Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 543: Đây Chính Là Vàng A (1)

Mua xong đồ dùng đánh răng, Lục Dương trở lại căn phòng ở tầng hai.
Vừa rồi ở siêu thị tán nhảm một hồi nên chậm trễ, lại đi chỗ khác mua đồ xa hơn, lúc trở lại, Chu Đình Đình đã tỉnh, nàng đang ở buồng vệ sinh giặt ga trải giường, trong chậu nước toàn là bột giặc, Chu Đình Đình đang lấy bản chải đánh đánh.
"Sao lại giặt vậy?"
Lục Dương đứng ở cửa ra vào.
Thấy Lục Dương trở về, Chu Đình Đình nâng khuỷu tay lên, dùng cánh tay vuốt mái tóc trước mặt, chỉ nói một câu: "Bẩn."
Được rồi.
Lục Dương không biết nói gì nữa.
Trong phim không phải người ta đều cắt xuống, lưu lại hồi ức tốt đẹp sao?
Chu Đình Đình nhất định sở uống phí ga giường đi, quả thật không phải người tiết kiệm bình thường..
"Trước ngâm đi, đợi lát nữa rồi giặt tiếp, anh mua bữa sáng rồi, ăn trước đi."
Trên tay Lục Dương còn cầm theo bánh bao sữa đậu nành.
Chu Đình Đình rửa tay, đứng dậy, Lục Dương đem bữa sáng đưa cho nàng.
Bữa sáng hắn mua tương đối nhiều.
Sáu cái bánh bao thịt, đều là loại size lớn, còn có hai ly sữa đậu nành, tuy nhiên, chừng đó món ăn ở trong Thành Thôn giá cả cũng không đắt, bánh bao thịt một tệ một cái, sữa đậu nành cũng vậy, một tệ một ly, bữa sáng của hai người cũng chỉ hết tám tệ, hơn nữa còn ăn no bụng.
"Nhiều quá rồi, ăn không hết nhiều như vậy đâu."
Chu Đình Đình nhận lấy cái túi, đếm bánh bao bên trong.
Bánh bao lớn như vậy, bình thường nàng ăn một cái là đủ rồi.
Lục Dương mở ra bàn trải đánh răng, sau đó dùng kem đánh răng của Chu Đình Đình, quay đầu lại nói ra: "Em ăn trước đi, tận lực ăn nhiều một chút, ăn không hết thì để anh."
"Vậy được."
Thấy Lục Dương cần dùng phòng vệ sinh đánh răng, Chu Đình Đình đi đến ghế salon phòng khách ngồi xuống, bắt đầu ăn bữa sáng, nàng cắn một miếng bánh bao vào miệng, mùi vị nước canh nồng đậm tràn ra, không tệ, bánh bao này nàng cũng thường xuyên ăn.
Rửa mặt đánh răng rất đơn giản.
Vài phút sau đã xong.
Lau mặt xong, Lục Dương nhìn bản thân ở trong gương, có thể là do sinh hoạt một năm qua quá tốt, trong gương da hắn trắng tinh, trên mặt thì chỉ có một chút lông tơ, dưới cằm sạch sẽ, không có râu mọc lổm chổm.
Thật đúng là tuổi trẻ a.
"Ngoài miệng không có lông, làm việc không tốn sức."
Lục Dương tự giễu một câu, đem khăn mặt để lên lại sợi dây, sau đó đi ra ngoài phòng khách.
Sau cái bánh bao lớn, Chu Đình Đình đã ăn một nửa, trên tay nàng còn cầm nửa cái banh bao, cùng một ly sữa đậu nành đang uống, có thể là do sợ bị phỏng, nàng uống tương đối chậm.
Nhìn thấy Lục Dương đi tới.
Nàng đem nửa cái banh bao dư còn lại đưa tới, nói ra: "Em no rồi, còn lại của anh hết."
Nói xong còn ợ một cái.
Thấy nàng ăn no như vậy, Lục Dương cũng không khách khí, rất nhanh đem số bánh bao còn lại giải quyết xong, sau đó lại dùng một hơi uống sạch ly sữa đậu nành, bụng đói cũng được lấp đầy.
Chu Đình Đình cũng chỉ vừa nuốt miếng bánh bao cuối cùng xuống, nàng còn nửa ly sữa đậu nành nữa.
Nhìn Lục Dương ăn hung mãnh như vậy.
Chu Đình Đình nhịn không được nói ra.
"Anh cũng nhanh quá nhỉ?"
Lục Dương liếc nhìn nàng, ánh mắt quái dị, nói: "Em nghiêm túc sao?"
Chu Đình Đình không biết nghĩ đến cái gì, sắc mặt nàng ửng đỏ, sau đó cúi đầu, không nói gì thêm nữa.
..
Nhà điện nói trước buổi sáng sẽ tới sửa dây điện, tuy nhiên, lúc 7:10 phút sáng Lục Dương đã nhận được điện thoại của bọn họ rồi, mấy nhân viên nhà đèn tay chân mắt lẹ, rất nhanh đã thay toàn bộ dây điện tầng 1 tầng 2.
Buổi sáng hơn tám giờ.
Rốt cuộc cũng có điện lại rồi.
Chu Đình Đình ấn nút mở nguồn điện thoại, nhìn thấy màn hình cũng không phát sáng lên, nàng hơi hơi híp mắt lại.
Điện thoại hết pin rồi.
Nàng tranh thủ lấy mở phía sau lưng điện thoại, lây cục pin ra, rồi cắm vào cục sạc đa năng bắt đầu sạc pin, mặt khác còn đổ đầy một thùng nước, đem 'Thanh Nhiệt' bỏ vào trong đó.
"Nước lạnh giặt không sạch, đợi tí nữa bỏ thêm nước nóng vào."
Chu Đình Đình giải thích nói.
"À."
Nhìn Chu Đình Đình đang sửa sang lại chăn đệm ngủ, trong lòng Lục Dương cảm khái không thôi, cái này chính là dâu hiền vợ thảo hay sao?
"Ngày hôm qua cũng mệt mỏi rồi, có muốn nghỉ ngơi một chút hay không?"
Nhìn thấy Chu Đình Đình đem nước nóng đổ vào chậu giặt, lại có ý định tiếp tục làm việc, Lục Dương nhịn không được nói ra.
"Cái này tính là gì, ba nội em sau khi sinh ra cha em, ngày hôm sau còn vác nước tưới ruộng."
Lục Dương bị nói không trả lời được.
Hắn chỉ có thể nói thầm trong lòng, đại tỷ, tỷ thật là mạnh mẽ...
Người một nhà cũng rất mạnh.
"Áo quần của anh có cần me giặt luôn không?"
Chu Đình Đình nhìn thoáng qua Lục Dương.
"Không cần, áo quần của anh vẫn còn sạch."
Lục Dương lắc đầu, hắn không muốn làm Chu Đình Đình vất vả thêm.
Giặt xong ga giường, lại dưới sự trợ giúp của Lục Dương, hai người cầm ra ngoài phơi nắng, sau đó lại quay về trong phòng, mắt thấy không có chuyện gì làm, Chu Đình Đình nghĩ đến công việc của mình không còn, nàng lại bắt đầu lo nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận