Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 381: Cuộc Thi Chạy (1)

Cũng không phải Lục Dương có thiên phú làm lừa đảo.
Mà do Đinh Siêu trước kia ngu xuẩn, làm cho đối phương buông lỏng cảnh giác, cảm thấy mình đã đoán được tâm của Đinh Siêu, cho nên mới bị chơi lại một vố.
Năm trăm tệ này Lục Dương cũng không lấy.
Hắn đưa hết cho Đinh Siêu.
Dù sao đối phương cũng biết QQ của Siêu ca, khả năng có thể lại quấy rối.
Đây coi như là tiền đền bù tổn thất đi.
Lục Dương thì sảng khoái, không những giúp Đinh Siêu không bị lừa, còn lời được thêm năm trăm tệ, Lý Minh Bác thì lại biết thêm một trò lừa mới để tránh, có thể nói tất cả mọi người đều rất vui vẻ, người không vui vẻ nhất chỉ có tên lừa đảo kia rồi.
Trộm gà không được còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang, cái tên lừa đảo này đoán chừng cũng nghĩ đến cách nhảy lầu rồi, đương nhiên, bọn Lục Dương tự nhiên cũng sẽ không quan tâm mấy việc này, nếu mà hắn thật sự nhảy, cũng coi như vì thế giới mất đi một cái tai họa.
Nghĩ đến tình cảnh bi thảm của gia đình nông thôn dưới quê, Lục Dương đối với những tên lừa đảo không có nổi một tia đồng tình gì.
"Minh Bác, ngươi cũng Thẩm Yên sao rồi?"
Lục Dương nhớ tới chuyện này.
Lần trước nghe Đinh Siêu nói, Thẩm Yên giống như có hứng thú với Minh Bác thì phải, thời gian dài trôi qua như vậy, không biết hai người bọn họ có tiến triển gì không.
Mặt Lý Minh Bác hơi đỏ lên, nói ra: "Lục ca, ngươi nói cái gì vậy."
"Ngươi đừng có mà giả bộ, Thẩm Yên hướng Siêu ca lấy số điện thoại của ngươi, đừng nói hai người các ngươi một câu cũng chưa nói với nhau nhé?"
Lục Dương cảm thấy Lý Minh Bác có chút ấp a ấp úng.
Lại nhiều thêm một phần xấu hổ.
Đinh Siêu cũng cười hì hì hề hề nói: "Đúng vậy Minh Bác, phải nói một chút chứ, có vừa ý người ta hay không, nếu coi trọng, Lục ca sẽ chỉ cho ngươi vài chiêu, ngươi cũng không phải không biết bản lãnh của hắn mà."
Lý Minh Bác xấu hổ cả buổi mới lên tiếng: "Chúng ta chỉ thêm bạn bè, cũng chỉ tán gẫu qua lại mấy lần."
"Thế nói cái gì?"
Đinh Siêu hết sức tò mò hỏi.
Lý Minh Bác trả lời: "Không có gì, chỉ kể một ít sự tình học tập trên lớp mà thôi."
"Việc học thôi à."
Đinh Siêu cảm thấy co chút thất vọng, cái này rõ ràng không phải thứ kết quả hắn muốn, thứ hắn cần chính là mấy tin tức giật gân, nhìn bộ dạng Lý Minh Bác ngượng ngùng, hắn tiếp tục nói: "Minh Bác, đã lâu như vậy rồi, đừng nói hai người các ngươi chưa có một chút tiến triển nào nhé?"
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu.
Đinh Siêu lấy tay ôm chắn, thở dài, hắn hận không thể rèn Lý Minh Bác một phen
Sự tình tốt đẹp như vậy mà rơi vào đầu Lý Minh Bác, vậy mà bây giờ còn chưa tiến triển một bước nào, Lý Minh Bác đúng là gỗ mục mà.
Lục Dương nhìn thoáng qua Lý Minh Bác, cười nói: "Minh Bác, ngươi nghĩ thế nào, có vừa ý Thẩm Yến không?"
Lý Minh Bác nhẹ gật đầu.
"Nàng rất tốt."
"Nếu thế thì theo đuổi người ta đi, ngươi cũng không thể để người ta một mực chủ động được, Thẩm Yên mặc dù đối với ngươi có chút ý tứ, nhưng dù sao người ta vẫn là nữ sinh a." Lục Dương vốn nghĩ Lý Minh Bác không có hứng thú, không nghĩ tới hắn ta lại quá nhát gái.
Lý Minh Bác lúng túng nói: "Ta không biết cách theo đuổi nữ sinh."
Lục Dương thở dài.
Hắn chỉ Đinh Siêu, nói ra: "Ngươi hỏi Siêu ca đi, lý thuyết của hắn không tệ."
Cái tên Đinh Siêu này, cũng có chút ít bản lĩnh, ít nhất là can đảm cẩn trọng, khai giảng liền dám đi xin số điện thoại của các nữ sinh khác, cái này so với tính cách thần thần bí bí của Lý Minh Bác thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Nếu Đinh Siêu lớn lên đẹp trai một chút, trên mặt ít rỗ một chút, đeo kính mỏng một chút, thì cũng không đến mức luân lạc như hiện nay, còn Lý Minh Bác thì không có những khuyết điểm này.
"Minh Bác, việc này ta sẽ chỉ điểm cho ngươi, nhưng mà trước hết ngươi phải cho ta xem lịch sử nói chuyện đã."
Nhìn một hồi.
Đinh Siêu vỗ mạnh cái ót, nói ra: "Minh Bác à, nếu ngươi mà độc thân cả đời, cũng không phải việc gì lạ, muội tử nhà ngươi đã nói quán cà phê ngoài bờ sông dễ uống, vậy mà ngươi nhắn lại chưa đi qua nên không biết là sao?"
"Vậy phải nhắn lại thế nào?"
Lý Minh Bác khiêm tốn thỉnh giáo.
Ở bên phía Lục Dương chịu nhiều đả kích, nhưng ở bên phía Lý Minh Bác, Đinh Siêu đã tìm lại tự tin lúc trước, hắn nói ra: "Đương nhiên phải nói lại, hoàn cảnh bên kia không tệ, đáng tiếc ta chưa đi qua, tan học chúng ta đi qua xem được không?"
"Như vậy có phải nhanh quá không?" Lý Minh Bác cẩn thận hỏi.
"Cái này mà nhanh à, nữ sinh người ta chịu không nổi rồi kìa, người ta đã gợi ý cho ngươi rồi, ngươi phải rủ người ta đi hẹn chứ, nếu như ngươi làm theo lời ta nói, ít nhất quan hệ tăng thêm một bước."
"Còn có cái này nữa."
Đinh Siêu càng nói càng có động lực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận