Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 1070: Tan Cuộc

Cuối cùng dưới sự nhượng bộ nhiều lần của cổ đông, làm cho Bành Lỗi có thể mua lại số cổ phần với một cái giá thích hợp, xuất phát từ trách nhiệm người sáng lập công ty, có lẽ còn có ý tưởng đông sơn tái khởi, Bành Lỗi một hơi tiếp thu lại toàn bộ số cổ phần.
Sau đó đem những người khác mắng một trận 'Bạch Nhãn Lang',tức giận rời đi.
Đám cổ đông nhìn thấy như vậy đều vui vẻ không thôi.
.....
Sự tình bên Dược Phẩm Tam Thạch, Lục Dương cũng không biết tình hình rõ ràng, coi như là biết cũng không để trong lòng, công ty có Lữ Tiểu Vũ, giải quyết mấy chuyện nhỏ như vậy nhất định rất dễ dàng.
Hắn giờ phút này.
Mới từ trong phòng học đi ra.
Lại đến kỳ nghỉ đông.'
Lục Dương theo thường lệ hình thức, tới trường học tham gia cuộc thi, hôm nay thi môn Nguyên Tắc Biên Dịch, Lục Dương đối với môn này nửa chữ cũng không biết, nhàm chán ngồi chơi một tiếng, cuối cùng nộp giấy trắng ra về.
Trước cửa ra vào.
Siêu ca nâng kính mắt.
Dưới mắt kính dày đặt là đôi mắt nhỏ, đứng một quên quan sát mỹ nữ di chuyển.
Lý Minh Bắc hôm nay mặc một chiếc áo bông thật dày, như là một ông già noel.
Lưu Lỗi thở hắt ra, khói màu trắng bay lên không trung tiêu tán, hắn giang bàn tay rộng ra vỗ bả vai Lục Dương, nói ra: "Lục Dương, ngày nghỉ thế nào, lúc nào về nhà?"
"Còn không biết, để xem đã."
Lục Dương nói ra.
"Thần thần bí bí, suốt ngày không biết ngươi làm gì."
Lưu Lỗi lắc đầu.
"Lỗi ca còn ngươi thì sao, có tới Dương Thành không?"
Lục Dương không thèm để ý, ngược lại cười hỏi.
"Năm nay không đi, ngày hôm qua mẹ ta gọi điện tới, nói năm nay về quê ăn tết, nàng cùng cha ta sẽ trở về trước tết, ta đi về trước, thuận tiện làm việc nhà cùng sắm đồ tết."
"Vậy thì khoan về đã, tới nhà ta chơi vài ngay đi."
Siêu ca không biết thu hồi ánh mắt từ lúc nào, nhìn Lưu Lỗi nói ra.
"Đi tới nhà ngươi chơi làm gì?"
Lưu Lỗi liếc mắt nhìn hắn.'
"Chơi game a, ta đem máy tính để bàn mang về, ngươi cũng mang theo Laptop, thừa dịp nghỉ, chúng ta hảo hảo leo rank." Đinh Siêu chờ mong nói.
Không đề cập tới game còn được, nhắc tới game Lưu Lỗi liền trực tiếp từ chối, nói: "Sự tình trong nhà rất bận, ta còn phải về chuẩn bị, game lúc nào cũng có thể chơi, sau khi về nhà ta sẽ chơi game với ngươi."
"Minh Bác còn ngươi."
Mời chào thất bại, Đinh Siêu hơi có chút buôn rầu, nhìn về phía Lý Minh Bác.
"Ngươi có lẽ không về quê sớm đi?"
Thời điểm kỳ nghỉ trước đây, Lý Minh Bác đều kiên trì làm đến gần tết, đợi đến lúc phụ cận trường học đóng cửa, thật sự không còn khách nhân nào nữa, hắn mới trở về quê, bởi vậy, bình thường đều là người cuối cùng rời khỏi trường.
Lý Minh Bác nắm chặt cổ áo, nói ra: "Tết năm nay ta không về nhà."
"Ngươi không về nhà? Vậy mẹ ngươi làm sao bây giờ?''
Siêu ca kinh ngạc hỏi.
Ở chung phòng ba năm, những người khác đều biết rõ tình huống trong nhà Lý Minh Bác, bố Lý Minh Bác làm việc ở bên nước ngoài xảy ra chuyện, trong nhà chỉ còn lại mẹ của hắn, bình thường chỉ cần đến kỳ nghỉ, Lý Minh Bác sẽ đều về thăm nhà.
Nhưng năm nay lại không về, thật sự có chút kỳ quái, trừ khi hắn cùng người nhà xảy ra mâu thuẫn.
"Ta nói mẹ ta tới Lục Thành rồi, năm nay chúng ta ở Lục Thành đón năm mới."
Lý Minh Bác ngu ngơ nói.
"Thật vậy chăng? A di muốn tới Lục Thành, các ngươi ở Lục Thành ăn tết!"
Siêu ca có chút giật mình.
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu: "Ừ, đã nói rồi, vốn ta tính chở về đón mẹ tới đây, nhưng mẹ của ta nói, vừa vặn có thân thích cũng muốn lên Lục Thành, nên cùng hắn đi một chỗ, chờ bọn hắn lên, ta ra nhà ga đón là được."
"Thẩm Yến sao?"
Lục Dương hỏi.
Lý Minh Bác có chút ngượng ngùng nói: "Năm nay nàng cũng không về quê, ở lại ăn tết với nhà chúng ta."'
Nghe nói như thế, Đinh Siêu khiếp sợ không thôi, lại có chút hâm mộ nói: "Minh Bác, ngươi được lắm, Thẩm Yến triệt để bị ngươi bắt chạy rồi, ngươi không sợ cha vợ ngươi, chạy tới đây hung hăng giáo huấn ngươi một trận sao?'
"Không sao, không sao, Thẩm Yến đã nói với cha mẹ mình, qua hết năm, chúng ta cũng sẽ tới nhà nàng."
Lý Minh Bác lại thả ra tin tức.
"Trâu, ngươi so với Lục Dương còn trâu hơn."
Đinh Siêu triệt để bội phục.
Mới bị Lưu Lỗi cự tuyệt, Siêu ca có chút khó chịu, vốn tính ở chỗ Lý Minh Bác tìm được an ủi, nhưng không ngờ lại thêm đả kích.
Hắn còn là một tên cẩu độc thân, không ngờ tới Lý Minh Bác cùng Thẩm Yến đã gặp gia đình của nhau.
Mấu chốt là cha mẹ Thẩm Yến hình như còn không phản đối nàng ở bên Lý Minh Bác a.
Đây là tiết tấu muốn kết hôn !
Lục Dương cũng chúc mừng nói.
"Minh Bác, không tệ, Thẩm Yến là một cô gái tốt, các ngươi về sau hảo hảo sống tốt với nhau."
"Cảm ơn."
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu.'
Ở trong lòng, Lý Minh Bác đối với Lục Dương hết sức cảm kích. Nếu không phải có Lục Dương trợ giúp, hắn cũng sẽ không có được cuộc sống như vậy, Lý Minh Bác đối với hiện trạng bây giờ đã cảm thấy quá đủ, còn chưa tốt nghiệp Đại Học, nhưng hắn đã thực hiện được lời hứa với mẫu thân.
"Đi thôi, đến nhà hàng Tây làm một bữa, ta mời khách."
Lục Dương cười nói.
"Ngươi còn dùng từ mởi khách à, người nào không biết Trần Thu Nguyệt là lão bản ở đó."
Siêu ca thì thầm mắng một câu.
"Vậy ngươi có đi không."
"Đi chứ, có người mời ăn, có kẻ ngu mới không đi."
Mấy người đi vào nhà hàng Tây.
Thi xong.
Người tới dùng bữa cũng không ít.
Nhà hàng hôm nay có sinh ý rất tốt, bàn phía ngoài hầu như đã ngồi kín, Lục Dương nói Lâm Tú Tú an bài một phòng trống, mở điều hoa lên, hỏi nàng.
"Tú Tú, lão bản đâu?"
"Lão bản hôm nay không tới."
Lâm Tú Tú nhỏ giọng trả lời.
"n." Lục Dương nhẹ gật đầu, cũng không nhìn menu, trực tiếp kêu bảy tám món ăn, để cho Lâm Tú Tú tới phòng bếp an bài.
Lâm Tú Tú đem đồ ăn đều nhớ kỹ, nhắc lại hai lần, sau đó mới ly khai khỏi phòng, đợi nàng đi xong, Siêu ca liền hứng thú hỏi: "Lục ca, ngươi có phương thức liên lạc của mỹ nữ này không?"
"Không có."
Lục Dương lắc đầu.
Lời này cũng không phải nói bậy, đừng nhìn Lâm Tú Tú ở đây làm việc, hắn quả thật không có phương thước liên lạc của nàng.
Nhưng nhìn biểu hiện này của Đinh Siêu, hoàn toàn chính là trọng sắc khinh bạn.
"Lục ca, ngươi cố kiềm chế a, Trần Thú Nguyệt là lão bản ở đây đấy, ngươi mà thông đồng với nhân viên ở đây, không sợ nàng sao?"
"Ta sao phải sợ nàng, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi giống nhau a, gặp mỹ nữ liền khúm núm?"
Lục Dương khỉnh bỉ liếc nhìn Siêu ca.
Về phần cái gì mà thông đồng nhân viên, hắn cũng lười giải thích, dù sao Siêu ca đâu có tin lời mình nói, người khác nói gì hắn cũng sẽ không tin, càng nói gì, ngược lại tô càng thêm đen.
Đồ ăn bên này, Lâm Thú Thú báo cho đầu bếp, rất nhanh toàn bộ đều dọn lên.
Bốn người kêu một thùng bia, vừa ăn vừa uống, dùng hơn một tiếng mới chấm dứt.
Sắc trời đã tối.
Lục Dương cùng Lý Minh Bác không quay về ký túc xá, Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi phải về, nghỉ ngơi xong đêm nay, còn phải thu dọn đồ đạc về nhà.
"Các huynh đệ, năm sau gặp lại."
Siêu ca nấc một cái nói ra.
Tửu lượng của hắn kém nhất, uống hai chai đã có chút mê muội.
'"Sang năm gặp lại."
Lục Dương khoát tay áo.
Mọi người tản đi, Lý Minh Bác đến ký túc xá nữ sinh chờ Thẩm Yến, Lục Dương thì hướng phía Tây Môn đi đến.
Thời điểm đi qua vườn khởi nghiệp, hắn nhìn thoáng qua cửa lớn, Từ Thi đeo balo, cầm lấy ba vẽ từ trong công ty đi ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận