Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 573: Sợ Nàng Tức Giận (1)

Sau khi Lục Dương rời đi, Lữ Tiểu Vũ ở trong ngăn kéo lấy tờ giấy vừa rồi ra, phía trên là dòng chữ rồng bay phượng múa, mạnh mẽ hữu lực, nhìn qua là biết chữ viết này cũng không phải là người trẻ tuổi có thể viết ra, đầu bút lông rất cứng, giấy viết có nhiều chỗ bị rách, từ đó có thể nhìn thấy, người viết vô cùng bực mình khi phải viết bài tổng kết này.
Nhìn nhìn.
Lữ Tiểu Vũ híp mắt lại, cười cười, gấp tờ giấy lại, cẩn thận cất vào trong túi của mình.
....
"Lợi hại, lợi hại quá."
"Đây chính là trình độ của sinh viên Tsunghia sao?"
"Nhìn cách đặt câu này, ta là tác giả mà còn kém hơn, Lữ Tiểu Vũ mà không đi viết tiểu thuyết, quả thực là uổng phí nhân tài."
"Không thể coi thường người trong thiên hạ a..."
Trong văn phòng.
Lục Dương nhìn bài tổng kết khóa học của Lữ Tiểu Vũ, trong lòng không khỏi cảm thán đứng dậy.
Đồng thời, hắn cũng nhận thức rõ ràng đại học top đầu với đại học bình thường có bao nhiêu chênh lệch, quả thực chính là một trời một vực.
Trong lòng Lục Dương âm thầm nghĩ đến.
Lần sau nếu như cần ghi cái gì, tìm đến Lữ Tiểu Vũ giúp đỡ thì cũng rất đáng tin cậy, cùng lắm thì mời nàng ăn nhiều mấy con cá xào cà chua là được, người lợi hại như vậy, không dùng chẳng phải lãng phí sao.
Kiểm tra lại một lần, phát hiện không sai chính tả.
Lục Dương mở file ra, thêm tên của mình vào trước bài, sau đó tìm đến hòm thư của giáo sư Lữ, ấn vào gửi qua...Nhìn thông báo gửi đi thành công, Lục Dương thở dài một hơi, hoàn thành một nhiệm vụ rồi.
Kế tiếp chính là bản thảo phát biểu.
Đại hội chào đón tân sinh còn một ngày rưỡi nữa.
Nên chuyện bản thảo phát biểu vẫn còn tương đối cấp bách đấy.
Mặc dù nói bản thân đại biểu thể diện của viện công nghệ, tuy nhiên, đi lên mà tịt ngòi, thì người mất mặt vẫn là mình, đương nhiên, loại tình huống như vậy kỳ thật rất hiếm khi xuất hiện, dù sao hắn cũng là một biên kịch lâu năm như vậy, năng lực câu chữ khẳng định Lục Dương phải có, nhưng dù sao cũng phải chuẩn bị.
Lục Dương mở ra file word, chuẩn bị viết bản thảo phát biểu.
Vừa viết xong tiêu đề.
Còn chưa tiến vào chính văn.
Hắn lại bị ma xui quỷ khiến mà mở ra QQ.
Đây là thói quen xấu của hắn khi viết, mỗi lần trước khi viết gì đó, hắn thường lên mạng nhìn cái này, rồi lại nhìn cái kia, thật sự sau khi không có cái gì để nhìn nữa, hắn mới có thể viết.
Kỳ thật đây chính là bệnh ung thư lười, cùng với tâm lý bài xích quấy phá.
Mở lên QQ.
Lục Dương nhìn nhìn.
Tin tức quả nhiều, căn bản xem không xong, Lục Dương sẽ không mở xem mấy thứ này, chủ yếu là chẳng có tin tức gì đặc biệt, hắn lại lướt vòng bạn bè, Quan Nguyệt có đăng một tấm ảnh đẹp, bối cảnh là trong thư viện, một thiếu nữ trẻ tuổi đang nghiêm túc đọc sách.
Tấm ảnh này chụp vô cùng tốt, cũng có thể làm ảnh đại diện rồi.
Lục Dương gửi hai bong hoa hồng qua.
Xong rồi.
Lục Dương lại ấn lướt xuống nhìn.
Đinh Siêu vẫn đăng tải ảnh chụp trên mạng ăn pentakill, Lưu Lỗi thì chụp ảnh chơi bóng rổ, Lý Minh Bác thì đăng tải thời gian đếm ngược thi tiếng Anh...Còn có bạn học cấp ba đăng tải nhật ký, cái gì mà đến đại học mới hiểu sự tình, rồi lại là khẩu hiệu của đại học Harvard,...Đẩy đủ thể loại dòng cap.
"Ồ."
Nhìn một chút, Lục Dương kinh ngạc ồ lên một tiếng.
Bởi vì hắn nhìn thấy bài đăng của thiếu nữ yêu văn nghệ Hạ Vi.
Văn tự cũng không dài, chỉ có một đoạn văn, được tăng tải mười một giờ đêm ngày hôm qua.
"Thế giới lớn như vậy, nhân sinh dài như vậy, sẽ luôn có một người như vậy, làm cho ngươi muốn ôn nhu đối xử..."
Dưới đoạn văn, còn có icoin ủy khất.
Phía dưới có không ít bình luận.
Đều là một ít như cố lên, cố gắng, còn có ta ở đây....
Còn có người bình luận một hai trăm chữ, Lục Dương không có nhìn kỹ, tóm lại đều đang khích lệ.
Kéo xuống chút nữa, thậm chí có hơn một trăm bình luận, xem ra nhân khí của bạn học Hạ Vi so với mình không kém, Lục Dương có chút kinh ngạc mà nghĩ, hắn nhìn kỹ lại một chút, những bình luận trong này không có bình luận của Lữ Lâm.
Chẳng lẽ Hạ Vi trở về quên thêm bạn tốt hắn rồi.
Nếu có thêm bạn bè với Lữ Lâm, thì khẳng định liếm chó này sẽ khen toàn bộ bài đăng của Hạ Vi, không có khả năng im lặng như bây giờ.
Lục Dương lại mở ghi chép bản thân về khách tới thăm tường.
Hắn để chế độ public, nên bất kể có phải bạn bè hay không, tới thăm tường nhà hắn đều có thế nhìn thấy được, nhưng người không thêm bạn bè tới thăm, trên cơ bản đều là độc giả trong nhóm chat cùng một số ít tác giả, mỗi ngày đều có hơn mấy chục người, Lục Dương có vài bức ảnh để quyền hạn, nên bọn họ xem không được, nhưng vẫn để lại ghi chép.
Ghi chép hảo hữu đến thăm cũng chỉ có mấy người, trong đó có cả Hạ Vi.
Nữ nhân này, lại đem toàn bộ động thái của hắn đều nhìn một lần.
Lục Dương có chút kinh ngạc.
Vừa đúng thời điểm này.
QQ của Hạ Vi nhấp nháy lên.
Vậy mà nàng gửi tin nhắn tới.
"Lớp trưởng, ngươi cố ý xa lánh ta, là sợ bạn gái ngươi biết rồi tức giận sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận