Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 1027: Họp Phụ Huynh (1)

Quyên quyên tế lưu thiên thượng thủy, du du hạp cốc cổ hà lang...
Lưỡng sơn chi gian, nhất điều tiểu hà uyển diên nhi hạ...
Phong cảnh chỗ này đẹp không phải bàn.
Lữ Tiểu Vũ nhìn có chút hả hê một hồi, nhưng sau khi đi ra ngoài, còn lặng lẽ giới thiệu quy tắc với Lục Dương, kỳ thật rất đơn giản, tổng kết lại, chính là đem bóng đánh vào trong lỗ là được.
Một cuộc thi đấu, có mười tám cái lỗ, toàn bộ đánh xong, tính toán người nào dùng ít gậy nhất, người đó chiến thắng...
Đều nói Golf là một loại vận động của giới thân sĩ.
Nhưng Lục Dương cảm thấy mấy vị thân sĩ này cũng quá nhàm chán rồi đấy, nếu chiếu theo quy tắc, thì trò này giống trò bắn bi vào lỗ hay chơi đùa lúc còn bé.
Bọn hắn vừa đi tới sân cỏ, liền có một nữ tử dáng người cao gầy ăn mặt váy ngắn đẩy xe nhỏ đi tới.
Caddie có dáng người rất cao, thân cao tầm khoản một mét bảy trở lên, dáng người hoàn mỹ, trước sau lỗi lõm, so với người mẫu còn đẹp hơn.
Lữ Tiểu Vũ nhịn không được phàn nàn một câu.
"Các nàng sao ăn mặc thiếu vải như vậy?"
Lục Dương cười cười.
"Đồng học Tiểu Vũ, có phải ngươi đang ghen tị hay không?"
Câu này làm cho Lữ Tiểu Vũ ngây ngẩn cả người.
Sau đó trừng mắt nhìn Lục Dương.
Lữ Tiểu Vũ đúng là có chút tự ti, so với mấy Caddie đi theo Lục Dương này, thì bọn họ so với nàng đều cao hơn nửa cái đầu, Lữ Tiểu Vũ đứng chung có chút không được tự nhiên, nàng có chút hối hận khi chạy tới đây a....
"Lão bản..."
Caddie cẩn thận cầm lấy gậy gôn lau lau, đưa cho Lục Dương.
Nhìn dụng cụ bên trong chiếc xe đẩy, đều rất đầy đủ, Lục Dương nói ra: "Mỹ nữ, ngươi đi nghỉ ngơi đi, bên này ta có người hỗ trợ rồi."
Nói xong, còn liếc nhìn Lữ Tiểu Vũ.
Caddie nhẹ gật đầu.
Lý đại lão bản tự mình ra mặt tiếp khách quý, đương nhiên bọn họ nói gì chính là thế đó, nàng không dám vi phạm...Chỉ là trong lòng khó tránh khỏi có chút tiếc nuối, chơi một trận Golf cần mấy tiếng, đây chính là cơ hội được quý nhân thưởng thức.
Đáng tiếc.
Chờ Caddie rời đi, Lữ Tiểu Vũ có chút kinh ngạc: "Sao ngươi lại để nàng rời đi?"
"Không phải chỗ này có ngươi rồi sao?"
Lục Dương cười cười.
"Ta không xinh đẹp."
Lữ Tiểu Vũ liếc nhìn Caddie rời đi, cặp chân dài kia, lại trắng nữa.
"Xinh đẹp cũng không thể đào ra cơm ăn, ta vẫn ưa thích người có nội tâm hơn."
Lục Dương tùy tiện vung gậy vài cái.
Cái đồ chơi này, thật nặng, đánh vào đầu người khác, tuyệt đối phải nhập viện điều trị đấy.
Nhìn động tác vô cùng không hợp tiêu chuẩn của Lục Dương, Lữ Tiểu Vũ vô lực phàn nàn, nàng hừ một tiếng, nói ra: "Ngươi không sợ người khác nhìn ra, mình là một con gà con sao?"
"Đồng học Tiểu Vũ, ngươi quá thông minh, nếu cứ ăn nói như vậy, về sau sẽ không có bằng hữu đấy." Lục Dương cầm lấy gậy gôn, suy nghĩ một chút, nhưng trong lòng lại miên man bất định.
Cái đồ chơi này, nặng vậy, làm sao vung lên đánh được đây (Lục Dương vẫn còn tưởng trò này chơi như đánh bòng chày).
Lữ Tiểu Vũ không biết lão bản đang suy nghĩ gì, nếu mà biết, đoán chừng sẽ khinh bỉ một phen, nàng cầm Cọc đặt bóng (Tee) đặt lên mặt đất, nói ra: "Đem bóng đặt lên trên đó là được rồi."
"A."
Lục Dương đem quả bóng đặt lên trên.
Lý Kim Hạo ở một bên nói ra: "Đánh thử một chút, Lục lão bản, ngươi đi trước, mở bóng đi."
"Được."
Lục Dương khoát tay áo.
Sau đó, hắn làm theo tư thế mà Lữ Tiểu Vũ hướng dấn lúc trước, đánh một cái, quả bóng bay ra ngoài, khoảng cách vẫn còn rất xa đấy, Lục Dương cảm thấy mình đánh cũng không tệ lắm, nhưng sau khi nhìn thấy Lý Kim Hạo mở bóng, liền biết mình nghĩ nhiều rồi, Lý Kim Hạo mở bóng khoảng cách còn xa hơn hắn nhiều.
Cũng may, Lương Vân Hải là một tay mơ, so với Lục Dương thì mạnh hơn một chút, nhưng kẻ tám lạng người nửa cân, không khác gì nhau.
Có ngươi tương bồi, Lục Dương cũng không lúng túng như trước.
Lỗ đầu tiên.
Lý Kim Hạo vượt lên đầu, hắn cần bốn gậy liền đưa bóng vào lỗ, Lương Vân Hải sáu gậy, Lục Dương đánh tận tám gậy...
Lữ Tiểu Vũ có thể coi là đồng đội hợp tác, trong lúc nhất thời còn đánh giúp Tô Hạo một gậy, nếu không, đoán chừng cũng không phải chỉ tám gậy thôi đâu....
"Đại học Tsinghua (Thanh Hoa )các ngươi, còn có khóa dạy Golf à?"
Chờ bóng bay đi, Lục Dương hỏi.
"Ta có một khuê mật, nhà nàng chính mở cái này, chủ nhật thời tới nhà nàng chơi."
Lữ Tiểu Vũ giải thích.
Khó trách....
Mắt thấy hai người rớt lại phía xa, Lữ Tiểu Vũ có chút thất lạc.
"Thời gian dài không chơi, kỹ thật hạ thấp nhiều lắm."
"Không sao, không sao."
Lục Dương an ủi một tiếng ,hăn cản bản không thèm để ý tới thắng bại.
Có thể cảm thấy chênh lệch quá lớn cũng không tốt, bên phía Lý Kim Hạo cố tình thả bớt tay, lúc trước có thể ba bốn gậy đưa bóng vào lỗ, hiện tại trên cơ bản đều năm sáu gậy rồi, cùng Lương Vân Hải bảo trì trạng thái cân bằng, Lục Dương vẫn như trước tụt lại phía sau.
Hai tiếng trôi qua.
Trận đấu cuối cùng cũng kết thúc.
Cánh tay Lục Dương lúc này đã mỏi mệt, đem cây gậy quăng ra, nói: "Ta nhận thua, chịu rồi."
Lý Kim Hạo cùng Lương Vân Hải cũng đều buông gậy, cái này không phải thi đấu, vốn không có phân ra thắng bại....Lại vào phòng nghỉ ngơi một hồi, Lữ Tiểu Vũ có việc, Lục Dương liền mang theo nàng rời đi trước.
"Bây giờ đi đâu?"
Trở lại trên xe, Lục Dương hỏi.
"Ta muốn tới trường học của Lữ Tiểu Bạch, ngay tại phụ cận Khoa Kỹ, ngươi muốn về trường cũng tiện đường."
Lữ Tiểu Vũ nói ra.
"Dù sao cũng không có việc gì, cùng đi đi, hai người chúng ta lâu rồi không nói chuyện với nhau."
Lục Dương hỏi vị trí, làm cho Lâm Nhị Hổ trực tiếp lái xe chạy qua, sau đó hỏi.
"Đi tới trường học Lữ Tiểu Bạch làm gì? Nha đầu này ở trong trường lại phạm tội rồi sao? Bị lão sư mời phụ huynh?"
"Hẳn là họp hội phụ huynh, mẹ của ta nói nhà trường mời toàn bộ phụ huynh của sinh viên đến họp, thời gian tiết cuối cùng của buổi chiều, có lẽ còn có thể tới kịp." Lữ Tiểu Vũ nhìn nhìn đồng hồ, thời gian đã không còn sớm.
"A."
Thấy Lữ Tiểu Vũ không nói gì, Lục Dương cũng không hỏi nữa, nhìn nhìn Lâm Nhị Hổ nói ra: "Chạy nhanh hơn một chút."
Trên đường đi cũng không bị kẹt xe, nửa tiếng sau đã đến địa phương, Lâm Nhị Hổ đem xe đỗ trước cửa ra vào trường học, ngoài cổng trường cũng có không ít xe, có lẽ đều là phụ huynh học sinh, bảo vệ đang duy trì lấy trật tự.
Phía ngoài trường không cho đỗ xe, bọn hắn phải chạy xe đến nơi khác.
Xe vừa mới dừng lại.
Một tên bảo an chuẩn bị chạy tới, nhưng bị một người khác kéo lại.
"Ngươi làm cái gì thế?"
"Để cho bọn họ đỗ xe vậy à, chỗ này bị cấm đỗ đấy."
"Ngươi có phải tên ngốc hay không, cũng không nhìn đó là xe gì hã, chớ xen vào chuyện này, người ta một hồi liền đi...."
Nói chuyên với bảo an, nhìn thấy Lục Dương cùng Lữ Tiểu Vũ xuống xe, trên xe vẫn còn có người ngồi lại.
"Xe gì vậy? Xấu vậy sao?"
"Rolls-Royce a."
"A, xe này chính là RR sao, sao ta lại không thấy biểu tượng trước xe đâu..."
...
Còn có mấy vị phụ huynh khác cũng nhìn xem, suy đoán xem đây là gia trưởng của người nào lại ngang tàng như vậy, lái hẳn RR đến trường học.
Lữ Tiểu Bạch học ở trường Trung Học Lục Thành số 13, cũng coi như là một ngôi trường không tệ.
Lữ Tiểu Vũ hướng bảo vệ hỏi một câu, xem lớp Sơ Tam Ngũ Ban (*) ở đâu.
(Sơ Tam là lớp năm cuối của cấp 2)
Sau khi nhận được đáp án, hai người tranh thủ hướng phòng học đi đến.
"Ngươi làm cô cô cũng thật là, còn không biết lớp chất nữ của mình ở đâu?"
Trên đường lên tầng ba, Lục Dương vừa cười vừa nói.
"Năm nay Tiểu Bạch lên sơ tam, ta chưa từng tới, làm sao biết ở đâu?" Lữ Tiểu Bạch nói một câu, nhìn biểu số lớp, bên này là lớp sơ tam/15, phía trước là sơ tam/14, sơ tam/13....
Thuận theo phía trước.
Rất nhanh tìm được lớp Lữ Tiểu Bạch sơ tam/5.
---
Sơ Tam là lớp 9 nha
Bạn cần đăng nhập để bình luận