Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 927: Chân Tướng Phơi Bày (1)

Mở ra cửa chính.
Lâm Thanh Nhã để bao tay qua một góc, đổi dép lê, nhìn nhìn trong phòng, chỉ có Quan Kiến Quốc một mình đang ngồi trong phòng xem TV, Quan Nguyệt không có...
Quan Kiến Quốc nhìn thấy lão bà trở về, chuẩn bị đứng dậy.
"Cơm còn hâm, đồ ăn hơi nguội, để anh hâm nóng cho em."
"Không cần."
Lâm Thanh Nhã lắc đầu.
Nàng cũng không có khẩu vị mà ăn cơm nữa rồi.
"Quan Quan đâu?"
Nàng hỏi.
Quan Kiến Quốc nhìn thoáng qua phòng ngủ con gái, nói ra: "Ở trong phòng, không biết đang làm gì? Đúng rồi, lúc trước em ở trong điện có chuyện gì mà phải về nhà mới nói ra được?"
Lâm Thanh Nhã đi tới trước sô pha ngồi xuống, sắc mặt không tốt nói: "Vừa rồi em ở bệnh viện nhìn thấy Lục Dương."
"Hắn ở đó làm gì?"
Quan Kiến Quốc có chút kinh ngạc.
Hắn phát hiện lão bà nhà mình tâm tình không tốt lắm.
"Con gái của Liễu Đai Giang, chính là nha đầu lần trước tổ chức tiệc rượu, đã sinh ra một khuê nữ, được hơn mấy tháng tuổi, hôm nay bởi vì sốt, nên được đưa tới bệnh viện, ta cũng vừa gặp được, sau đó, liền phát hiện Lục Dương cũng tới."
Quan Kiến Quốc ngẩn người, lập tức nhíu mày.
Lời này nghe, như thế nào có cảm giác quái dị, hài tử Liễu Thanh Thanh bị sốt, Lục Dương chạy tới làm gì? Chẳng lẽ là...Quan Kiến Quốc có một loại cảm giác vớ vẩn, lúc trước hắn và Lâm Thanh Nhã cũng không dám nghĩ tới phương diện này.
Lâm Thanh Nhã tiếp tục nói: "Ta hiện tại có thể xác định, Lục Dương cùng Liễu Thanh Thanh có quan hệ không tầm thường, không có khả năng chỉ là bạn học đơn giản, thậm chí con gái của Liễu Than Thanh, có khả năng rất lớn liên quan đến Lục Dương, Quan Quan nhà chúng ta, bị hắn lừa rồi.."
"Vù vù vù."
Quan Kiến Quốc thở ồ ồ vài tiếng.
Lý trí làm việc nhiều năm, để cho hắn hỏi thêm một câu: "Sẽ không nhầm chứ?"
"Ta tin tưởng vào phán đoán của mình, bộ dạng của đứa bé kia, có vài phần tương tự như Lục Dương, hơn nữa, thời điểm ta ở trong phòng bệnh Ngô Mẫn Hà, Lục Dương cũng ở bên trong, hắn không dám ra gặp ta, liền trốn vào trong phòng vệ sinh, còn tưởng rằng ta không biết...Nếu hắn chính trực, có cần phải làm thế sao?"
Sắc mặt Lâm Thanh Nhã không tốt nói ra.
"Em làm sao biết Lục Dương trốn trong phòng vệ sinh?" Quan Kiến Quốc hỏi.
"Ta kiểm tra camera..."
Lâm Thanh Nhã từ trong túi tiền lấy ra một cái USB, tiếp tục nói: "Ta đã lưu một phần video vào USB, bằng chứng như núi...Hơn nữa ta còn lấy được một sợi tóc của con gái Liễu Thanh Thanh, bản thân tự làm xét nghiệm ADN cũng không phải chuyện gì khó khăn, bất quá, ta nghĩ chuyện này đã không cần làm nữa rồi."
"Để ta xem video trước..."
Quan Kiến Quốc đứng dậy đi vào thư phòng, thuận tay mang theo USB của Lâm Thanh Nhã, một lát sau, Quan Kiến Quốc lần nữa đi ra, sắc mặt hắn hết sức khó coi.
"Nhìn rồi?"
Lâm Thanh Nhã ngẩng đầu nhìn hắn.
"Ừ."
Quan Kiến Quốc gật đầu:" Chuyện này nhất định phải nói với Quan Quan, mặc kệ Lục Dương với con gái Liễu Đại Giang có quan hệ thế nào, hắn và Quan Quan cũng không thể tiếp tục."
Quan Kiến Quốc đè nèn phấn nộ lại trong lòng, hiện tại chuyện khẩn yếu nhất, là để cho con gái biết chuyên này, làm cho nàng cùng Lục Dương triệt để cắt đứt, coi như Lục Dương là tỷ phú thì thế nào, lúc ấy hắn đồng ý cho con gái cùng Lục Dương một chỗ, thời điểm ấy Lục Dương cũng chỉ là sinh viên bình thường, thứ hắn coi trọng không phải tiền, mà là đối sử với con gái tốt, dù chỉ là một người xuất thân bình thường cũng không sao, cho dù không có năng lực, hắn cũng có thể giúp đỡ.
Nhưng, chuyện này, không thể nghi ngờ đã chạm vào lăn ranh của Quan Kiến Quốc.
"Quan Quan."
Quan Kiến Quốc đi đến phòng con gái, gõ cửa.
Một lát sau.
Cửa phòng mở ra, Quan Nguyệt tư bên trong ra ngoài, nàng còn đeo tai nghe, có chút tò mò hỏi: "Cha, có chuyện gì không? Mẹ, mẹ tan ca rồi?"
"Quan Quan, ba mẹ có chút việc cần nói với con."
Quan Kiến Quốc thận trọng nói ra.
"Chuyện gì vậy."
Quan Nguyệt rất kinh ngạc.
Nàng không biết chuyện gì, mà làm cho ba mẹ nghiêm túc như vậy.
"Quan Quan, là thế này..."
Quan Kiến Quốc nhìn thoáng qua lão bà, chủ động mở miệng, đem chuyện này từ đầu đến cuối nói ra một lần.
Lâm Thanh Nhã ở một bên bổ sung, nói ra suy đoán của mình.
Nghe xong Quan Kiến Quốc cùng Lâm Thanh Nhã nói, Quan Nguyệt mở to hai mắt, không thể tin được.
"Không có khả năng, không phải như thế!"
Quan Nguyệt lắc đầu, không cách nào tiếp nhận chân tướng.
Nàng không tin.
Không tin Lục Dương có thể làm ra loại chuyện này.
"Video ở trong thư phòng, con có thể vào xem." Quan Kiến Quốc thở dài, Quan Nguyệt vội vàng chạy vào trong thư phòng, từ đầu đến cuối xem hết video, Quan Kiến Quốc cùng Lâm Thanh Nhã lo lắng cho con gái, cũng đi theo vào.
"Mẹ biết rõ con rất khó tin, nhưng chuyện này là sự thật...Đại bộ phận nam nhân có tiền liền đồi bại, Lục Dương cũng không ngoại lệ, hắn hiện tại có tiền như vậy, lại đột nhiên thay lòng đổi dạ cũng là điều bình thường ,huống chi, Liễu Thanh Thanh con cũng gặp rồi, là một đại mỹ nhân khó tìm."
Vì để làm cho Quan Nguyệt triệt để đứt tâm, Lâm Thanh Nhã không để ý chút nào liền xát muối.
"Không, không phải." Quan Nguyệt nhìn Quan Kiến Quốc, hốc mắt đỏ chót, nói: "Cha, người nói với con, không phải như thế đi, đúng không, đều là mẹ gạt con cả."
Quan Kiến Quốc tìu mến sờ lên mái tóc nữ nhi, nói ra: "Quan Quan, sự tình chính là như vậy, kỳ thật,thời điểm lần trước tới khách sạn Đám Mây, ta vè mẹ con cũng có chút hoài nghi, sở dĩ không nói cho con biết, là cũng sợ chúng ta hiểu lầm, nhưng lần này, thật sự không thể nào là hiểu lầm, Lục Dương...Tên hỗn đản kia! Hắn dám lừa gạt con, cũng lừa gạt chúng ta."
Nhìn bộ dạng thương tâm của con gái, Quan Kiến Quốc xiết chặt nắm đấm.
"Nếu con còn chưa tin, mẹ đây có một sợi tóc của con gái Liễu Thanh Thanh, con đi nhổ tóc Lục Dương về đây, chúng ta đi làm xét nghiệm ADN, bọn hắn nếu là phụ tử, vậy còn phải đáp ứng, vĩnh viên không được kết giao với Lục Dương nữa..."
Lâm Thanh Nhã lạnh giọng nói ra.
"Ô ô ô."
Quan Nguyệt ngồi trên ghế, bụm mặt, ôm đầu khóc rống.
...
Tám rưỡi tối.
Lục Dương lái xe mang theo Ngô Mẫn Hà, Liễu Thanh Thanh, còn có Tiểu Tiểu Thanh rời khỏi bệnh viện, trải qua mấy lần đo nhiệt độ, Tiểu Tiểu Thanh đã bớt nóng ,nhiệt độ trở về lúc bình thường.
Hơn nữa lúc trước bị sốt, cũng không phải rất nghiêm trọng.
Một đoàn người lái xe với tâm tư nặng nề, chỉ có tiểu nha đầu vô tư vô lo nằm trong ngực Liễu Thanh Thanh, bổ sung chất dinh dưỡng.
Sau khi xuống xe, Lục Dương ôm con gái hôn một cái, nói ra: "Tiểu Tiểu Thanh, về sau đừng đá chăn nữa, biết không?"
"Yaa...Nha."
Tiểu nha đầu há mồm phát ra âm thanh, hình như đáp lại lời nói Lục Dương, nghe được giọng nói của con gái, Lục Dương lộ ra tia mỉm cười, nói ra: "Thật ngoan, vào nhà với mẹ đi."
Đem Tiểu Tiểu Thanh giao cho Liễu Thanh Thanh, Lục Dương nói ra: "Bên ngoài còn có muối, em cùng con vào nhà đi."
"Ừ, trời tối, anh lái xe về nhà cẩn thận."
Liễu Thanh Thanh ôn nhu nói.
"Biết rồi, vào đi."
Vẫy vẫy tay, thấy Liễu Thanh Thanh ôm con gái vào nhà, Lục Dương lúc này mới lái xe rời đi.
Mở ra âm nhạc, chọn bài Trời Cao Biên Rộng ấn nghe, Lục Dương cũng không sốt ruột lái xe rời đi, hắn còn đang suy nghĩ, sự tình hôm nay nên xử lý thế nào.
Điện thoại để trên oto vang lên.
Lục Dương cầm lên nhìn, là Quan Nguyệt gọi tới, hắn có chút do dự, ấn vào nút nghe.
Bài hát tạm dừng, Lục Dương nhẹ nói.
"Quan Quan...."
"Ngươi ở đâu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận