Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 470: Tính Tình Nôn Nóng (1)

Đương nhiên, việc mua nhà xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên tự nhiên không cần Lục Dương tự thân bỏ tiền ra.
Bên phía sàn thương mại điện tử ở công ty, doanh thu mỗi ngày đều hơn ba trăm vạn, mấy tháng nay, cũng phải kiếm được mấy triệu, nhưng số tiền này lấy ra thì dễ dàng mua lại nhà xưởng rồi.
Về phần mười triệu đôla bên trong tài khoản của Lục Dương, đương nhiên là hắn sẽ không bỏ ra rồi, đây là tiền túi của hắn.
Công là công, tư là tư.
Một lão bản thông minh, luôn biến tiền của công ty thành tiền túi của mình, mà không phải lấy tiền túi của mình bỏ vào công ty, đây cũng là thường thấy của các lão bản hay làm, tuy nhiên, việc này cũng có chỗ lợi mà chỗ hại, nếu lão bản tham lam không đáy, có thể khiến công ty của mình tài chính không rõ ràng, dẫn đến phá sản, Lục Dương thì không đến nỗi vậy, hắn sẽ không lấy tiền của công ty, cũng sẽ không lấy tiền của mình bỏ vào công ty.
Đương nhiên, Lục Dương cũng có thể làm theo cách khác, như lấy tiền túi của mình mua lại nhà xưởng, sau đó lại hợp tác với Csite, hai bên đều có thể thoải mái kiếm được lợi nhận, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, số tiền lợi nhuận cũng không nhiều lắm, lại quá cực khổ, không thoải mái như cổ phiếu cùng hợp đồng tương lai, với lại hắn cũng sở hữu hơn chín mươi phần trăm cổ phần của công ty, làm như vậy không phải vẽ vời cho thêm truyện sao?
"Em sẽ liên hệ bên phía công ty, tiền sẽ được gửi tới, còn bên phía chị thì cần phải an bài một cái, công nhân vẫn làm việc như cũ, không phải lo lắng bị cắt giảm biên chế."
Lục Dương suy nghĩ một chút nói ra.
Lâm Nghệ Hồng nhẹ gật đầu.
Lục Dương nói tiếp.
"Tiếp theo, chuyện này sẽ do đoàn đội của công ty phụ trách, hợp đồng như chúng ta đã nói, giá tiền như cũ, sẽ không có thay đổi gì, em có thể cam đoan, chỉ cần nền tảng Csite vẫn còn hoạt động, thì xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên vẫn còn, hơn nữa phát triển càng ngày càng tốt lên."
Hai ngươi đã đạt thành nhận thức chung.
Trong đó còn nhiều thủ tục quá trình phức tạc, cần người chuyên nghiệp đến xử lý, Lục Dương sắp phải đi Lục Thành rồi, nên hắn không có thời gian để xử lý mấy chuyện này.
"Chị đại biểu bốn trăm công nhân ở Hằng Nguyên cảm ơn em."
Lâm Nghệ Hồng vươn tay, hai người bắt tay nhau.
...
Bên ngoài xưởng sản xuất quần áo Hằng Nguyên.
Tiền Quân đang ở ngoài cổng đợi Quách Tuệ.
Trong khoản thời gian này.
Tiền Quân tìm một công việc xây dựng ở công trường, một ngày một trăm năm mươi tệ, còn được bao cơm trưa, điều kiện không tệ, tuy nhiên, có đôi khi Tiền Quân cũng không ăn cơm ở công trường, mà hắn cố ý bắt xe tới nhà xưởng sản xuất quần áo để ăn trưa với Quách Tuệ.
"Quân ca."
Hai người gặp mặt, Quách Tuệ kêu một tiếng ngọt ngào, không để ý chút nào đến bộ quần áo nhớp nháp mà Tiền Quân đang mặc trên người.
"Tiểu tuệ, hôm nay chúng ta ăn gì đây? Hay là ăn cá hồi nướng cay?"
"Được a."
Quách Tuệ nhẹ gật đầu.
"Vậy thì đi thôi, mà trước mua cho em ly trà sữa đã."
Tiền Quân chỉ cửa hàng trà sữa đối diện.
Quách Tuệ giữ lại Tiền Quân, nói ra: "Không cần đâu, trà sữa uống nhiều quá cũng không có lợi, đợi lát nữa chúng ta ăn xong thì uống nước lọc là được rồi, còn bồi bổ sức khỏe...Gần đây trong nhà xưởng không có nhiều đơn đặt hàng lắm, đều có đồn tài là phía trên sẽ cắp giảm nhân sự, chúng ta vẫn nên tiếp kiệm đi."
"Tiểu Tuệ, em thật sự quá tốt, tuy nhiên, trà sữa này vẫn phải mua cho em, hôm nay anh được ông chủ Thiên phụ cấp mỗi người trăm tệ, nên uống chúc mừng một cái."
Tiền Quân nắm tay Quách Tuệ, muốn đi tới cửa hàng trà sữa.
Quách Tuệ bất đắc dĩ.
Chỉ có thể theo sau.
Tuy nhiên, mới đi được vài bước, Tiền Quân đã ngừng lại, hắn nhìn thấy Lục Dương từ tiệm trà sữa đi ra, nói: "Sau đứa cháu trai của anh lại ở đây vậy?"
"Cháu trai của anh, là Lục dương sao? Em nghe Tiểu Ngọc nói, bọn họ là bạn học cấp hai của nhau."
Quách Tuệ tò mò nhìn sang.
Tuy rằng nàng cùng Tiền Quân kết giao một tháng, nhưng nàng vẫn chưa gặp mặt người cháu trai của Tiền Quân này lần nào, chỉ thường xuyên nghe Tiền Quân khoác lác nói, người cháu trai này rất có tiền, mua xe Audi, lợi nhuận một tháng mười mấy vạn, còn mua cho anh rể hắn chiếc xe con.
Quách Tuệ cũng tò mò nhìn sang, nàng cũng muốn biết người cháu trai tương lai này của nàng có bộ dạng ra sao, ít nhất lần sau gặp mặt cũng không có nhìn lầm.
Nhưng mà.
Vừa ngẩng đầu nhìn sang, nàng liền ngơ ngẩn cả người.
Bởi vì trước cửa trà sữa, ngoài một nam sinh lạ mặt ra, còn có hai người mà nàng vô cùng quen thuộc, trong nội tâm nàng có hơi chút khẩn trương, theo thói quen muốn rời khỏi đây.
"Lão bản cùng quản lý nhà xưởng em làm đều ở đây."
Quách Tuệ nhỏ giọng nói.
"Cái gì."
Tiền Quân có chút mê mang hỏi lại: "Cái gì mà lão bản cùng quản lý cơ?"
Quách Tuệ giải thích: "Anh thấy ngoài cửa tiệm trà sữa còn có hai nữ nhân không, một người trong đó là lão bản, người còn lại là quản lý, không nghĩ đến hai người kia đều ở đó, em còn mặc đồng phục nhân viên, chúng ta vẫn nên đi nhanh lên, gặp mặt thì không tốt đâu."
Chuyện này giống như học sinh tiểu học gặp phải giáo viên vậy, nhà máy cũng có không ít công nhân hướng nội, gặp mặt lão bản của mình vẫn tương đối ngại ngùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận