Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 898: 100 Vạn (1)

"Đó là chủ nhà sao?"
Bên trong cửa tiệm bán quần áo, Chu Đình Đình nhìn phía ngoài hỏi, vừa rồi thời điểm bận rộn, nàng nhìn thấy Lục Dương ở bên ngoài đang cùng chủ thuê nhà nói gì đó.
Lục Dương nhẹ gật đầu, nói ra: "Là chủ thuê nhà, vừa rồi anh điện gọi bọn họ tới, hỏi một chút sự tình cho thuê."
"Vậy bọn họ nói thế nào?"
Chu Đình Đình tò mò hỏi.
Lục Dương lắc đầu, đem cuộc hội thoại vừa rồi nói lại một lần.
Nghe xong Lục Dương tự thuật, Chu Đình Đình nhịn không được nhíu mày, tức giận nói: "Hơi quá đáng đi, nào có ai tăng một lần nhiều tiền thuê như vậy, rõ ràng là khi dễ người ta mà!"
Nhìn Chu Đình Đình tức giận bất bình, Lục Dương cười cười, nói ra: "Không cần phải tức giận như vậy, đây không phải chuyện sớm tính trước rồi sao? Bây giờ nói ra cũng tốt, còn có hai tháng, chúng ta cũng có đủ thời gian chuẩn bị."
Chu Đình Đình nhìn xung quang một vòng, trong lòng có chút không nỡ, dù sao nơi đây cũng là địa phương nàng sinh sống hơn một năm, huống chi, nếu như đổi nơi, sinh ý nhất định sẽ chịu ảnh hưởng. Tiểu điếm hiện tại thật vất vả, mới tính lũy được một ít khách quen, nàng không muốn bỏ đi như vậy.
"Còn có thể thương lượng không?"
Chu Đình Đình có chút không cam lòng hỏi.
"Còn thương lượng cái gì?" Lục Dương lắc đầu, "Em còn không nhìn ra được sao, có người đỏ mắt chuyện chúng ta kinh doanh, chúng ta coi như đáp ứng điều này, về sau khẳng định bọn họ càng thêm quá phận, mở cửa hàng mà thôi, không cần phải bị người ta bắt chẹt, chúng ta cũng không phải thiếu tiền, sớm chút mua một nơi mới, đối với chúng ta cũng là chuyện tốt."
Ở một chỗ càng lâu, lúc đổi chỗ tổn thất càng lớn, ý tưởng của Lục Dương, tự nhiên sớm đoạn thì tốt.
"Chúng ta mua cửa hàng sao?"
Chu Đình Đình nhìn Lục Dương.
"Ừ, mua một cái, dù sao mấy cửa hàng loại này cũng không đắt, chúng ta còn tiếp kiệm được tiền thuê nhà, không cần lo lắng bị người khác nhớ thương." Lục Dương suy nghĩ một chút rồi nói, nói xong, hắn lại nhìn Tiền Tiểu Hoa bên kia, đối phương vừa mới tiễn hai vị khách ra cửa.
"Các ngươi đang nói gì vậy?"
Tiền Tiểu Hoa đi tới.
"Tiểu Hoa, chúng ta phải đổi nơi." Chu Đình Đình ở một bên nói ra.
Tiển Tiểu Hoa sưng sốt, nói ra: "Nơi đây không phải đang tốt sao? Đổi nơi khác làm gì?"
Chu Đình Đình giải thích một phen, sau khi nghe xong, Tiền Tiểu Hoa cũng rất phẫn nộ.
Dựa vào cái gì bản thân vất vả khổ cực kiếm tiền, lại bị người khác nhớ kỹ.
Nhìn Tiền Tiểu Hoa tức giận bất bình, Lục Dương cười cười, nói ra: "Tiểu Hoa tỷ, đừng nghĩ nhiều như vậy, coi như chúng ta mở rộng quy mô cửa hàng, nơi này quá nhỏ, đổi lại nơi khác cũng tốt. Người ở bên này nhìn coi, ta cùng Chu Đình Đình đi ra ngoài một chút, nhìn xem có nơi nào thích hợp làm cửa hàng không?"
"Ừ, ừ, vậy được."
Sự tình đã định, không cách nào thay đổi, Tiền Tiểu Hoa cũng chỉ có thể tiếp nhận.
Tiền Tiểu Hoa tiếp tục xem cửa hàng, Lục Dương cùng Chu Đình Đình đi dạo ra phố, bên khu đại học này có rất nhiều con đường, lưu lượng khách cũng vô cùng lớn, dù sao phụ cận cũng có mấy trường đại học, đệ tử nơi đây là quân thể chi tiêu nhiều nhất.
Đi dạo một vòng, Lục Dương nhìn thấy không ít cửa hàng chuyển nhượng, mua bán, mặc kệ ở chỗ nào, làm sinh ý gì, tất nhiên sẽ có người kiếm được tiền, có người thua lỗ....Đặc biệt là mấy tân thủ không có kinh nghiệm, vừa bước chân vào kinh doanh trên cơ bản như cừu non.
Lục Dương nhớ kỹ về sau có một câu nói rất hot, muốn cho một người trẻ tuổi phá sản, biện pháp tốt nhất là cho hắn khởi nghiệp, mở một cửa hàng trà sữa....Trên cơ bản rất nhanh sẽ phá sản, thậm chí mắc nợ chồng chất.
Đối với vợ chồng chủ thuê nhà, đỏ mắt cửa hàng của hắn, để muốn bản thân kiếm được nhiều tiền, nhưng kết quả cuối cùng, chắc hẳn cũng không tốt lắm, dù sao kiếm tiền cũng không phải là chuyện dễ dàng, nếu như tưởng đoạt cửa hàng của bọn hắn là có thể phất lên, thì thế giới cũng không đầy rẫy người nghèo.
Không có quan hệ với bên nhà xưởng, không có nguồn cung đảm bảo chất lượng, không có kinh nghiệm kinh doanh, mà muốn kiếm tiền, thật đúng là chuyện cười...Những loại người này, coi như phá sản, một chút đồng tình cũng không có.
Tham lam là nguồn gốc của mọi tội lỗi.
"Bên kia thế nào?"
Chu Đình Đình chỉ vào tào nhà trước mặt nói ra.
Lục Dương ngẩng đầu nhìn sang, phía trước là một cửa hàng hai tầng, trên cửa có dán một tờ giấy màu đỏ, phía trên viết cho thuê hoặc bán, còn có điện thoại liên lạc, xem ra hẳn là muốn thanh lý cả hai tầng.
Quay đầu nhìn nhìn.
Lấy cửa hàng hai tầng này làm tham chiếu, thì chỗ này cách cửa hàng bán quần áo của bọn họ cũng chỉ tầm khoảng ba trăm mét, không ở chung trên một con đường, nhưng cách cũng không xa...Nếu xử lý thỏa đáng, khách quen lúc trước, ngược lại có thể tới đây mua hàng.
"Xem trước một chút!"
Hai người đi đến chỗ thoáng mát, Chu Đình Đình mua hai chai nước khoáng, đưa cho Lục Dương một chai, Lục Dương thì ở một bên nhìn lưu lượng khách đi qua lại, vị trí chỗ này khẳng định so với cửa hàng trước thì kém hơn một chút, nhưng mặt tiền cửa hàng này khá lớn, cũng có thể coi như bù đắp khuyết điểm.
Cửa hàng trước mặt này tổng cộng có bốn phòng, nối liền nhau, diện tích gấp đôi so với cửa hàng trước...Vì vậy bây giờ không có ai thuê, đoán chừng cũng vì quá rộng, không thể ngăn cách, nên tiền thuê rất cao...Ở mấy nơi phụ cận như đại học này, loại gian phòng nhỏ là loại bán chạy nhất, không chỉ có giá cả tiện nghi, mà làm chút gì cũng được, quá lớn, ngược lại không được người thuê hoan nghênh, dù sao nơi đây đường đi cũng dơ dáy, đã định trước không có nhãn hiệu cấp cao đóng quân, đều là một ít hộ cá thể nhỏ.
"Nơi đây coi như cũng được."
Nhìn hơn mười phút, Lục Dương đại khái đếm nhân số đi qua đây, kỳ thật cũng không ít, dựa theo tỉ lệ quần áo của hắn lúc trước, chắc chắn sẽ không kém hơn, bề ngoại lớn, chỉ cần không trang trí theo kiểu phong cách sang chảnh, chắc chắn sẽ thu hút không ít khách ghé thăm.
Điểm Lục Dương ưa thích nhất là, cửa hàng này không có bậc thang, mặt bằng ngoài đường, đây quả thực là một ưu thế vô cùng lớn, dưa theo tâm lý học mà nói, cửa hàng càng có nhiều bậc thang, nhân số nghe thăm sẽ có thể giảm tới 10%.
Mấy loại cửa hàng có bảy tám loại bậc thang, trên cơ bản không có vị khách nào, kinh doanh vô cùng thảm.
Vì những lý do trên, lục Dương đối với chỗ này cũng khá thích.
Nếu như mới khởi nghiệp, khả năng hắn còn đi dạo thêm vài vòng, đem toàn bộ phòng ở khu đại học này nhìn hết, nhưng lúc này đây, chỉ có nơi này phù hợp nhất, mấu chốt nhất là chỗ này bán ra....Lần này dọn nhà, Lục Dương tự nhiên sẽ không đi thuê nữa làm gì.
"Để anh gọi điện thoại."
Lục Dương cầm trai nước khoáng đưa cho Chu Đình Đình, sau đó lấy điện thoại ra, bấm số trên tấm bảng.
"Xin chào, là Vương tiên sinh sao? Ngươi có phải có một cửa hàng ở khu đại học, muốn bán ra phải không?"
Điện thoại tiếp thông, Lục Dương đi thẳng vào vấn đề.
"Đúng vậy, ngươi muốn mua sao, cửa hàng này, tổng cộng có bốn căn, hai cao hai thấp, giấy tờ đều đầy đủ, ngươi nếu có ý định mua, giá thấp hơn một triệu thì không cần nói chuyện...Có thể là do nghe giọng Lục Dương khá trẻ tuổi, nên Vương lão bản liền nói rõ ràng, tránh tốn thời gian."
Một triệu, cũng không phải số tiền mà thanh niên trẻ tuổi dễ lấy ra, muốn vay khoản tiền này cũng không phải dễ.
"Một triệu sao? Con số này cũng được, có thể trực tiếp gặp mặt nói chuyện không?"
"Ngươi có thể tiếp nhận giá tiền này? Tốt, đợi tí, ta hiện tại liền qua." Điện thoại truyền đến một hồi tạp âm, Lục Dương nghe một hồi, cũng không thấy âm thanh nào truyền đến, liền cúp điện thoại, nhìn nhìn Chu Đình Đình, hắn nói ra: "Lão bản nói một lát sẽ tới, cửa hàng này, anh đoán chừng khoản một trăm vạn là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận