu Phiêu nghẹn họng nhìn trân trối: "Cái đệch, Nancy ác như vậy!"
Koumes buông tay: "Nancy là tính tình gì, lão đại cậu cũng biết đó, nói được thì làm được. Tôi nếu từ chức lão đại cậu cũng đừng kỳ quái."
Du Phiêu Phiêu cắn răng nói: "Ông không nên gấp gáp, ta đi giao dịch cùng Kha Hình một chút, để tổ 1 bọn họ hạ chút vốn gốc, thế nào cũng phải điều tra ra cho ông."
Du Phiêu Phiêu cái khó ló cái khôn mắt chợt sáng ngời: "Không bằng để cho Hans đi nông trường chơi một chuyến? Long Quả Táo, Jasmine cùng nó tuổi xấp xỉ, lại từng cứu mạng Hans..."
Koumes lạnh mặt xuống: "Cậu lại có thể đánh chủ ý tới Hans!"
Du Phiêu Phiêu cười ha ha: "Ông đừng tức giận, ông ngẫm lại, Hans thật vất vả thành lập giao tình với bọn họ, không rèn sắt khi còn nóng thì quá đáng tiếc? Việc này đối với Hans có lợi tôi mới nói. Ông hỏi Nancy một chút, cô ta khẳng định sẽ đồng ý!"
Koumes thần sắc hơi hoãn, Du Phiêu Phiêu có chút không nói sai, giao tình của Hans cùng Long Quả Táo Jasmine, vứt bỏ như vậy quá đáng tiếc.
Thế giới người trưởng thành hữu nghị không thể thiếu ích lợi.
Du Phiêu Phiêu vừa thấy có vẻ ổn, vội vàng nói: "Thời điểm Hans đi, giúp tổ 1 chúng ta, đưa cái đại hồng bao. Đầu óc không dùng được như tôi, trực tiếp đưa tiền là tốt nhất!"
Koumes cười khẩy: "Người ta là sư sĩ cấp 12 sẽ thiếu tiền? Vì sao chúng tôi cảm tạ ân cứu mạng, cho tới giờ không nghĩ tới đưa tiền? Sư sĩ cấp 12 nào sẽ thiếu tiền? Cậu tùy tiện đưa tiền, đó là vũ nhục người ta! Đưa ít không đến nơi đến chốn, đưa nhiều... cậu đưa được bao nhiêu?"
Du Phiêu Phiêu vò đầu: "Nói cũng đúng, vậy ông nói làm như thế nào đây?"
Trong tổ kinh phí có hạn, hắn đưa không nổi.
Koumes trầm ngâm: "Tôi nói cùng Nancy, để Hans đi nông trường hỗ trợ. Bọn họ vừa dời lại đây, khẳng định rất nhiều chuyện, chúng ta không thích hợp ra mặt, để cho Hans đi có vẻ thích hợp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận