Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 549: Gọi Điện Thoại (2)

Ngô Bá cười hắc hắc.
"Ta sinh một tiểu tử mập mạp, về sau ngươi lại sinh một khuê nữ...."
Tuy nhiên.
Lời nói chưa dứt.
Ngô Bá đã thở dài.
Nói ra: "Được rồi, được rồi, hắn không xứng."
Ngô Bá tự hiểu rõ mình, bản thân trời sinh da đen, lớn lên cũng không đẹp trai, Diệu Hồng thì so với người bình thường đẹp mắt hơn một tí, nhưng sinh con đoán chừng lắm không sai biệt với mình.
Còn Lục Dương cùng Quan Nguyệt lớn lên không tệ, sinh con gái khẳng định cũng sẽ rất đẹp, nếu lớn lên như Quan Nguyệt, thì con của hắn càng không xứng với người ta.
Thay vì sau này buồn rầu.
Còn không bằng.
Đừng nghĩ về nó.
Trong lòng Ngô Bá, cũng ngầm thừa nhận Lục Dương sẽ cùng Quan Nguyệt kết hôn sau này.
Lục Dương chỉ cười cười.
Bản thân hắn còn chưa có ý định sinh nhi tử, trừ khi giống như Ngô Bá vậy, xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Một chiếc xe taxi chạy ngang qua, Ngô Ba vẫy vẫy lại, xe nhích lại gần, dừng lại ở ven đường.
"Đi đây."
Ngô Bá mở cửa xe, cho Diệu Hồng vào trước, sau đó nói.
Lục Dương vẫy tay tạm biệt.
Chiếc xe chậm rãi rời đi.
Tiên Tiểu Hoa vừa rồi đi trước, nàng đang đứng trước cửa tiệm bán quần áo, nhìn thấy Lục Dương đi về, nàng nói ra: "Lão bản, cái cậu kia sao lại sớm kết hôn như vậy?"
"Phụng Tử Thành Hôn."
(Phụng tử thành hôn: mang thai rồi mới kết hôn, còn gọi là "lên xe trước, mua vé sau")
Lục Dương trả lời.
"A."
Tiền Tiểu Hoa nhẹ gật đầu, nhưng trong lòng thì suy nghĩ, Lục Dương cùng Chu Đình Đình chắc là về sau cũng không phải có con mới kết hôn đâu?
"Cách bán hàng ngươi học xong chưa?"
Lục Dương hỏi.
Tiền Tiểu Hoa nhẹ gật đầu: "Cũng gần xong, không sai biệt lắm, dù sao quần áo của tiệm chúng ta cũng không có trả giá, nên chuyện này đơn giản, có lẽ không có vấn đề gì đâu."
"Vậy là tốt rồi, nếu có chuyện gì không hiểu, thì gọi điện cho ta."
Lục Dương đối với Tiền Tiểu Hoa vẫn tương đối tin nhiệm, nữ nhân này rất vạm vỡ, lại có năng lực, thời điểm làm ở tiệm net, trên cơ bản đều là nàng hướng dẫn Chu Đình Đình.
Lục Dương ở trong túi áo sờ sờ, lấy ra một cái chìa khóa, nói ra: "Đây là phòng ở của Ngô Bá cùng Diệu Hồng ở, còn có nửa tháng nữa mới đến hạn thuê nhà, nếu ngươi không chê, trước hết chuyển qua bên kia, bên trong đều có đầy đủ nồi bát chậu muỗng, nếu không thích gì, có thể đổi cái mới."
Tiền Tiểu Hoa mừng rỡ, nhận lấy chìa khóa, nói ra: "Đổi cái gì, mấy thứ đó còn mới, không cần phải lãng phí, so với phòng ở Miêu Thôn của ta còn tốt hơn không ít."
Vừa rồi thời điểm lấy hành lý, Lục Dương cùng Tiển Tiểu Hoa cùng đi.
Vì vậy nàng cũng biết rõ phòng mới của mình ở đâu.
Hai người vừa nói chuyện, vừa đi vào trong tiệm, Lục Dương lấy ra túi tiền, ở bên trong đếm một nghìn hai trăm tệ đặt lên trên quầy.
"Lão bản, ngươi làm gì vậy? Sớm phát tiền lương sao?" Tiền Tiểu Hoa nghi vấn hỏi.
Lục Dương nói: "Đây không phải là tiền lương, tiền lương mỗi tháng ta sẽ chuyển cho ngươi, Chu Đình Đình ở bên kia chơi game một mình, ta có chút bận tâm nàng ấy, bình thường ngươi gọi nàng tới đây vui đùa một chút, cũng khuyên nàng sớm ra khỏi Miêu Thôn, đây là kinh phí hoạt động."
"Lão bản, ngươi đối với Chu Đình Đình thật tốt quá đi." Tiền Tiểu Hoa nhìn tiền trên quầy, nhưng không nhận lấy, nói ra: "Tiền thì coi như khỏi đi, Chu Đình Đình là tỷ muội của ta, mang nàng đi chơi, cũng là chuyện nên làm."
"Không không không, kinh phí hoạt đồng này ngươi vẫn phải nhận lấy, chút tiền ấy đối với ta cũng không thấm vào đâu, bao gồm cả cái tiệm bán quần áo này, kỳ thật đối với ta cũng không quan trọng, chủ yếu vẫn là Chu Đình Đình ở bên kia, ngươi tốn nhiều tâm huyết một tí, mau đem nàng chuyển tới bên này, cũng có bạn bè làm chung, đến lúc đó, tiền lương của ngươi tăng thêm một nghìn tệ."
"Lão bản, Chu Đình Đình gặp được ngươi thật sự quá may mắn."
Tiền Tiểu Hoa cảm thán một tiếng.
Chiêm Tuấn mà bằng một phần mười của Lục Dương thì đã tốt, cũng không đến mức hữu duyên vô phận như bây giờ.
(Hữu Duyên Vô Phận: hai người có duyên nhưng không có phận, có duyên gặp gỡ nhưng lại không có đủ “phận” để ở bên cạnh nhau cả đời)
Không ai chê tiền cả, dưới sự yêu cầu của Lục Dương, Tiền Tiểu Hoa nhận lấy kinh phí hoạt động, hơn nữa còn cam đoan, nhất định sẽ lừa dối Chu Đình Đình qua đây.
Lục Dương cũng không nói gì.
Nhìn Tiền Tiểu Hoa thuần thục chào hỏi khách hàng, hơn nữa còn tính tiền xong, thấy vậy, Lục Dương liền lái xe rời đi.
---
Đại học khoa học kỹ thuật Hà Đông.
Viện Y học.
Tống Giai cùng Lâm Viện Viện mới học xong tiết học.
Hai người nắm tay nhau, như một đôi hoa tỷ muội, ra cửa, Lâm Viện Viện nói ra: "Giai Giai tỷ, cho ta mượn điện thoại di động của ngươi một chút."
"Làm gì vậy?"
Tống Giai cúi đầu nhìn nàng một cái.
Lâm Viện Viện nói: "Ta gọi điện cho tên cặn bã nam kia."
Bạn cần đăng nhập để bình luận