Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 352: Lục Dương Thật Bá Đạo (2)

"Tháng này kiếm nhiều nhỉ?"
Lục Dương tán thưởng một câu, khó trách bọn họ đều vui vẻ như vậy.
Diệp Đồng nói ra: "Giám đốc Lữ nói tháng sau còn nhiều hơn, với lại lưu lượng truy cập trang web chúng ta tháng này tăng không ít, tháng sau có mấy đồng nghiệp mới có thu nhập hơn vạn rồi."
"Công ty chúng ta quả thật rất tốt, ta còn chưa bao giờ nhận hơn một vạn tiền lương a."
Hà Nghệ cũng kích động nói.
"Đúng vậy a, nếu như đồng nghiệp cũ biết ta có thu nhập như vậy, khẳng định bọn họ sẽ hâm mộ đến chết." Diệp Đồng cũng rất hưng phấn.
Trước khi đến Studio Tiểu Vũ, các nàng cũng từng công tác qua chỗ khác, so công ty cũ với ở đây, chỗ làm việc lúc trước, quả thực chính là nhà xưởng hút máu, mỗi ngày làm việc mệt đến muốn chết, còn không được phí tăng ca, nhưng làm việc ở đây, tuy cũng rất mệt mỏi, nhưng tiền lương nhiều a, mấu chốt là bọn họ nhìn tương lai cuộc sống của mình.
Tiền lương Giang Bạch so với hai nữ sinh còn nhiều hơn, nghĩ đến bản thân lúc đầu cẩn thận từng li từng tí, hắn lại cảm thấy buồn cười, lúc đó mà hắn từ chối ở đây, khẳng định sẽ hối hận nhảy cầu..
Lục Dương cười nói: "Công ty chỉ làm chuyện phải làm thôi, thu nhập các ngươi một tháng hơn vạn đều là dựa vào năng lực của mình, cố gắng lên, một vạn không phải con số cuối cùng..Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, chỉ cần làm việc cho tốt, công ty sẽ không bạc đãi mọi người."
"Chủ tịch thật tốt."
"Chúng ta cùng cố gắng lên!"
Mấy người đều hùa vui.
"Tốt rồi, mọi người đều biết lương của mình rồi, cũng tan làm rồi, nếu không có việc gì mọi người tan làm đi."
Lục Dương động viên vài câu sau đó mang theo Từ Thi rời đi.
Hắn vừa đi.
Thành viên ở team manga đều vây quanh lại, nhìn con số trước mặt, mỗi người đều biểu lộ hâm mộ.
"Trần ca, lại thứ nhất rồi, hôm nay phải mời khách."
Một người vẽ manga ở tổ khác nhìn Trần Dư cười nói.
Trần Dư nhẹ gật đầu: "Được, được, mà manga của team các ngươi, kỳ thật không tệ, chỉ có điều tốc độ hơi chậm, nếu nhanh hơn một tí, khẳng định sẽ nhận được không ít a."
"Là chúng tôi lười biếng, không nghĩ tới trích phần trăm lại nhiều như vậy."
"Chủ tịch rất hào phóng đó, không cắt xén phần trăm của mọi người đâu, tất cả làm việc cho tốt, chỉ cần vài năm, là có thể mua được nhà tại Lục Thành rồi, với lại toàn bộ công ty ở Lục Thành, có chỗ nào đãi ngộ tốt hơn chỗ này đâu."
Mấy người liên tục gật đầu.
Mặt khác biên kịch Vệ Hà, cũng giống như Trần Dư làm biên kịch cho hai team, hắn nhìn tên Trần Dư xếp phía trên, lại nhìn tiền lương của mình, hơn tám nghìn, trong lòng có chút xấu hổ.
Hắn vốn xuất thân đại học chính quy, Trần Dư thì chỉ bước đi từ lối nhỏ, vốn còn tưởng rằng, mình đi sau có thể vọt lên trước, thật không nghĩ đến, chênh lệch giữa hai người lại lớn như vậy.
Hắn quay đầu nhìn hai team mình phụ trách, nói ra:" Chúng ta có một chương sắp hoàn thành, hôm nay ở lại tăng ca làm đi, làm xong thì đi về."
...
"Lục Dương, ngươi đâu rồi, tí nữa học môn học tự chọn, ngươi đừng có quên."
Căn tin tầng hai, Từ Thi với Lục Dương đang ăn cơm với nhau, thì nhận được điện thoại Lưu Lỗi gọi tới.
"Không quên mà, ta đang ở căn tin ăn cơm, tí nữa qua"
"Ngươi đang ở căn tin ăn cơm?"
Lưu Lỗi có chút kinh ngạc, trước kia Lục Dương rất ít khi ăn ở căn tin đấy, hắn nói tiếp.
"Vậy ngươi chờ ta một tí, ta cũng đang tới căn tin ăn cơm đây, với lại môn ta chọn cũng học ở khoa kinh doanh, tí nữa hai người chúng ta cùng đi."
"Vậy thì tới đi, ta đang ở trên tầng hai, cũng không có nhiều người lắm."
Cúp điện thoại.
Lại nhìn thấy Từ Thi đang nhìn mình.
Lục Dương nói ra: "Nhìn cái gì, trên mặt ta có hoa sao?"
"Không có hoa, mà tối nay ngươi học môn tự chọn sao?"
Hiên nhiên Từ Thi cũng nghe được đoạn nói chuyện vừa rồi.
"Đúng rồi, sao vậy, ngươi muốn học giùm ta à? Nhưng mà không được đâu, ta là nam sinh, ngươi là nữ sinh, khẳng định lão sư sẽ nhận ra."
Lục Dương cười trêu đùa.
Ở đại học, tìm người học giùm cũng không phải sự tình hiếm lạ, bất quá, tối nay cũng không có chuyện gì, tự nhiên là Lục Dương không cần nhờ người khác học giùm rồi."
"Ta có thể giúp ngươi làm bài tập."
Từ Thi yếu ớt nói ra.
"Được, nếu có bài tập ta sẽ nhờ ngươi làm."
Lục Dương mỉm cười nói ra.
Nhờ Từ Thi làm bài tập sao? Bỏ đi, nàng đã bận rộn lắm rồi, có nhờ Từ Thi làm giùm gì nữa, với lại môn hắn chọn là Lịch Sử Cận Đại, bài tập tùy tiện tìm mạng là có, không cần phải làm phiền Từ Thi.
Nhìn cái đĩa Từ Thi trống trơn, Lục Dương nói ra :"Ngươi ăn xong rồi thì về ký túc xá nghỉ ngơi đi, buổi tối đừng có thức đêm, nếu để Trần Thu Nguyệt nói cho ta biết, ta sẽ thu bút vẽ của ngươi đấy."
Từ Thi ừ một tiếng, trong lòng lại vẫn đang suy nghĩ, Lục Dương thật bá đạo.
Nàng cũng biết Lục Dương đang chờ bạn mình.
Nên Từ Thi đưa một tờ giấy ăn cho Lục Dương, bản thân cũng lấy một tờ lau miệng. sau đó hướng về Lục Dương cười một tiếng, rồi mới rời khỏi căn tin, Từ Thi đi chưa tới một phút, Lưu Lỗi đã chạy tới rồi.
Nhìn nam tử có thân thể khôi ngô, vừa bước vào Lục Dương đã nhìn thấy rồi, hắn hô một tiếng: "Đây nè."
Thời gian bữa tối đã trôi qua lâu rồi, căn tin cũng không có nhiều người lắm, Lưu Lỗi gật đầu với Lục Dương, ý bảo mình biết rồi, không cần vẫy nữa, hắn liền tự mua một phần cơm bưng tới, đặt trên bàn, Lưu Lỗi nói ra: "Ta trên đường tới đây thì gặp phải Từ Thi."
"Ngươi có chào hỏi à?"
Lục Dương cười nói.
Lưu Lỗi chắc đầu: "Ta tính chào nàng một cái, ai ngờ nàng đi đường toàn cúi đầu, không nhìn thấy ta."
Lưu Lỗi có chút buồn bực.
Hắn ăn cơm cũng rất nhanh.
Không đến ba phút sau, một phần cơm đã bị giải quyết, chỉ còn lại một cái đùi gà là chưa thấy động, Lưu Lỗi cũng mặc kệ có bẩn tay hay không, cầm chiếc đùi gà lên gặm.
Ăn cơm xong, Lưu Lỗi đi rửa tay, hai người cùng nhau kết bạn đi đến khoa Kinh Doanh.
Khoa Kinh Doanh cũng không khác gì mấy Khoa Máy Tính cả.
Đều là một tòa nhà cao bảy tầng.
Phòng học của Lưu Lỗi tại tầng ba, nên hắn đi thang bộ lên, còn của Lục Dương tại tầng bảy, nên đứng ở tầng một đợi thang máy.
Chỉ chốt lát, thang máy đã đến.
Lục Dương cùng theo đám người đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận