Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 139: Nữ Nhân Này Muốn Gì

Lữ Tiểu Vũ liếc nhìn thoáng qua Lục Dương, nói ra: "Ngươi không quản lý sổ sách, nên không biết sổ sách thế nào đâu, nếu lấy ra năm nghìn một bộ, công ty chúng ta sẽ không còn tiền nữa."
Lục Dương suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng.
Tuy rằng hiện tai có lợi nhuận từ hai bộ manga, công ty cũng thu được lợi nhuận, nhưng cũng chỉ đủ ăn, dù sao giai đoạn trước cũng đốt nhiều tiền quá rồi, tiền góp ban đầu chắc bây giờ cũng không còn nhiều lắm.
Hắn nhìn Lữ Tiểu Vũ hỏi: "Thế ngươi định làm thế nào?"
"Ta nói cho hắn biết, công ty chúng ta không có cái gì gọi là đưa tiền trước, hơn nữa chúng ta đang dùng tiền để hấp dẫn người dùng, tỉ lệ chia 5-5 thì còn được, chứ đưa tiền trước thì khỏi đi."
"Thế bọn họ có đồng ý không?"
"Chín mươi chín phần trăm bọn họ sẽ nhận offer của chúng ta, dù sao hợp tác với chúng ta bọn họ cũng không lỗ gì cả, thịt muỗi cũng là thịt, chỉ cần vẽ ra cái bánh tương lai tốt đẹp là được, ta tin tưởng bọn họ sẽ đồng ý."
Giọng nói Lữ Tiểu Vũ mười phần tự tin.
Lục Dương nhìn nàng.
Trong lòng suy nghĩ.
Học bá này cái gì không học, chỉ giỏi học thói xấu...
Lại cùng Lữ Tiểu Vũ thương lượng kế hoạch phát triển của công ty, còn an bài ngày nghỉ cho nhân viên, nghỉ đông cũng là khoản thời gian nhiều độc giả sẽ dành thơi gian đọc truyện, Lữ Tiểu Vũ nói Lục Dương lên tiểu thuyết của mình quan bá nhiều hơn cho CCmanga, hấp dẫn một ít người tới.
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Đây cũng là tính toán của hắn.
Lần trước ở trên nhóm chát QQ phát cả đống quản cáo, thoáng cái liền thu hút hơn ngàn người, Lục Dương biết rõ kế hoạch này có thể thực hiện, có thể tiết kiệm thêm một chút tiền quảng cáo.
Coi như thu hút một người dùng cần hai tệ, việc này cũng có thể giúp hắn tiết kiệm cả khối tiền.
Tiểu thuyết là một con đường rất tốt để thu hút người dùng, có thể nhờ thêm người khác hỗ trợ cho mình.
Ngây ngốc làm việc đến hai giờ, Lục Dương cũng không quên bản thân mình buổi chiều có kỳ thi, mang theo bút viết đi vào phòng học.
Địa điểm thi của Lục Dương là phòng 302, chính là phòng học của lớp mình.
Sinh viên cũng không thắc mắc, đều ngồi vào chỗ có số báo danh của mình, Lục Dương vừa đúng ý ngồi phía sau Lý Minh Bác.
"Hôm nay thi môn gì?"
Thầy giáo vẫn còn chưa tới, Lục Dương hỏi Lý Minh Bác.
Lý Minh Bác cười khổ một tiếng, bạn cùng phòng của hắn thật đúng là, ngay cả thi môn gì cũng không biết, hắn nói ra:"Hôm nay thi 'Cấu trúc dữ liệu."
Lục Dương suy nghĩ một chút.
Hình như năm nhất có môn này.
Hắn có chút lờ mờ.
Tốt gì C# còn biết một chút, còn 'Cấu trúc dữ liệu' là môn gì, hắn hoàn toàn không biết, môn học này dù sao cũng tương đối ít tiền, Lục Dương cũng chưa từng đi học một lần, lão sư là nam hay nữ hắn cũng không biết.
"Làm được không?"
Lục Dương hỏi Lý Minh Bác.
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu, trong lòng Lục Dương liền an tâm.
Để qua môn học đại học thì rất đơn giản, chỉ cần hơn năm điểm là được, dù sao Lý Minh Bác cũng chăm chỉ học tập, muốn kiếm điểm tám chín cũng không phải vấn đề.
Thành tích học tập của Từ Thi cũng không tệ, Lục Dương nhìn nhìn, phát hiện nàng ở cách xa mình mấy bàn, muốn nhờ thì có chút hơi khó.
Kì thi khó hay không khó, còn phụ thuộc vào giám thị coi thi.
Nếu như một lão sư thoải mái, thì học sinh trong phòng thì rất dễ có điểm, còn ngược lại thì...
Yên tĩnh đợi khoản 20 phút.
Một giám thị cầm đề thi bước tới, nhìn qua, lão sự này là loại hình thoải mái, phát đề thi cho học sinh sớm hơn hai phút.
Lục Dương nhìn bài thi.
Câu nào quá khó thì hắn sẽ đợi Lý Minh Bác giải giùm, còn câu nào dễ... hắn cũng sẽ đợi luôn.
Đọc câu đầu tiên.
Câu 1: Trong biểu diễn danh sách liên kết nhị phân của cây nhị phân có n nút, số con trỏ null trong () là.
A:không có B:N C:N+1 D:N-1
Từng chữ trong câu này Lục Dương đều biết, nhưng tổ hợp lại một chỗ, hắn phát hiện mình không hiểu cái gì, cái gì gọi là cây nhị phân, liên kết nhị phân là gì, Lục Dương cảm giác mình như là một Nhị Oa.
Nếu như không phải còn Lý Minh Bác, hắn nhất định sẽ khoanh toàn C, căn cứ kinh nghiêm coi you.. ặc nhầm, căn cứ kinh nghiệm nhiều năm của mình, tỉ lệ ra đáp án C nhiều hơn so với các đáp án khác là 7%.
Thời gian trôi qua từng phút.
Thầy giáo giám thị vẫn tỏ ra ngủ gà ngủ gật.
Lý Minh Bác ngẩng đầu lặng lẽ nhìn thoáng qua thầy giáo giám thị, lại nhích lưng về phía Lục Dương, sau đọ lặng lẽ để đáp án qua bên tay phải.
Lục Dương thấy vậy.
Liền vội vàng cầm bút, lấy xu thế nhanh như chớp, đem đáp áp khoanh vào, nhanh chóng hoàn thành xong bốn mươi câu hỏi, còn hai câu tự luận, Lục Dương nhìn hình vẽ cái cây Lý Minh Bác vẽ theo, còn dư lại phần giải thích, Lục Dương lấy suy nghĩ của mình viết lên, được một chút điểm là được rồi.
Chép xong.
Lục Dương đứng dậy nộp bài thi.
Nếu như chờ thầy giáo thu bài, bài thi của hắn nhất định sẽ ở phía sau Lý Minh Bác, vậy có chút hơi lộ, tuy rằng cũng rất ít người để ý chuyện này.
Nhưng vì để phòng ngừa, hắn trực tiếp đứng dậy nộp bài.
Ở bên ngoài đợi một lát.
"Lục Dương, bạn làm bài thi thế nào."
Người nói chuyện là một nữ sinh tóc ngắn, tên là Phó Mông, là người lúc trước cùng Ngưu Nguyên Khôi tranh cử lớp trưởng.
"Coi như cũng được, đủ đạt điểm qua thôi."
Lục Dương cười đáp lại.
Nửa năm qua, hắn rất ít khi đi học, cũng không có bạn học nào ở lớp thật sự thân thiết, Phó Mông đột nhiên chào hỏi, làm Lục Dương có chút ngoài ý muốn.
Phó Mông cười nói: "Vậy là tốt rồi, có muốn đi ăn cơm không? ở nhà ăn đằng kia kìa, bến đấy có món mì cay rất không tồi."
"Xin lỗi, giữa trưa ta có hẹn bạn cùng nhau ăn cơm rồi."
Lục Dương lắc đầu.
Phó Mông cười xấu hổ, nói ra: "Vậy ta đi trước."
"Ừ, bai bai."
Nhìn Phó Mông rời đi, Lục Dương nhịn không được mà suy nghĩ, nữ nhân này muốn gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận