Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 1071: Phụ Thân Từ Thi (1)

"Từ Thi, ngươi đi đâu vậy?"
Dưới gốc cây liễu, Lục Dương hô một tiếng.
Từ Thi một mực cúi đầu nhìn ngón chân lại càng thêm hoảng sợ, ngẩng đầu phát hiện ra là Lục Dương, lúc này mới lộ ra nụ cười.
Lục Dương đi tới, nhận lấy bàn vẽ của Từ Thi
"Đi đường cũng không nhìn đường, tính trốn nợ ai à?"
"Không, không có."'
Từ Thi lắc đầu.
"Ngươi đang tính toán đi đâu?"
Balo của Từ Thi căng phồng, còn cầm theo bàn vẽ, không biết còn tưởng rằng nàng muốn trốn khỏi nhà.
"Đi cư xá, mang mấy thứ này tới phòng bên kia."
Từ Thi nói nói.
"Nghỉ tết về nhà sao?"
"Ừ."
"Khi nào về?"
"Ngày kia."
"Đi tàu cao tốc hã? Vé tàu mua được chưa."
"Đã mua xong rồi."
Hai người vừa đi vừa trò chuyện.
Một đường đi đến cư xá Học Phủ số 1.
Từ Thi mở cửa.
Lại qua bên cạnh, đem cầu dao điện đẩy lên.
"Ngươi rất ít đến đây à."
Thấy Từ Thi bật công tắc nguồn điện, Lục Dương hỏi.
Nếu như thường xuyên đến đây mà nói, cũng không đến mức đem công tắc cầu dao gạt xuống.
Trong phòng rất lạnh, chẳng khác gì thời tiết ở bên ngoài, tỉ lệ vào ở của cư xá bên này vô cùng thấp, thế cho nên nhà đầu tư còn chưa lắp đặt hệ thống sưởi, Từ Thi đành mở điều hòa, chỉnh một lần lên 30 độ, dần dần trong phòng mới có chút ít ấm áp.
"Ở trong túc xá rất tốt, đi tới công ty hay phòng học cũng tiện hơn."
Buông điều khiển xuống, Từ Thi giải thích.
"Vậy ngươi mua phòng này có tác dụng gì?"
Thấy Từ Thi nghiêng đầu nhìn chỗ khác, Lục Dương cười cười, cái gì cũng không nói, hắn nói ra: "Ngươi ngày kia đi rồi, hôm nay ta ở lại chỗ này cùng ngươi."
Nói xong.
Lục Dương mở cửa phòng nhìn nhìn.
Đệm chăn đều có đủ.
"A, hôm nay, hôm nay...không được."
Khuôn mặt Từ Thi ửng đỏ, khó xử lắc đầu.
"Hôm nay không được?"
Lục Dương đánh giá Từ Thi một chút, trong lòng suy đoán nguyên nhân, hay là....
"Ngày mai...Ngày mai thì được."
Thấy Lục Dương không nói lời nào, Từ Thi sợ Lục Dương tức giận liền vội vàng nói thêm.
"Hôm nay không được, ngày mai thì được, ý gì đây, sao mà nhanh vậy?"
Lục Dương biểu lộ kinh ngạc.
Hai mắt Từ Thi chớp chớp, có chút kinh ngạc lại có chút nghi hoặc.
"Ngươi biết ba ba của ta hôm nay qua đây sao?"
"Ba ba của ngươi tới đây? Không phải dì.....Cái gì, ba ba của ngươi muốn tới đây!"
Lần này đến phiên Lục Dương kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, vậy mà ba ba của Từ Thi tới đây!
Đối với ba của Từ Thi, Lục Dương rất lạ lẫm, trong ba năm nay, hắn chưa nghe Từ Thi nhắc đến chuyện của bố mình, dù là lần trước đi tới nhà Từ Thi, cũng không thấy ảnh chụp chung của hai người, cùng Từ Tú Vân nói chuyện phiếm, đối phương cũng chưa bao giờ nhắc đến phụ thân của Từ Thi.
Giống như ở trong nhà Từ Thi, phụ thân của nàng giống như không khí vậy.
"Ừ, ngươi không phải nghe Nguyệt Nguyệt tỷ nói sao?"
Từ Thi mờ mịt hỏi.
"Hôm nay thi xong, cùng bạn cùng phòng làm bữa cơm, vứt ra ngoài liền nhìn thấy, chưa gặp Trần Thu Nguyệt." Lục Dương lắc đầu.
"Vậy sao ngươi biết ba ba của ta muốn tới đây?"
Từ Thi rất nghi hoặc.
Hay lả Lục Dương là giun đũa trong bụng nàng, chuyện này nàng chỉ mới nói cho Trần Thu Nguyệt biết, còn dặn dò đối phương đừng nói ra ngoài, những người khác căn bản không biết.
"Ta không biết a?"
"Vậy sao ngươi vừa nói, sao mà nhanh vậy..."
"Không, không có gì, ta đoán đấy.":
Lục Dương ngượng ngùng cười cười, vội vàng đem chuyện này chuyển đi, hắn nói tiếp: "Ý của ngươi là, buổi tối hôm nay, ba ba của ngươi sẽ qua bên này tìm ngươi, ngày mai sẽ rời đi đúng không."
"Ừ."
Từ Thi gật đầu.
Nàng buồn bã nói.
"Ông nói tám giờ xuống máy bay, chừng tám giờ năm mươi sẽ tới tìm ta, ngày mai sẽ rời đi."
"Ách....Ông ấy bận nhiều việc vậy sao?"
Thời gian như này, thật sự là tới để gặp con gái sao?
"Đúng vậy a, ông ấy bận rất nhiều việc."
Từ Thi có chút im lăng.
Nhìn bộ dạng không vui của Từ Thi, Lục Dương thò tay, đem nàng kéo qua bên cạnh mình, hai tay đem nàng ôm vào trong lòng, nói ra: "Trước kia sao chưa thấy ngươi nói về ba ba của mình, tính huống thế nào, bọn họ không phải ly hôn rồi chứ?"
"Không có."
Từ Thi lắc đầu
"Lúc còn rất nhỏ, ba ba của ta cùng mẹ thường xuyên cãi nhau, về sau ba ba liền ra nước ngoài làm việc, cùng mẹ không có liên hệ, nhưng bọn hắn chưa ly hôn."
Tuy rằng cuộc sống như vậy, có ly hôn hay không cũng chẳng khác gì nhau, nhưng chỉ cần thiếu đi giấy chứng nhận, quả thật nhiều thêm vài phần ràng buộc, bốn bề vắng lặng, Từ Thi cũng không ngại ngùng như ở ngoài, hướng Lục Dương ôm lấy, giống như một con thỏ bị thương.
"Kỳ thật, khi ta còn bé, ba ba đối với ta rất tốt"
"Về sau, bởi vì sinh ý, còn có sự tình gia đình, bọn họ thường xuyên cãi nhau, ba ba của ta bắt đầu không thích về nhà, còn ở bên ngoài tìm những nữ nhân khác."
"Sau đó ông ngủ ở bên ngoài, về sau liền ra nước ngoài."
"Mẹ của ta không cho ta nhắc đến tên ba ba, ta cũng không dám nói, sợ nàng thương tâm."
...
Theo như lời Từ Thi miêu tả, ba ba của Từ Thi đoán chừng là một người tương đối cường thế, Từ Tú Vân đồng dạng cũng là như vậy, hai người hợp lại một chỗ, kết quả đã định trước...Hai người cường thế, rất khó chung sống với nhau, bởi vì bọn họ sẽ không bao giờ vì đối phương mà nhượng bộ.
Từ khó khăn đến không đội trời chung, người lớn không tổn thấy gì, tổn thất liền rơi vào đầu con gái mình.
Nghĩ đến thảm trạng kiếp trước của Từ Thi, Lục Dương thở dài.
Lấy điện thoại ra nhìn.
"Đã hơn bảy giờ.
Lục Dương đem điện thoại cho Từ Thi cùng nhìn, nói tiếp: "Nghỉ một chút, đợi lát nữa ta đi cùng với ngươi."
"Ngươi muốn đi cùng?"
Từ Thi mở to hai mắt nhìn.
"Đương nhiên là đi rồi, cải trắng đã bị ta nhổ đi, như thế nào cũng phải xin lỗi người ta chứ, ngươi chẳng lẽ không muốn giới thiệu ta sao?"
"Thế nhưng mà, ta còn chưa nói với hắn, ngươi muốn tới."
Từ Thi vậy mà có chút cà lăm.
Sự tình nàng cùng Lục Dương một chỗ thậm chí còn chưa nói với mẫu thân, không nghĩ tới Lục Dương lại muốn đi gặp phụ thân của mình, điều này làm cho Từ Thi hết sức khẩn trương, không biết nên làm thế nào mới tốt.
"Chưa nói cũng không sao, vừa vặn cho ba ba của ngươi một cái kinh hỉ."
Lục Dương ở trên bụng Từ Thi vỗ vỗ, bộ dạng vô cùng bình tĩnh.
"Vậy thì...Vậy thì được rồi."
Giọng nói của Từ Thỉ rất nhỏ, nàng cũng không dám cự tuyệt.
"Bây giờ còn sớm, không vội, không vội."
Phát hiện Từ Thi rất khẩn trương, Lục Dương cười cười, đưa điện thoại quăng ra sau ghế salon, trên tay bắt đầu có chút không thành thật rồi.
"A, ngươi làm gì thế."
Thân thể Từ Thi run rẩy.
"Quá lạnh rồi, giúp ta sưởi ấm tay."
...
Một tiếng sau.
Cửa Đông.
Từng chiếc xe qua lại giữa đèn đường.
Từ Thi vòng một chiếc khăn quằng cổ, đem nửa cái đầu che kín mít, tay cùng nàng cùng Lục Dương nắm chặt một chỗ, ánh mắt thủy chung nhìn phương hướng xe cộ.
"Có lẽ sắp đến rồi."
Lục Dương nói ra.
"Ừ, hắn rất đúng giờ đấy."
Từ Thi gât đầu.
Lời vừa nói xong.
Một chiếc xe SUV Mer bật xi nhăng chuyển hướng, từ đối diện chạy vào đây, sau khi xe dừng lại hẳn, từ trên xe bước xuống một người đàn ông mặc trang phục màu nâu xám, tay cầm chiếc cặp da, cảm nhận được biến hóa trong lòng bàn tay, Lục Dương biết rõ....
Đây đại khái chính là người bọn họ phải đợi.
Lặng lẽ nhìn thoáng qua điện thoại.
Tám giờ bốn mươi chín phút.
Ừ.
Tới trước một phút.
...
Sau khi xuống xe, nam nhân này liền nhìn thấy con gái mình, sau đó thấy được Lục Dương, nhìn hai người tay trong tay một chỗ.
Sắc mặt hắn cứng đờ.
Nhưng rất nhanh liền che giấu lại.
Đi tới, lộ ra mỉm cười, nói ra: "Từ Thi."
"Cha."
Từ Thi kêu lại một tiếng trong vắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận