Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 808: Con Gái Lão Chu (1)

Mười chín tháng một.
Hai tuần lễ cho kì thi cuối cùng cũng kết thúc, điều này cũng đại biểu cho kỳ nghỉ đông mọi người mong chờ sắp quay trở lại.
Mấy ngày nay.
Lục Dương cũng đều đúng hạn đi tham gia cuộc thi.
Đi thi đối với hắn khá thoải mái, thích gì viết nấy, không biết thì trực tiếp để giấy trắng, trước đó, phụ đạo viên Kiêu Khải Minh cũng thông tri cho hắn biết, vì vậy hắn hoàn toàn không phải lo về vấn đề rớt môm.
Trong phòng 504.
Mấy người bạn cùng phòng đều đang thu dọn đồ vật, chuẩn bị đi về.
Siêu ca nhà ở gần nhất, nhưng lần này cũng là người cực khổ nhất, bởi vì công việc của hắn, vì vậy hắn phải đem máy tính để bàn mang về, cái đồ chơi này quá lớn, mang theo rất bất tiện.
Cẩn thận bỏ màn hình vào trong hành lý.
Siêu ca lại để trên đó thêm vài bộ y phục.
Trừ cái đó ra, hắn còn cần mang theo thùng máy đi về, cái này chỉ có thể dùng tay cầm.
"Siêu ca, nếu như khó quá, ngươi bắt taxi mà về được rồi."
Lưu Lỗi nhìn đống đồ vật của Siêu ca, nhịn không được nói ra.
"Nay bên ngoài không dễ bắt xe lắm, xem một chút, nếu có taxi thì bắt taxi, không có thì đi xe buýt." Đinh Siêu dùng tay thử bưng lên thùng máy, thử sức nặng, coi như cũng được, cầm khỏe.
"Siêu ca, nếu không để ta đưa ngươi đi."
Lục Dương vừa vặn sửa soạn xong chăn đệm, chồng chúng lên nhau, dùng ga giưởng phù lên, nghe được hai người đối thoại, hắn nhìn thoáng qua Đinh Siêu nói.
"Được rồi, được rồi, không cần phiền toái như vậy, ta tự mình đi được."
Đinh Siêu lắc đầu, dù sao ra khỏi trường học có thể bắt xe, hắn không muốn làm phiền toái Lục Dương thêm.
Kiểm tra một chút, xác định không có thứ gì quên, Siêu ca cầm lấy điện thoại mở ra vòng bạn bè, đăng lên mấy tấm ảnh hắn vừa chụp, ý định thông bao cho người khác biết hắn được nghỉ, nói chuyện, bất quá đợi một hồi, nữ sinh trên QQ giống như một chút cũng không chú ý đến hắn.
"Ta hỏi các ngươi một chuyện, toàn bộ thế giới có bảy tỷ người, mà có chuyện gì, chưa có người nào làm qua?"
Siêu ca đột nhiên mở miệng hỏi.
"Chuyện gì?"
Lý Minh Bác suy nghĩ một chút, lắc đầu.
Lưu Lỗi nói: "Bay lên mặt trăng?"
Đinh Siêu có chút cạn lời, hắn nói ra: "Ngươi ít chơi bóng rổ đi được không, lên mặt trăng, không phải nước Mỹ đã có người đặt chân lên rồi sao?"
"Không phải bọn họ nói chém gió à?"
Lưu Lỗi hỏi.
"Ài, cần gì quản là thật hay giả...Lục ca, ngươi thông minh nhất, nói một chút xem...."
Đinh Siêu đối với Lưu Lỗi không có kỳ vọng nhiều, lại đem hy vọng ký thác vào trên người Lục Dương, Lục Dương thông minh như vậy, lại được nữ sinh ưa thích, khẳng định biết rõ tâm tư nữ hài.
Đây là câu hỏi của một bạn học nữ cùng cấp ba với hắn, lớn lên cũng không tệ lắm, Siêu ca cầm một đáp án chuẩn xác để có thể bắt chuyện.
"Cái gì?"
Lục Dương vừa rồi không có chú ý, hỏi lại.
Đinh Siêu nói: "Toàn bộ thế giới có bảy tỷ người, có chuyện gì, mà bất luận kẻ nào đều chưa làm qua?"
"Cùng ngươi nói lời yêu thương?"
Lục Dương thốt ra.
Trong phòng liền an tĩnh nửa ngày, sau đó Lưu Lỗi cười lên ha hả, Lý Minh Bác vừa mới uống nước cũng sặc phun ra.
Siêu ca cảm giác trái tim của mình bị đâm một kiếm.
"Ài, Lục Dương, ngươi trả lời thật khéo."
Lưu Lỗi nhịn không được vỗ tay.
Sự tình gì mà bảy tỷ người chưa làm qua, cùng Siêu ca nói lời yêu thương là một đáp án chuẩn xác, chuyện này rất dễ để làm, nhưng chả có ai đi làm.
Lý Minh Bác cười vô cùng hàm xúc, còn nhịn không được nhìn biểu lộ của Siêu ca.
Đinh Siêu bị đả kích mãi thành quen, hắn im lặng nói: '' Cười cái cọng lông, Lỗi ca ngươi cũng không phải giống ta."
"Ta là không thèm cùng người khác nói lời yêu thương."
Lưu Lỗi khinh thường nói.
Đinh Siêu thở dài, đáp án rất thương tâm, nhưng tinh tế vẫn có thể giải thích, hắn suy nghĩ một chút, liền ở phía dưới bài đăng của nữ sinh kia, bình luận, cùng ngươi nói lời yêu thương.
Lần này đổi mới lại QQ, Siêu ca rất muốn xem đáp án của những người khác là gì, sau đó hắn phát hiện, bài đăng đã biến mất không thấy.
Sao lại không còn?
Siêu ca vội vàng tìm ID QQ của nữ sinh, kết quả phát hiện, tìm thế nào cũng không thấy, hắn bị xóa hảo hữu mất rồi.
Thương tâm.
Lại một lần nữa trái tim của hắn bị tổn thương.
Hảo hữu nữ sinh của hắn lại -1.
Bản thân Siêu ca cười khan hai tiếng, giảm bớt lúng túng ở trong nội tâm, lại nhìn Lưu Lỗi đã dọn đồ xong, hỏi: "Lỗi ca, sao lại mang ít đồ như vậy?"
"Ta đi Quảng Châu, không về quê nên không cần mang quần áo mùa Đông."
Lưu Lỗi giải thích nói.
Cha mẹ Lưu Lỗi đều kinh doanh ở Quảng Châu, đây là sự tình mấy người ở trong phòng đều biết, Đinh Siêu hâm mộ nói:" Thoải mái a, thời tiết bên kia rất ấm áp, giống như mùa xuân...Ở đây, đi ra ngoài liền bị đông cứng lại rồi."
"Thế đừng có ra ngoài nữa."
Lưu Lỗi lầm bầm một câu.
"Minh Bác, ngươi thì sao?"
Siêu ca giống như có mười vạn câu hỏi chưa hỏi.
Lý Minh Bác có chút lo lắng, nói: "Ta đặt vé ngày mai về quê rồi."
"Ồ, sao năm nay ngươi về sớm vậy?"
Siêu ca thấy Lý Minh Bác không dọn đồ, còn tưởng hắn không về.
Bởi vì muốn chiếu cố cho cửa hàng, năm ngoái Lý Minh Bác phải trước tết một ngày mới về nhà.
Lý Minh Bác nói ra: "Năm nay ta cùng Thẩm Yến về nhà ta, nên đi sớm."
"Ài, Thẩm Yến về quê cùng ngươi sao?"
Đinh Siêu triệt để chấn kính.
Hắn không nghĩ tới, Lý Minh Bác cùng Thẩm Yến lại phát triển nhanh như vậy, đây là tiết tấu kết hôn a, sinh viên ở trường yêu nhau không ít, nhưng có thể về quê gặp gia trưởng, đều là số ít đấy.
"Không phải ,không phải, đi chơi hai ngày, lễ tết nàng còn phải về nhà." Lý Minh Bác vội vàng giải thích.
Lục Dương cười nói: "Không phải gì chứ, đã mang về rồi, hảo hảo chiếu cố gặp mặt, hy vọng có thể sớm uống rượu mừng của ngươi."
Lý Minh Bác cười cười.
"Còn không biết cha mẹ Thẩm Yến có đáp ứng không, khó mà nói, các ngươi cũng biết, điều kiện gia đình của ta cũng không tốt lắm."
Lục Dương lắc đầu: "Điều kiện tốt hay không, cũng không phải do mình quyết định, không làm được phú nhị đại, thì làm phú một đời, vẫn có cơ hội, hơn nữa, ở trường học chúng ta, mọi người đều là kẻ tám lạng người nửa cân, người nào cũng không hơn quá nhiều, gia đình Thẩm Yến cũng bình thường ngươi lên đại học đã mua được phòng ở Lục Thành ,gia đình nàng sẽ không phản đối."
"Hy vọng như vậy." Lý Minh Bác cũng không dám tự tin, dù sao, hắn còn chưa gặp qua cha mẹ Thẩm Yến.
"Lục Dương, ngươi thì sao? Lúc nào về?"
Siêu ca lại hỏi.
Lục Dương nói: "Năm nay ta không về''
"Không về? Vì sao?"
Siêu ca có chút kinh ngạc.
Lục Thành cũng không có gì hay để xem, hơn nữa dịp tết lại vắng vẻ, vì sao không nhân dịp lễ tết về thăm gia đình?
Lục Dương cười cười, nói ra: "Vợ mang thai, không thể chạy loạn, vẫn còn chờ hài tử bình an sinh ra, sau đó mới về được."
"Lục ca, ngươi lại đang nói đùa rồi."
Siêu ca lắc đầu, hoàn toàn không tin, hắn cho rằng Lục Dương đang trêu chọc mình.
Bên phía Lý Minh Bác đưa Thẩm Yến về ra mắt gia đình đã khiến hắn chấn kinh rồi, bên này còn sinh con? Nói đùa gì vậy, tất cả mọi người đâu phải là con nít, con lâu hắn mới tin chuyện ma quỷ Lục Dương bịa ra.
Lục Dương chỉ cười cười không nói.
Hắn rất muốn nói.
"Siêu ca, trí tưởng tượng của ngươi còn kém lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận