Long Thành

Chương 463: Medusa (1)

Thời điểm chết tiệt này, ai dám quấy rầy mình!
7758 mất đi lý trí bắt máy, chửi ầm lên: "Mày con mẹ nó có phải muốn chết hay không ".
Bỗng nhiên, thanh âm hắn im bặt.
521 nhìn thấy 7758 vẻ mặt đột nhiên ngưng đọng lại, toàn thân trở nên cứng ngắc, thất hồn lạc phách, một lát sau, bàn tay nắm cổ hắn buông ra.
Bùm, 521 từ trên vách tường ngã xuống, nằm ở trên đất tham lam hô hấp không khí trân quý. Khi đầu não hắn thoáng thanh tỉnh, cố gắng giãy giụa từ trên đất ngồi lên, nhìn về phía 7758.
7758 giờ phút này trên mặt mất đi toàn bộ thần thái, rõ ràng điện thoại đã cúp, vẫn bảo trì tư thế vừa rồi, vẫn không nhúc nhích.
521 sinh ra dự cảm không rõ, thử hỏi: "Huynh đệ, sao vậy?"
7758 đờ đẫn quay sang, lộ ra một nụ cười còn khó coi hơn so với khóc: "Xong rồi."
521 trong lòng càng thêm bất an, cố gắng khắc chế cảm xúc hỏi: "Xảy ra chuyện gì? Nói ra, mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp."
"Không có cách nào. Không có biện pháp gì cả."
7758 lắc lắc đầu, giống như đã đánh mất linh hồn vậy, ánh mắt trống rỗng, giọng điệu đờ đẫn.
"Cái này đi không được rồi. Xong rồi. Toàn bộ xong rồi."
521 càng thêm lo lắng: "Đến cùng là chuyện gì?"
7758 gượng ra một nụ cười vô cùng khó coi: "Lão đại của tao đến đây, bảo tao không cần đi, đi tiếp hắn."
"Lão đại của mày?" 521 có chút phát mộng, hắn bỗng nhiên phản ứng, đồng tử co rút lại: "Số 77?"
Đợi một chút, số 77!
Ở trong mắt Roma, Mạc Vấn Xuyên quyết đấu cùng Tông Á, chính là chó cắn chó.
Hắn không có chút hứng thú nào.
Tông Á là tên chỉ giỏi làm màu ngoài miệng, Mạc Vấn Xuyên cũng không phải thứ tốt gì, mặt ngoài khiêm tốn có lễ, thật ra chính là nam trà xanh. Hơn nữa nghĩ đến nam trà xanh này, mặt còn để râu, tướng mạo hào phóng, khiến cho Roma buồn nôn.
Nói sau, hiện tại mọi người thân phận không giống.
Tông Á là tù binh, ồ, miễn cưỡng tính nửa làm công? Mạc Vấn Xuyên, tự xuất tiền túi làm công lâm thời?
Roma hắn là đường đường nhị cổ đông nông trường, là ông chủ, còn là chuyên gia tháo dỡ chuyên nghiệp! Cái này xem như công trình sư!
Chuyên gia tháo dỡ, hắn thích cách xưng hô này, nghe lên cũng đủ chuyên nghiệp! Jasmine tuy bình thường vì ôm chặt đùi Long Thành, cố ý biểu hiện ra khuyết thiếu tôn kính với nhị ông chủ là hắn, nhưng lời nói ngày đó vẫn đầy đủ bại lộ ra ý tưởng chân thật trong lòng của cô ta!
Người làm công đánh nhau, ông chủ xem náo nhiệt, có mất thân phận!
Đồng chí Tiểu Long điểm ấy làm thật không tốt.
Roma thâm trầm lắc lắc đầu, cảm khái một chút tuổi trẻ khuyết thiếu kinh nghiệm quản lý, không hiểu bảo trì khoảng cách cùng thủ hạ, bảo trì cảm giác thần bí của ông chủ, còn cần rèn luyện.
Trở lại trạm thu mua Quang Giáp phế liệu của mình, mở đèn pha. Dưới ngọn đèn sáng như tuyết, một chiếc Quang Giáp phế liệu giăng đầy vết rỉ sét đồ sộ đứng ở đó, tựa như hậu cung tần phi đang chờ đợi hắn sủng hạnh. Là gầy hay mập đây? Cái này hắn nhất thời nghĩ không ra, dù sao thì béo cao gầy lùn đều có!
Nơi này là hoàng cung của Roma hắn!
Trong không khí tràn ngập vị dầu máy làm người ta mê muội, linh kiện tháo dỡ xuống bị Roma phân loại, sắp xếp chỉnh tề, mặt đất nhìn không thấy chút mảnh vỡ, chi tiết nào. Mỗi ngày tháo dỡ chấm dứt, hắn đều sẽ cẩn thận quét tước mỗi một góc của trạm thu mua. Một cái đinh ốc phân hay một mảnh sắt vụn nào, đều sẽ làm cho hắn sinh ra cảm giác không khoẻ về mặt sinh lý.
Hắn thích tất cả đều gọn gàng ngăn nắp.
Mở ra cửa lớn phân xưởng công cụ trạm thu mua, các loại công cụ rực rỡ muôn màu, giống như quân đội duyệt binh, chỉnh tề treo đầy vách tường. Công cụ cỡ lớn thì có giá chuyên môn, lấy trình tự lớn nhỏ, sắp hàng theo thứ tự.
Roma trong lòng kiêu ngạo đột nhiên sinh ra. Tuy nhiên phân xưởng công cụ của hắn không có cao cấp như phòng thí nghiệm của tiến sĩ, nhưng chủng loại nhiều, tiến sĩ cũng sẽ chấn động.
Roma ánh mắt dừng ở khoảng trống ở trung ương, có một chiếc Quang Giáp tạo hình kỳ lạ, ánh mắt lập tức trở nên nhu hòa.
Đây là một chiếc Quang Giáp loại nhỏ, cao chỉ có 16 mét, ở trong Quang Giáp thuộc về tuyệt đối là nhỏ bé. Nhưng mà hấp dẫn ánh mắt người ta nhất, là sau lưng nó vươn hai mươi bốn cánh tay máy mềm dẻo, làm cho nó nhìn qua tựa như "Mê-đu-sa" trong câu chuyện thần thoại.
Tên của nó là "Medusa", Quang Giáp công trình tháo dỡ chuyên nghiệp do Roma tự tay cải tiến.
Chủ thể Quang Giáp chọn một chiếc Quang Giáp nhỏ bé nhất, chủ yếu là suy xét vì tính linh hoạt. Quang Giáp tháo dỡ không cần có công suất năng lượng quá cao, nhưng mà yêu cầu đối với độ chính xác đối với thao tác rất cao, hắn đã cường hóa ở phương diện này.
Hai mươi bốn cánh tay máy mềm dẻo, phần đầu là những điểm kết nối thông dụng, phân biệt có thể lắp vào công cụ tháo dỡ khác nhau, có dao laser độ chính xác cao có thể dùng để cắt tấm thép, có máy khoan dùng để khoan, súng xung lực phá cục bộ, máy dò vết kiểm tra đường dẫn vân vân…
Quang Giáp lắp ráp có chút thô ráp, dù sao cải tiến Quang Giáp không phải mặt mạnh của hắn. Vốn Roma là muốn tìm tiến sĩ hỗ trợ, nhưng tiến sĩ nhiệm vụ khẩn trương không có thời gian, chỉ có thể tự mình ra tay.
Roma trong lòng tràn ngập tự hào.
"Medusa", cái tên tuyệt vời cỡ nào, thực đủ ngầu. "Thiết Canh Vương"? A, đầy mùi nhà quê bùn đất. Long Quả Táo cứ tự mà đọa lạc đi, Roma hắn sẽ trôi theo.
Thưởng thức kiệt tác của mình, Roma đi lên khoang điều khiển "Medusa". Khi cửa khoang điều khiển khép lại, máy điều khiển bằng não mở ra, thế giới giống như đột nhiên an tĩnh lại, toàn bộ bực bội cùng mệt mỏi biến mất không thấy.
Hắn nhanh chóng tiến vào trạng thái, yên tĩnh mà chuyên chú.
Ở trước khi tiếp xúc Quang Giáp tháo gỡ, hắn chưa từng thể hội loại cảm thụ này. Chẳng sợ năm đó đi theo thầy học tập làm thế nào trở thành một gã sư sĩ chỉ huy, cũng chưa từng say mê như thế.
Điều khiển "Medusa" đi đến trước mặt một chiếc Quang Giáp phế liệu, Roma bắt đầu chuyên tâm tháo dỡ Quang Giáp.
Buổi tối hôm nay hắn đã làm tốt chuẩn bị cả đêm, mục tiêu thấp nhất, gỡ xong ba chiếc Quang Giáp. Không có biện pháp, ban ngày nhiệm vụ công tác rất nặng, chỉ có thể tăng ca thêm buổi tối.
Dưới đèn pha, "Medusa" động tác thành thạo, cánh tay máy mềm dẻo linh hoạt tinh chuẩn, cao thấp tung bay, làm người ta hoa cả mắt.
Trong khoang điều khiển, Roma vẻ mặt chuyên chú, cực kỳ chuyên tâm.
Tiếng máy khoan nổ vang, giống như là âm phù dễ nghe nhất trên đời này. Thép cắt kích khởi hoa lửa cùng ánh sáng bắn lên, chiếu sáng khuôn mặt hắn.
Thời gian lặng yên trôi qua.
Chân trời xa xa, dần dần trở nên sáng trắng, đèn pha vẫn sáng ngời như lúc ban đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận