Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 414: Xuất Phát !

Ngày hôm sau.
Sau khi ăn một chén cháo đơn giản, hai người liền ra cửa, Lục Dương đem một cái balo adidas, Liễu Thanh Thanh cũng thay một chiếc váy mới mua ngày hôm qua, đồng dạng cũng mang theo một chiếc balo nhỏ, bên trong là quần áo để thay.
Ra khỏi chung cư.
Lục Dương cản lại một chiếc taxi.
Mặc dù sân bay có địa điểm gửi xe, nhưng giá cả chắc chắn không hề rẻ, lúc này đi chơi cũng lâu, với lại lúc quay về chưa chắc đã đi máy bay, nên lái xe đi ngược lại rất phiền tói.
Sau khi đến nơi, Lục Dương nhìn đồng hồ.
Mới chín giờ.
Khoảng cách máy bay xuất phát còn nửa giờ nữa, không giống với tàu hỏa, máy bay phải tiến vào trước ba mươi phút, so với tàu hỏa thì phiền phức hơn một chút, còn cần phải chuyển hành lý lên máy bay, đến trước một tiếng vừa kịp.
Đi vào sân bay, Liễu Thanh Thanh mơ mơ màng màng không biết đi hướng nào, Lục Dương cười nói: "Lần đầu tiên ngồi máy bay sao?"
Hai người nắm tay, Liễu Thanh Thanh ở trên cánh tay Lục Dương nhéo nhéo: "Còn nói em làm gì, anh không phải lần đầu sao?"
"Anh mặc dù cũng là đi lần đầu, nhưng dù sao cũng sớm lên học bài, cũng biết tìm địa điểm lên máy bay ở đâu."
Tìm một vòng, hai người liền tìm được chỗ của hãng hàng không Đông Phương, sau khi nhờ sự giúp đỡ của tiểu tỷ tỷ tiếp viên, liền lấy được hai chiếc vé máy bay đặt ở trên mạng, vị trí hai người liền kề nhau.
Bởi vì không mang theo hành lý lớn, nên không cần gửi hàng lý, so sánh với người khác thì tiện lợi hơn.
Dựa theo biển hướng dẫn của sân bay, hai người tìm tới phòng chờ máy bay của mình, nhìn qua cửa sổ thủy tinh trong suốt, có thể nhìn thấy nhiều loại máy bay của từng hãng hàng không khác nhau ở đây.
Sắp ngồi lên máy bay rồi, Liễu Thanh Thanh khó tránh khỏi cảm giác kích động, nhìn Lục Dương ngồi bên cạnh, vẫn đang chơi điện thoại, đồng dạng cũng ngồi máy bay lần đầu, nhưng biểu hiện của nàng kém hơn Lục Dương nhiều.
Liễu Thanh Thanh nào biết, kiếp trước thời điểm Lục Dương làm biên kịch, không bay một trăm lần cũng phải hơn tám mươi lần, số lần ngồi máy bay còn nhiều hơn ngồi tàu hỏa nhiều.
Nhưng nói tiếp cũng chỉ thêm mất mặt, thời điểm Lục Dương lần đầu đi máy bay, hắn đến sân bay trước hai tiếng, hỏi nhiều ngươi chỗ nào có máy bay, máy bay nào của mình, đến cả chỗ thắt dây an toàn cũng không biết.
Nhìn thời gian còn tí nữa.
Lục Dương cất điện thoại vào túi, đứng dậy đi mua cho Liễu Thanh Thanh một ly trà sữa, bản thân thì mua một chai nước khoáng, những thứ này bán ở sân bay đều rất mắc, trà sữa cùng nước khoáng Lục Dương mua hết ba mươi lăm tệ, nước khoáng năm tệ, trà sữa ba mươi.
"Nếm thử hương vị trà sữa sân bay đi."
Lục Dương đem ly trà sữa đưa cho Liễu Thanh Thanh, bản thân thì mở chai nước lọc Nongfu Spring ra uống một ngụm
Trong lúc chờ đợi.
Lục Dương cũng nhận được cuộc gọi của ngân hàng, bên kia gọi điện tới, nói cho hắn biết tài khoản đã đăng ký thành công, hơn nữa vì Lục Dương là khách VIP nên giảm giá 50% phí giao dịch.
Sau đó điện thoại cũng nhận được tin nhắn, trong đó viết tài khoản cùng mật khẩu.
Lục Dương chưa kịp nhìn kỹ, Liễu Thanh Thanh đã nhắc nhở: "Bắt đầu kiểm phiếu."
Người phía trước đã xếp thành hai hàng, Lục Dương mang balo lên, cùng Liễu Thanh Thanh xếp vào hằng sau, mang theo Liễu Thanh Thanh lần đầu đi máy bay, Lục Dương cũng không mua vé khoang hạng nhất, chủ yếu là cho Liễu Thanh Thanh trải nghiệm sinh hoạt một phen, thuận tiện để cho nàng học tập.
Thông qua đoạn hành lang dài, dưới chỉ thị của một vị tiếp viên xinh đẹp, hai người tới chỗ ngồi, không biết có cơ duyên xảo hợp nào không, chỗ ngồi Lục Dương vừa đúng lối ra khẩn cấp.
Vị trí này khá rộng rãi, cũng thoải mái bằng khoan hạng nhất rồi, Lục Dương có chút câm lặng, mua khoan phổ thông lại được chỗ rộng hạng nhất, vận khí của hắn quả thật không tệ a.
"Vận khí chúng ta không tệ."
Lục Dương cùng Liễu Thanh Thanh nói chuyện.
"Vì sao?"
Liễu Thanh Thanh không hiểu.
Lục Dương chỉ những người khác, nói ra: "Em không thấy sao, vị trí ngồi của chúng ta rộng hơn những người khác kìa."
Liễu Thanh Thanh nhẹ gật đầu, hình như là vậy, nhìn cái thứ giống như cánh cửa bên cạnh, Liễu Thanh Thanh suy đoán, hỏi: "Là do cái này sao?"
Lục Dương cười nói: "Em quả thật thông minh, đoán một cái liền đúng, đây là lối ra khẩn cấp của máy bay, nhìn thấy cái cờ lê đó không? Đừng có đụng vào linh tinh, đụng một cái liền mất mấy vạn đấy, đợi lát nữa sẽ có người tới nhắc nhở chúng ta."
Lục Dương đoán không sai.
Trước khi xuất phát.
Có một vị tiếp viên hàng không xinh đẹp đi tới, nói một số hạng mục cần chú ý, còn nói nếu như gặp được tình huống khẩn cấp, mời Lục Dương hỗ trợ những vị khách khác sơ tán.
Đương nhiên.
Nói cho có thôi, cũng sẽ không có tình huống khẩn cấp gì xảy ra.
Thời điểm cất cánh, có một chút cảm giác mất trọng lượng, thân thể Liễu Thanh Thanh ngồi thẳng, tựa sát vào phía sau ghế, nàng hơi khẩn trương một chút.
Lục Dương ngược lại không sao, lấy điện thoại ra mở hình thức máy bay, sau đó lấy một quyển tiểu thuyết đã tải từ trước mà bắt đầu đọc.
Máy bay bay lên trời cao, xuyên qua đám mấy, rất nhanh đã nhìn thấy tầng mây phía dưới, ánh mặt trời cũng theo cửa sổ tiến vào, cúi đầu nhìn ra cửa sổ, từng đám mấy trắng xóa phía dưới, giống như một cái giường ngủ.
Vì để cho Liễu Thanh Thanh thưởng thức phong cảnh phía ngoài, Lục Dương đổi vị trí với nàng, đọc tiểu thuyết chán rồi, tiếp theo hắn ngắn nhìn Liễu Thanh Thanh bên cạnh.
Điều này làm cho vị nam nhân trung niêm ngồi cùng hàng hâm mộ không thôi.
Khoản chừng ba tiếng sau, máy bay an toàn đáp xuống sân bay Trường Thủy Côn Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận