Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 364: Lữ Tiểu Vũ Đi Thi (1)

Lục Dương từ ban công đi vào, đã thấy Đinh Siêu cùng Lưu Lỗi đang đổi giày, trên tay bọn hắn còn cầm theo một phần cơm hộp.
Hẳn là bọn hắn vừa mới đi học trở về.
"Siêu ca, sao hôm nay nhìn ngươi mất tinh thần thế."
Trước kia Đinh Siêu thấy Lục Dương ở trong phòng, hắn nhất định sẽ vội vàng chạy tới trêu đùa, nói gì mà không đi ngủ với muội tử đi, về đây làm gì, nhưng hôm này thì khác, từ khi đi vào phòng đến giờ, Đinh Siêu không nói lời nào, đoán chừng tâm tình của hắn không tốt lắm.
"Quỷ mới biết hắn bị làm sao, từ trưa đến bây giờ đều như vậy rồi, nếu không phải ta biết hắn là một tên độc thân, thì còn nghĩ tới hắn có phải bị nữ nhân đá không đấy." Lưu Lỗi đặt hộp cơm xuống bàn rồi nói.
Đinh Siêu bật máy tính lên, khó chịu nói: "Mẹ kiếp, còn không phải môn học tự chọn vào buổi trưa sao?"
Lữ Lỗi quay đầu nhìn sang: "Ngươi bị lão sư mắng à?"
Đinh Siêu mở Cậu Bé Bút Chì, chỉnh lại âm lượng nhỏ một chút, nói ra: "Không phải, chủ yếu do ta quá ngu, chọn một môn sơ cứu, lúc đầu ta còn tưởng chỉ có muội tử mới đi học, ai ngờ đến nơi toàn thấy nam sinh, hơn ba mươi người mà chỉ có năm nữ sinh, mà năm người cộng lại cũng chưa tới một trăm điểm.
Năm nữ sinh cộng lại cũng chưa đến 100 điểm, cũng chính là bình quân một người khoản hai mươi điểm, lấy thang điểm của Đinh Siêu, Lục Dương không cần nghĩ cũng biết rồi, khó trách Siêu Ca lại ức chế từ trưa đến giờ.
Mong đợi lâu như vậy.
Mà gặp phải kết quả như này.
Tâm tình Siêu ca sụp đổ cũng đúng thôi.
"Móa, không có nữ nhân ngươi sống không được à, chọn môn học thì lo mà học đi, đi học toàn nghĩ đến những chuyện không đâu. ti tiện, ti tiên a." Lưu Lỗi múc một muỗng cơm nói.
Đinh Siêu phản bác: "Hừ, thế thôi thì còn đỡ, ngươi không biết đâu, lão sư phân hai người làm một nhóm, tiến hành mô phỏng sơ cứu, ngươi nghĩ đi, một Bàn Tử nặng hơn hai trăm cân, ngồi xổm trên người người, ngươi có cảm thấy ức chế không? Hơn nữa, nghe lời lão sư nói, còn phải luyện tập hô hấp nhân tạo, là hô hấp nhân tạo đấy, ngươi nghĩ xem, lão sư này có phải bị bệnh không hã?"
"Ngươi đừng nói nữa, ta sắp nôn rồi đây này."
Lưu Lỗi che miệng.
Cảm giác hắn ăn cơm lúc này, có chút hơi buồn nôn.
Nghĩ đến cảnh hai người con trai hôm nhau đã thấy cay mắt rồi.
Lục Dương thì ở một bên âm thầm cười trộm.
Không nghĩ tới Siêu ca lại có ngày hôm nay a
"Siêu ca, có phải nụ hôn đầu của ngươi, bị mất rồi phải không?"
Lục Dương cà khịa.
Nhắc tới việc này, Đinh Siêu thở dài một hơi, cảm giác nhân sinh của mình chẳng còn nhiều ý nghĩa, hắn là Siêu ca, bảo vệ nụ hôn này gần hai mươi năm, chưa kịp gửi gắm cho muội tử nào, đã bị một thằng mập hơn hai trăm cân cướp đi, quả thực là giết người tru tâm mà.
Tuy rằng trong lòng cười trộm, bất quá Lục Dương vẫn còn nói ra: "Lão sư an bài như vậy, khẳng định có rất nhiều sinh viên có ý kiến, các ngươi có thể kết hợp lại, đề xuất ý kiên cho lão sư."
"Được, đây cũng là biện pháp hay, mẹ kiếp, lão sư kia còn làm như vậy nữa, thì cũng lắm ta nghỉ học, cho dù rớt tín chỉ cũng được."
Đinh Siêu thở phì phò nói.
Nhưng mà, Đinh Siêu cũng không căm phẫn được bao lâu.
Ăn cơm xong, hắn ti tiện chạy đến bên cạnh Lục Dương, nhỏ giọng nói: "Lục ca, ta có một chuyện bị mất muốn nói cho ngươi, nghe xong người đừng có nói người khác là được?"
"Chuyện gì?."
Lục Dương lặng lẽ nhìn thoáng qua Lưu Lỗi.
Đinh Siêu nhỏ giọng nói: "Thẩm Yên lớp số ba, hình như có ý tứ gì đó với Lý Minh Bác."
Thẩm Yên..không phải là bạn cùng phòng của Trần Thu Nguyệt sao? Lục Dương nhớ lại bộ dạng của Thẩm Yên, lớn lên cũng không tệ, trang điểm vào cũng được khoảng bay mươi điểm, tuy có hơi thấp một chút, tầm khoản một mét năm, nhưng nàng ta lại có ý tứ với Lý Minh Bác sao? Đây quả thật cũng là một tin giật gân.
"Siêu ca, thật không đó."
Lục Dương có chút khó tin.
"Đương nhiên là thật rồi, Đinh Siêu ta có lúc nào nói dối chưa, hôm nay tan học, ta ở bên ngoài phòng vệ sinh vừa vặn đụng phải nàng, Thẩm Yên biết ta cùng phòng với Lý Minh Bác, nên liền hỏi số điện thoại của hắn, chuyện này ta mới nói cho mình ngươi biết, ngay đến cả Lỗi ca còn chưa có biết đâu."
Đinh Siêu nghiêm túc nói.
Nhìn bộ dạng hắn như vậy, xem ra là đang nói thật rồi.
Thẩm Yến bên kia, Lục Dương cũng có chút ấn tượng, tính cách cũng không tệ, không có tham hư vinh như Hứa Dung Dung, ngược lại là một nữ nhân bình dị, nếu cùng một chỗ với Lý Minh Bác, cũng rất thích hợp.
Chỉ có điều.
Điều này cũng không giống kiếp trước lắm.
Hay là vì mình nên mới thay đổi.
Dù sao, kiếp trước của Lý Minh Bác ở trong trường học cơ hồ như một người trong suốt, gia cảnh thì nghèo, lớn lên thì bình thường, ít khi giao tiếp, làm sao có thể được nữ sinh ưa thích, còn kiếp này thì không giống vậy, bởi vì có Lục Dương xen vào, Lý Minh Bác ở Tây Môn đã có một quầy hàng, nói chuyện với khách hàng không ít, lúc không có tiền thì gan bé, nhưng trên tay đã có tiền, là gan của Lý Minh Bác cũng lớn hơn nhiều, quan hệ với bạn học trên lớp cũng không tệ lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận