Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 547: Lục Dương, Ngươi Thật Lợi Hại (2)

Mai Lương mở to hai mắt, khó có thể tin nổi, hắn tiến lên muốn động thủ đánh lại, tuy hiên Lục Dương đã sớm chuẩn bị, thò tay đẩy ra, liền đem hắn đẩy lại quầy thu ngân, thân thể Mai Lương nhỏ bé thế này, Lục Dương một tay cũng đủ sức để đối phó!
Tiền Tiểu Hoa thừa cơ hô lớn: "Mai Lương, tên chó phát xít Nhật, nợ tiền lương thu ngân quan nét, mọi người ngạn vạn đừng tới đây nạp tiền chơi nữa, cái tiệm net này, không biết bao giờ đóng cửa đâu, gia hỏa này quá thiếu đạo đức, nhất định sẽ cuốn tiền mọi người chạy đấy."
Động tĩnh bên quầy thu ngân, liền hấp dẫn không ít người quan sát, lần này, hâu như mọi người ở trong tiệm net đều toàn bộ đứng dậy nhìn xem.
Bón hắn tự nhiên biết Tiền Tiểu Hoa là thu ngân tiệm net trước đây.
Không nghĩ tới.
Gia hỏa Mai Lương này, vậy mà quỵt tiền lương của nhân viên thu ngân, cái này cũng quá đáng rồi, nghe xong lời nói Tiền Tiểu Hoa, mấy người mới nạp tiền liền lo lắng, thảo nao hôm nay quan nét có hoạt động, Mai Lương muốn chạy trốn rồi.
"Lão bản, ngươi không thật sự chạy trốn chứ?"
"Làm sao có thể được, đừng nghe nàng ăn nói linh tinh, ta đã mở quán net này năm sáu năm, làm sao có thể bỏ chạy được." Mai Lương phủ nhận.
"Không chạy thì vì sao không trả lương cho thu ngân quan nét."
"Đúng vậy, đúng vậy."
Rất nhiều người vì tiền lương của Tiền Tiểu Hoa mà bất bình.
Tiệm Internet tổng cộng có ba thu ngân, Tiền Tiểu Hoa cùng Chu Đình Đình một ca, Mai Lương một mình một ca, tuy nhiên tiền lương của hắn lại lấy hai phần, với lại so sánh gia hỏa này với hai mỹ nữ làm thu ngân, thì mọi người thích hai mỹ nữ hơn rồi.
Lục Dương lúc này cũng nói.
"Mai Lương, ta còn mấy số còn chưa gọi tới, có cần ta gọi tiếp mấy số nữa không?"
Lục Dương cầm lấy điện thoại.
Mai Lương nghe xong lập tức khẩn trương hẳn lên.
Tiền Tiểu Hoa cùng Chu Đình Đình chỉ là hai con nhóc con, người hắn lo lắng nhất, chính là người thanh niên tên Lục Dương này, nhìn qua cảm thấy rất vô hại, nhưng gia hỏa này nội tâm vô cùng độc ác, mấy cuộc gọi lúc trước của hắn, làm cho Mai Lương phải sức đầu mẻ trán, còn bị phạt hơn một vạn tệ rồi.
Đặc biệt là cú điện thoại gọi đến về vấn đề vị thanh niên kia.
Hắn còn phải lên đồn cảnh sát báo cáo, bị cánh sát kiểm tra camera giám sát tiệm net, cuối cùng phát hiện mấy cậu nhóc nhỏ tuổi đi vào tiệm net, tuy rằng không có tài khoản đăng nhập, nhưng lại tìm mấy máy tính của người khác ngồi xong không đăng xuất để chơi đùa, tuy rằng việc này không phải lỗi của hắn, nhưng hắn vẫn bị phạt mấy nghìn tệ.
Trải qua hai ngày nay, Mai Lương xử lý mấy việc này như muốn thổ huyết.
Hai ngày nay, hắn hầu như không được chợp mắt.
"Ngươi có cần ta giải thích thế nào là không, điều quy định thứ hai mươi tám, nếu quá một tháng, kể từ ngày làm việc mà người sử dụng lao động không ký hợp đồng với người lao động, thì khi ra pháp luật sẽ phải trả gấp đôi tiền lương."
Lục Dương vừa nói vừa cười, nói tiếp.
"Đừng quên là Tiền Tiểu Hoa cùng Chu Đình Đình công tác ở đây bao lâu, vì vậy bồi thường bao nhiêu, trong lòng ông có lẽ đã hiểu, nếu như ra phát luật, cũng không phải hai tháng tiền lương đơn giản đâu, đừng tưởng rằng ông có thể quỵt nợ, công ty của còn có cố vấn pháp lý, không ngại chơi với ông đâu...."
Ngữ khí Lục Dương dần dần nghiêm túc hẳn lên, trong đó mơ hồ con mang theo vài phần uy hiếp.
Mai Lương nghe xong, trong lòng liền cả kinh.
Đại khái tính một cái.
Hắn càng thêm hoảng sợ.
Nếu quả thật như vậy.
Hắn chẳng phải bồi thường mấy vạn tệ sao.
Mai Lương đã có chút sợ hãi, hắn thật sự sợ người trẻ tuổi này, người này là luật sư sao? Làm sao biết nhiều như vậy, hơn nữa hắn cũng không dám dự đoán. Lục Dương mà tiếp tục gọi thì tiệm net này sẽ thành cái dạng gì.
Thoáng so đo được mất một cái.
Sắc mặt Mai Lương không tốt, nhưng vẫn cắn răng nói ra: "Ta có thể kết toán tiền lương của hai nàng, nhưng ngươi cũng phải cam đoan, không tới tiệm net này náo loạn nữa, cũng không được phép khiếu nại."
"Thời gian của tôi rất quý, không rảnh rỗi như ông đâu."
Lục Dương khinh thường, cười cười.
Mai Lương nghĩ Lục Dương đồng ý, hắn từ trong quần lấy ra một cái túi da, từ bên trong lấy ra hai chồng tiền, đặt ở trên quầy thu ngân, nói: "Một phần cũng không thiếu."
Tiền Tiểu Hoa nhận lấy đếm, hai phần đều là hai nghìn hai trăm tám mươi tệ, đếm xong, nàng hướng về phía Lục Dương nhẹ gật đầu.
Biết tiền đủ rồi.
Lục Dương cầm lấy phần tiền của Chu Đình Đình, rồi rời khỏi tiệm net.
Nhìn hai người bọn họ rời đi, Mai Lương cuối cùng cũng thở dài một hơi, cuối cùng một phần tiền cũng không giữ được, còn chọc một đống phiền toái, hiện tại hắn đã có chút hối hận.
Người trẻ tuổi kia, rốt cuộc là ai?..
Trên xe.
Tiền Tiểu Hoa vui vẻ đếm lại tiền lương của mình, còn có chút tức giận bất bình, nói: "Qua tiện nghi cho hắn rồi, Lục Dương, mà không phải ngươi nói, không ký hợp đồng lao động ra pháp luật phải bồi thường gấp đôi tiền lương sao? Vì sao không kiện."
Lục Dương lái xe, lắc đầu: "Luật quy đinh lao động là nếu người sử dụng lao động không ký hợp đồng lao động từ ngày làm việc cho đến một tháng, thì phải bồi thường gấp đôi tiền lương nếu không thanh toán, nhưng, mục này còn có phần sau nữa, nếu như người lao động làm việc quá một năm, điều kiện này sẽ không còn nữa, lúc đó pháp luật coi điều này là hai bên ký hợp đồng lao động không xác định kỳ hạn."
"Ngươi cùng Chu Đình Đình làm việc ở tiệm net cũng quá một năm rồi, coi như là ký kết hợp đồng lao động không xác định kỳ hạn, vì vậy không khả năng đòi bồi thường từ hắn, ta chỉ hù dọa hắn một chút, có thể cầm lấy tiền lương là hay rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy."
"Lục Dương, ngươi thật lợi hại."
Tiền Tiểu Hoa sùng bái nói.
"Coi như cũng được."
Lục Dương cười cười.
Nửa giờ sau.
Lục Dương lái xe tới cửa tiệm bán quần áo bên phía Thành Đại Học.
Ngô Bá cùng Diệu Hồng đã đợi lâu ở đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận