Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 546: Lục Dương, Ngươi Thật Lợi Hại (1)

Lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác một buổi kiếm được trăm tệ, khiến cho đồng học Chu Đình Đình liền trầm mê vào game.
Cũng không nhắc lại cái gì mà ra ngoài tìm việc.
Có đôi khi giết quái nhận được ban thưởng, nàng còn có thể hưng phấn cười ra vài tiếng, nhìn bộ dạng vui vẻ của nàng, Lục Dương cười cười..Sinh hoạt không phải như vậy sao? Vui vẻ là tốt rồi. Tuy nhiên vẫn nên nhờ Tiền Tiểu Hoa khuyên nàng nhiều hơn một chút, cũng không thể một mực sống ở Miêu Thôn, nơi đây quá rách rưới, Lục Dương muốn cung cấp cho nàng ít nhất là một hoàn cảnh sinh hoạt tốt hơn.
Hơn nữa một mực trơi game, thời gian dài, khó trách khỏi có chút xa lánh xã hội, lúc trước Lục Dương chuyên ra ngoài viết tiểu thuyết, cũng trải qua cảm giác như vậy.
Chờ Chu Đình Đình thích ứng công việc này, lại bảo nàng tới tiệm quấn áo làm vợ lão bản, có Tiền Tiểu Hoa làm tiểu nhị, Chu Đình Đình chỉ cần phụ trách thu tiền, cũng không chậm trễ thời gian nàng chơi game, buổi sáng với buổi chiều, bên phía thành Đại Học cũng không có nhiều khách nhân, trên cơ bản đều tập trung vào buổi trưa cùng tối, nên thời gian rảnh rỗi có rất nhiều.
Đi ra ngoài mua hai túi hoa quả, đặt ở bên cạnh Chu Đình Đình.
Lục Dương nói ra: "Anh phải đi đây."
"Ừ."
Chu Đình Đình nhìn nhìn Lục Dương, có chút không nỡ.
"Buổi tối không có việc bận anh sẽ lên mạng, đến lúc đó chúng ta cùng party vượt phó bản."
Lục Dương hôn một cái lên mặt Chu Đình Đình.
Hắn ở Miêu Thôn cũng hai ngày rồi, vốn chiều hôm qua tính chở Tiền Tiểu Hoa đi cửa hàng bên phía Đông Đại Học, nhưng bởi vì giúp đỡ Chu Đình Đình mau đồ, hướng dẫn chơi game, vì vậy mới chậm trễ.
"Được."
Chu Đình Đình nhìn trò chơi, còn nói thêm: "Em có gì không hiểu, sẽ hỏi anh."
"Được, nếu có vật phẩm không rõ giá cả, em cứ cất vào kho, hoặc là trờ anh online, em đưa cho anh, anh sẽ xử lý giúp em." Lục Dương nhẹ gật đầu.
Hắn biết rõ Chu Đình Đình còn lo lắng mình bị gạt.
Dù sao.
Đều là tiền cả a.
"Vậy anh chờ em một chút."
Chu Đình Đình đứng dậy, đi vào phòng ngủ, một lúc sau nàng lại đi ra, trên tay cầm một chồng tiền mặt, nói ra: "Đây là tiền thuê nhà ba tháng, em thu giúp anh, anh cầm lấy đi."
"Anh không cần đâu."
Lục Dương lắc đầu.
Hắn hiện nay đã ăn nên làm ra, còn cần chút tiền thuê nhà này làm gì nữa.
"Không được, anh phải cầm lấy, em hiện tại có thể kiếm tiền rồi."
Chu Đình Đình nhìn vào máy tính.
Lục Dương đem tiền nhét vào trong túi áo của Chu Đình Đình, nói ra: "Tiệm net bên kia không phải còn thiếu nợ em một tháng tiền lương sao? Để anh qua đòi rồi sẽ lấy luôn, những số tiền này em cứ nhận đi."
"Còn nữa...."
Lục Dương tiếp tục dặn dò.
"Chơi game cũng không được chơi lâu, không phải anh có đưa cho em một tài khoản Csite sao? Có thể lên đó đọc manga hay xem video giải trí, không có việc gì thì ăn nhiều một chút, không được tiếp kiệm tiền, không cho phép em ăn bánh bao không nhân, đặc biệt là không được mua mấy loại hoa quả giảm giá."
Lục Dương hết sức nghiêm túc nhìn Chu Đình Đình.
"Được rồi, được rồi, em biết rồi."
Chu Đình Đình gật đầu.
"Không được, nhất định phải thề đi."
Thái độ Lục Dương cường ngạch không thôi.
Chu Đình Đình suy nghĩ một chút, giơ tay lên, thề nói: "Được, em thề, không ăn bánh bao trắng, không ăn bánh bao không nhân, không mua hoa quả hạ giá."
"Vậy thì được rồi, em đừng tiễn nữa."
Lục Dương khoát tay áo rồi mở cửa.
Chu Đình Đình tiễn đưa tới cửa.
"Về đi."
Lục Dương phất phất tay, đi xuống lầu, ngẩng đầu nhìn thoang qua, Chu Đình Đình vẫn còn ở cửa nhìn hắn.
Lục Dương thở dài, thời điểm này, hắn có chút không nỡ đi.
Bên ngoài Miêu Thôn.
Tiền Tiểu Hoa đang đứng đợi bên cạnh xe của Lục Dương, hôm trước nàng cùng Chu Đình Đình một chỗ chờ Lục Dương nên biết xe hắn ở đâu, Lục Dương đi tới, nói ra: "Xấu hổ quá, làm ngươi phải đợi rồi."
"Không sao, không sao, ta cũng vừa mới tới."
Tiền Tiểu Hoa khoát tay áo.
Tỏ vẻ mình không thèm để ý chút nào.
Lục Dương mở cửa xe, Tiền Tiểu Hoa suy nghĩ một chút, lựa chọn ngồi ở phía sau lưng Lục dương, chờ Lục Dương sau khi lái xe, nàng hữu ý vô tình hỏi: "Hai ngày nay, ngươi đều ở nhà Chu Đình Đình sao?"
"Ừ."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Tiền Tiểu Hoa không nói gì, trong lòng thâm hô mình đoán đúng rồi.
"Chúng ta đi tới tiệm net Kiến Đỏ trước, bên phía cửa tiệm bên kia chỉ có một mình ngươi, chỉ sợ không có thời gian rảnh rỗi, trước khi đi, chúng ta phải lấy tiền lương của ngươi cùng Chu Đình Đình mới được."
Lục Dương lái xe, hướng tiệm net đi qua.
Tiên Tiểu Hoa gật đầu: "Nên đi tìm tên Mai Lương kia đòi tiền."
Mười phút sau.
Hai người đi tới tiệm net Kiến Đỏ, vừa lêu lầu, vừa đúng lúc gặp được một đám người mặc đồng phục cục vệ sinh an toàn thực phẩm từ trong tiệm net đi ra, Mai Lương thi đi theo ở phía sau, cúi đầu khom lưng, bộ dạng khúm núm không thôi.
Trong lòng Lục Dương cười thầm.
Gia hỏa này, khi dễ Chu Đình Đình lâu rồi, nay cũng biết thế nào là cảm giác bị sỉ nhục đi.
Khách hàng của tiệm net ít đi không ít, may tính chưa đến một phần năm người ngồi, Mai Lương nhìn thấy Lục Dương cùng Tiền Tiểu Hoa tới đây, chờ đội kiểm tra rời đi, hắn tức giận nói: "Tiền Tiểu Hoa, người còn dám tới đây?"
Tiền Tiểu Hoa vỗ bàn một cái, nói ra: "Mai Lương, ngươi thiếu nợ tiền của ta, tại sao ta lại không được tới đây, đem tiền lương của ta trả đây."
So với hai ngày trước, mắt Mai Lương có không ít quầng thâm, trạng thái tinh thần giống như bị bênh nặng mới dậy, bất quá hắn vẫn rất kiêu ngạo, không có nửa phần yếu ớt hối cải.
"Hàng hóa tháng này thiếu đi nhiều như vậy, ngươi còn không biết xấu hổ mà tới đây đòi tiền!."
Mai Lương hừ một tiếng.
"Ngày hôm qua ta kiểm kê lại hàng hóa, phát hiện thiếu đi rất nhiều, ngươi không tới tìm ta, ta còn chuẩn bị tới tìm ngươi đây, còn có Chu Đình Đình nữa, tiền lương các ngươi vừa vặn bù vào tiền hàng hóa bị mất."
Nghe được tiền lương vất vả của bản thân không còn.
Tiền Tiểu Hoa tức giận.
Nàng từ trước tới đây nhẫn nhịn không thôi, lần này triệt để bạo hỏa, nàng tiến lên, đùng một tiếng, tát một phát lên mặt của Mai Lương, cái động tác bất ngờ này, đừng nói là Mai Lương, ngay đến Lục Dương bên cạnh cũng không nghĩ tới.
Tên là hoa nhỏ.
Vậy mà Trâu như vậy a.
"Tiền Tiểu Hoa, ngươi dám động thủ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận