Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 852: Có Người Ở Sau Lưng

Tỉ lệ nam nữ ở nhà xưởng khá khác biệt.
Từ cổng đi ra đại đa số đều là nữ công nhân, bên trong đám người tán chuyện rôn rả, Tiền Quân rất nhanh tìm được mục tiêu.
"Tiểu Tuệ, chồng của ngươi lại đến đón ngươi rồi."
Bên cạch Quách Tuệ, một nữ tử vừa cười vừ nói.
"Tần tỷ, Quân ca tới đón ta, ta đi trước, các ngươi trở về cẩn thận nha."
"Biết rồi, nhanh đi tới chỗ Quân ca ca của ngươi đi."
"Quân ca, kêu ngọt nha, hâm mộ quá đi thôi."
"Quân ca, Quân ca, cũng tới đón ta đi."
Có người học theo ngữ khí Quách Tuệ trêu nghẹo.
Quách Tuệ có chút thẹn thùng, không quản những người này nữa, hướng phía Tiền Quân chạy tới.
"Lạnh không."
Đi đến bên cạnh Tiền Quân, nhìn trượng phu ăn mặc đơn giản, Quách Tuệ hỏi.
"Ta không sợ lạnh."
Tiền Quân lên trước ngồi ngồi, vỗ vỗ chỗ phía sau xe máy, nói ra: "Lên xe đi."
"Còn nói không lạnh, lạnh sắp phan run rồi kia kìa..." Quách Tuệ phát giác được bả vai Tiền Quân run lên vài cái, liền vội tháo xuông khăn quàng cổ, đeo lên người Tiền Quân.
"Ài, ngươi đưa khăn quàng cổ cho ta làm gì?" Tiền Quân muốn lấy xuống.
Quách Tuệ ngăn lại động tác của hắn, nói ra: "Ta mặc nhiều, không giống như ăn mặc như lưu manh."
"Sao lại nói ta là lưu manh, ta đây không phải có vợ rồi sao?" Nhìn Quách Tuệ ăn mặc tương đối ấm, Tiền Quân cũng không kiên trì nữa, chỉ là ngây ngốc cười cười.
"Ý ta nói cũng không phải lưu manh kia, mà? Ngươi uống rượu?"
Quách Tuệ ngồi trên xe, sau đó ngửi thấy một cỗ mùi rượu, mùi vị kia nhất định từ trên người Tiền Quân truyền tới.
Nàng từ trên xe máy nhảy xuống.
"Buổi chiều Tiểu Dương đến nhà chúng ta chơi, nói mẹ ta dạ dày không tốt, muốn dẫn bà đi kiểm tra, lúc ăn cơm, ta cùng hắn uống một ly..." Tiền Quân giải thích.
"Uống rượu rồi mà ngươi còn dám chạy xe tới!"
Quách Tuệ trừng mắt nhìn hắn.
"Uống một chút, không sao đâu, ngươi cũng biết tửu lượng của ta..." Tiền Quân nhìn chung quanh một lần, còn nói thêm: "Hơn nữa, lúc này đã nửa đêm, trên đường cũng không có ai."
"Uống rượu không thể chạy xe, ta không đi." Quách Tuệ lắc đầu: "Đừng trách ta không nói trước với ngươi, Quân ca, ngươi phải nhớ kỹ, đã uống rượu bia thì không lái xe, biết không.."
Huyện thành nhỏ lúc này đi xe máy cũng không cần bằng lái xe, Tiền Quân lúc trước chạy xe cũng không quan tâm mình có uống rượu hay không, nhưng nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của vợ, hắn vẫn gật đầu, nói: "Được, lần sau đã uống rượu bia thì không lái xe."
"Nhớ kỹ là tốt rồi."
Quách Tuệ nhẹ nhàng thở ra.
"Vợ, có phải khân trương quá rồi không, uống có chút rượu chạy xe cũng là sự tình bình thường, cũng không phải lái xe hơi." Tiền Quân nhịn không được nói ra.
Quách Tuệ nghiêm túc nói: "Thời điểm ta làm việc ở phía Nam, không biết gặp bao nhiêu vụ tai nạn xe cộ, đều là do uống rượu lái xe đấy, người nào người nấy máu me be bép, xe máy so với xe hơi còn nguy hiểm hơn nhiều."
"Được, được được, ta nghe vợ nói, không chạy xe, vậy chiếc xe này thế nào?"
Tiền Quân nhìn chiếc xe của mình.
"Đẩy về thôi."
Quách Tuệ nói ra.
"Vậy được."
Tiền Quân cầm tay ga, hướng phía về nhà đẩy đi, Quách Tuệ phụ giúp ở phía sau, thỉnh thoảng góp vào chút lực.
Trên đường đi, Tiền Quân cười nói: "May mắn nhà vợ tặng cho chiếc xe máy nhỏ, nếu là loại xe máy của tỷ phu ta, chắc hai người còn chưa đẩy nổi."
Loại xe máy Tiền Quân nói, chính là chủng loại ở nhà Lục Dương, nặng dọa người, té trên mặt đất, một người đều không đỡ lên nổi.
May chiếc xe máy này khá nhẹ, đẩy đi cũng khá đơn giản.
Quách Tuệ ở bên cạnh dùng sức, vừa nói: "Xe máy nhỏ cũng tiện nghi hơn một ít, đúng rồi, ngươi vừa nói Tiểu Dương muốn dẫn mẹ đi kiểm tra, xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiền Quân nói ra: "Hôm nay tiểu Dương đến nhà chúng ta thăm bà ngoại, mẹ ta nói dạ dày của bà không tốt lắm, ăn cơm thường hay chướng bụng, tiểu Dương mới nói, muốn dẫn bà đi kiểm tra."
"Chuyện này vậy mà chúng ta cũng không biết..." Quách Tuệ có chút tự trách.
Tiền Quân vội vàng nói: "Không phải lỗi của ngươi, ngươi bình thường không ở nhà ăn cơm, không biết là chuyện bình thường, ta mới là đáng trách, giữa trưa cùng tối thường xuyên về nhà, mà không biết chuyện này, mẹ một mực gạt ta, nếu không có tiểu Dương hỏi, hiện ta còn chưa biết chuyện."
"Đứa cháu ngoại của ngươi rất giỏi, có năng lực, còn có hiếu tâm, nghe nói hắn là bạn học với chất nữ của ta, còn ngồi trước sau, nếu không phải hắn đã có bạn gái, ta thậm chí còn muốn giới thiệu chất nữ cho hắn."
Quách Tuệ nói ra.
"Tiểu Ngọc đúng không, nha đầu kia lớn lên cũng rất xinh đẹp, về sau khẳng định sẽ tìm được người tốt."
Thời điểm kết hôn, Tiền Quân cũng gặp được cô cháu gái Quách Tuệ, lớn lên cũng được, còn là sinh viên trường nổi tiếng. Nếu không phải cháu ngoại đã có bạn gái, hắn cũng muốn giới thiệu cho quen biết nhau, bất quá, bạn gái của cháu ngoại bây giờ cũng không tệ, lớn lên xinh đẹp, còn là con gái quan chức.
Qua một con dốc, Quách Tuệ có hơi chút mệt mỏi, lại hỏi: "Kiểm tra ở bệnh viện sao? Có cần ta xin phép đi theo không."
"Ngươi đi theo làm gì, đã có ta cùng Tiểu Dương rồi, cũng không phải đi đến bệnh viện huyện kiểm tra, mà đi đến bệnh viện lớn ở Giang Thành, khám nội soi ở đó an toàn hơn một tí."
Tiểu Quân đem chuyên Lục Dương thuật lại một lần.
"Nên đi bệnh viện lớn, ngeh nói nội soi rất khó chịu, mẹ lại lớn tuổi, nếu mà đau nhức, khẳng định không chịu được, Quân ca, ngươi đem sổ tiết kiệm trong nhà theo, tiểu Dương tuy rằng nhiều tiền, nhưng mấy thứ kiểm tra này không thể để hắn bỏ tiền ra được, đó là nghĩa vụ của gia đình chúng ta." Quách Tuệ lau mồ hôi nói ra.
"Tiểu Tuệ, lấy được người vợ tốt như ngươi, thật sự là tam sinh hữu hạnh của ta." Tiền Quân không biết nói gì cho phải, đến ba mươi tuổi còn chưa tìm được người tri tâm, nhưng không nghĩ tới vừa qua ba mươi, liền lấy được lão bà tốt bụng.
"Kỳ thật, tiểu Dương đã giúp chúng ta rất nhiều, ngươi suy nghĩ một chút, nhà chúng ta mua, chị của ngươi cũng bỏ tiền, thời điểm kết hôn cũng một tay nàng xử lý, còn có công việc của ngươi bây giờ..."
Quách Tuệ tính từng cái, những chuyện này nàng đều nhớ rõ trong lòng.
"Đích xác là như vậy, lúc ấy nếu không phải nhờ tiểu Dương nghĩ kế, bảo ta mang người lên thị trấn làm việc, thì làm sao có thể lăn lộn đến thế này, một tháng hơn một vạn, bằng một năm ta kiếm được lúc trước ở trong thôn rồi."
Nói đến chuyện này, Tiền Quân cũng rất hưng phấn.
"Ngươi ro rằng, tiểu Dương chỉ giúp ngươi nghĩ kế thôi sao?" Quách Tuệ liếc nhìn hắn một cái.
Tiền Quân có chút nghi hoặc: "Không phải như vậy sao? Còn điều gì nữa?"
"Nói ngươi đần, thì cũng không đúng, nói ngươi thông minh, thì cũng không được, năm trước, ngươi nhờ sửa đường nơi Trà Sơn mà kiếm được mấy vạn, người trong thôn nhờ đi theo ngươi cũng kiếm được tiền, nếu không phải vậy người trong thôn cũng không đi theo ngươi đến tận bây giờ, với lại ngươi không nghĩ xem, lão bản nhà ngươi ta dựa vào gì để cho ngươi nhận thầu, do ngươi quá nổi danh hay sao?"
Nghe được Quách Tuệ nói, Tiền Quân giống như hiểu ra, hắn sửng sốt nửa ngày, nói ra: "Ý của ngươi là, do Tiểu Dương giúp ta sao?"
"Nhất định là vậy." Quách Tuệ nhẹ gật đầu: "Lúc kia, ngươi vừa mới dựng gánh hát rong, chỉ có ba bốn người, không có người giới thiệu, người ta sao có thể cho ngươi nhận thầu, hơn nữa lão bản Trà Sơn, lúc trước còn là xưởng trưởng của nhà xưởng chúng ta, khẳng định cùng tiểu Dương có quen biết, hơn nữa quan hệ còn rất không tệ, thời điểm chúng ta chưa kết hôn, không phải thấy bọn họ ngồi nói chuyện phiếm với nhau sao? Hơn nữa...Chị của ngươi mở cửa hàng, đại đa số hàng hóa đều nhập từ nhà xưởng Hằng Nguyên đấy, đến tên cửa hàng cũng gọi là Hằng Nguyên Phục Trang, cũng không thấy lãnh đạo nào phản đối, nói không có quan hệ phía sau, ai mà tin chứ!"
"Ai nha, sao ta không nghĩ tới điểm này?"
Tiền Quân vỗ cái ót.
Nhìn thấy trượng phu hơi thái quá, Quách Tuệ che miệng bật cười, nói ra: "Còn không phải vì ngươi ngốc a."
Tiền Quân thở dài: "Ta vốn còn cho rằng mình dựa vào bản lĩnh để đi lên, không nghĩ tới là nhờ có tiểu Dương ở phía sau rải đường, ai nha, ta làm người cậu cũng quá xấu hổ đi mất thôi."
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận