Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 584: Trả Giá (1)

Ngày 23 tháng 9, thứ hai.
Sáng sớm, Lục Dương lái xe mang theo Lữ Tiểu Vũ cùng hai nhân viên tài vụ công ty rời khỏi trường học, tiến về vùng mới giải tỏa của Lục Thành.
Trải qua vài ngày thương lượng, Lữ Tiểu Vũ cuối cùng đã thảo luận xong giá cả với bên xây dựng.
Giá nằm giữa 250 triệu đến 270 triệu.
Vì sao lại nói giá nằm giữa đoạn này?
Bởi vì bên xây dựng muốn nhận được 270 triệu, nhưng giá trong suy nghĩ của Lữ Tiểu Vũ chỉ có 250 triệu, vì vậy, giá cuối cùng là bao nhiêu, còn phải xem lần đàm phán này.
Lục Thành, vùng mới giải tỏa.
Lục Dương vừa lái xe, vừa nhìn ngoài cửa sổ.
Mấy năm gần đây.
Vùng mới giải tỏa được khai phá cũng không tệ lắm.
Con đường được sửa lại vô cùng rộng lớn, mặt đường cũng được quét dọn sạch sẽ, so với khu thành thị cũ, thì hai khu thành thị này giống nhau như đúc.
Chỉ có điều.
Bên này, người tương đối ít.
Xe cũng ít hơn nhiều.
Một đường đi tới đây, trên căn bản không có gì gọi là kẹt xe.
Nhìn thoáng qua biển hướng dẫn.
Còn có ba cây nữa là đến nơi rồi
Lục Dương nhìn thoáng qua người ngồi bên tay lái phụ, chính là Lữ Tiểu Vũ đang co mình lại ngồi dựa lưng vào ghế nằm nghỉ, nói ra: "Giám đốc Lữ, giá cả có nắm chắc không?"
Lữ Tiểu Vũ nói ra: "Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì có lẽ không sai biệt lắm."
Lục Dương nhẹ gật đầu.
Không có hỏi nhiều.
Lữ Tiểu Vũ dám mang mình tới đây, hiển nhiên là có chút nắm chắc rồi.
Lại lái thêm mười phút nữa, xe dừng lại ven đường, ở bên cạnh chính là cổng vào của Vườn Khu, xa hơn tí nữa cách khoản 100m chính là tòa nhà cao ốc, chính là nơi Lữ Tiểu Vũ chọn làm trụ sợ của công ty.
Từ cổng chính đi vào.
Phòng bảo vệ không có người.
Thanh chắn đường cũng được giơ cao lên.
Xe thuận lợi đi vào, tìm một vị trí đỗ rồi ngừng lại, bốn người cùng một chỗ xuống xe.
Lục Dương lúc này mới cẩn thận đánh giá khu vườn mình đang đứng.
Vườn Khu cũng không lớn, ngoài trừ bốn phía có làn phân xe ra, thì mấy địa phương còn lại trồng đầy đủ loại hoa hoa thảo thảo, chính giữa là cửa chính, còn có một con đường đi bộ trải đầy đá cuội, có một pho tượng Trâu Nước màu đồng cổ được đặt ở giữa, không biết có ngụ ý gì.
Ở bên cạnh có một con mương cho nước sông chảy qua, nước sông vô cùng trong suốt, bên cạnh có không ít cây liễu được cấy vào thân cây gì đó mà hắn không biết.
Xe trên mặt đất cũng không có nhiều, hiển nhiên, chỗ này có gara tầng ngầm.
Nếu như có thể lấy xuống chỗ này với giá 250 triệu, hiển nhiên cái giá này cũng không thể nói là cao, cho dù giá của một tòa nhà văn phòng không cao bằng giá một khu dân cư, nhưng hiển nhiên, vụ đầu tư này tuyệt đối không lỗ vốn, chưa kể đến những thứ trang trí quanh đây, chỉ tính mảnh đất dưới chân hắn đang đứng, cũng có cái giá xa xỉ rồi.
"Chủ tịch, chỗ này không sai a."
Chủ quản tài vụ hơn ba mươi tuổi nhìn xung quanh một lần, nhịn không được nói ra.
Nàng biết rõ.
Công ty có ý định mua lại chỗ này.
Một tài vụ khác cũng nói: "Rất đẹp, tuy nhiên vùng này mới giải tỏa xong, cũng không biết có chuyến xe bus nào không, nếu không, về sau đi làm sẽ tương đối phiền toái."
Lữ Tiểu Vũ hừ nhẹ một tiếng: "Chuyện này mọi người không cần phải lo, chủ tịch đã sớm thay mọi người nghĩ kỹ rồi."
Hai nhân viên hiếu kỳ nhìn Lục Dương một chút, nhưng không dám tiếp tục hỏi gì.
"Liên hệ với bên khai phát đi."
Vườn Khu không lớn, liếc nhìn mấy lần có thể xem được rồi, không cần phải đi kiểm tra, hơn nữa chố nãy còn do Lữ Tiểu Vũ chọn trúng, khẳng định nàng đã tới đây kiểm tra nhiều lần....
"Được." Lữ Tiểu Vũ lấy điện thoại di động ra, gọi một cú điện thoại
"Hà lão bản, chúng tôi đến rồi."
"Được, chúng tôi bây giờ qua đây."
Cúp điện thoại.
Lữ Tiểu Vũ chỉ vào một tòa cao ốc phía trước, nói ra: "Bọn họ đang ở tầng một, chờ chúng ta đến đó."
"Đi thôi."
Sau một lát.
Mấy người đi tới cửa lớn của tòa nhà.
Cửa chính được làm bằng thủy tinh, chạy bằng điện, cái này không cần phải có người bấm, mà tự động mở ra, tầng một đã được lắp đặt một số thiết bị đơn giản, dưới sàn chỉnh tề, đã được lót gạch men sứ.
Bọn hắn vừa tiến vào, đã có một nam nhân mặc tây phục ra ngênh đón.
"Mấy vị là khách nhân ở công ty truyền thông Sơn Hải Văn Hóa?"
"Là chúng tôi."
Lữ Tiểu Vũ gật đầu.
Hắn nói ra: "Lão bản của chúng tôi đang phòng họp bên kia, để tôi mang mọi người đi qua, mời..."
Một đoàn người đi vào trong phòng họp.
Trong phòng họp chỉ có hai người.
Một người là nam nhân có mái đầu thưa thớt, người còn lại là một nữ nhân lớn lên rất xinh đẹp, trên đôi môi là màu son đỏ au, lông mì kéo thật dài, nàng đang tò mò nhìn Lục Dương đi ở phía trước.
"Đây là Hà lão bản, chủ tịch của công ty bất động sản Lục Nguyên Hà Đông."
Lữ Tiểu Vũ nhìn nam nhân có mái tóc địa trung hải rồi giới thiệu nói.
Không đợi Lữ Tiểu Vũ giới thiệu bản thân, Lục Dương đi tới trước một bước, nói ra: "Tôi là Lục Dương, chủ tịch của công ty truyền thông Sơn Hải Văn Hóa."
"Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, không nghĩ chủ tịch của một công ty lớn như vậy, mà lại trẻ tuổi như thế, chủ tịch Dương, cậu mạnh khỏe..." Hà Vĩnh Xương chủ động vươn tay.
"Hà lão bản khỏe."
Lục Dương cười nhạt một tiếng.
"Mời ngồi, mời ngồi."
Khách sao vài câu, Hà Vĩnh Xương nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận