Trọng Sinh Thay Đổi Thời Đại

Chương 380: Gậy Ông Đập Lưng Ông (2)

"Sau đó nàng nói học ông ngoại mình xào trà, muốn mở cửa hàng, hoặc là nói, vườn trà xảy ra vấn đề, bán không được lá trà nàng phải đền bù, sau đó bị ép lập gia đình?"
"Sau đó ngươi sẽ mua lá trà cho nàng."
"Một cân bao nhiêu, ngươi mượn hai nghìn, là muốn mua bao nhiêu cân?"
...
Đinh Siêu há to mồn, nếu như bây giờ có quả trứng đà điểu, cũng sẽ nhét vừa miệng hắn.
"Ngươi sao lại biết rõ như vậy!"
Có thể do quá chấn kinh, nên Đinh Siêu vừa há miệng vừa nói được.
"Ta đương nhiên là biết rồi, đây là mấy bước căn bản của môn lừa đảo đấy, Siêu ca à, ngươi bị động dục nên bị mất não rồi, nếu có cô nương tốt như vậy, thì sẽ tìm đến ngươi ư."
"Lục ca, đừng đả kích ta như vậy chứ, dù sao cũng còn tí cơ hội mà, ta tin nàng vì ta mà sẽ hoàn lương."
Đinh Siêu cười cười xấu hổ.
"Vãi lền, hoàn lương, ngươi chọc cười ta à, thôi thôi, ta chẳng muốn nhiều lời nữa, ngươi lên baidu serach mấy từ mấu chốt như âm mưu bán trà, lừa đảo bán trà,... bị lừa như vậy còn nói mình là lão tài xế trên Internet."
Đinh Siêu nghe xong vội vàng mở baidu ra tìm toài một cái.
Quả nhiên.
Hắn tìm thấy rất nhiều tin tức.
Nhìn kỹ một chút.
Phát hiện trường hợp trên đó giống hệt mình vậy, khó trách vừa rồi Lục Dương có thể kể hết tiếc mục ở đằng sau, nếu hắn đọc mấy thứ này sớm hơn, khẳng định cũng biết phía sau phát sinh chuyện gì.
Đinh Siêu bây giờ cảm giác mặt mình có chút nóng lên, phát hỏa.
Mất mặt a.
Xấu hổ chết mất thôi.
Hắn vậy mà bị lừa đảo, đến cả đối phương là nam hay nữ cũng không biết, hơn nữa còn kêu nhiều tiếng lão bà như vậy, còn tìm bạn cùng phòng của mình vay tiền đi mua lá trà, nếu lần này bị lừa, hắn Siêu Ca tên tuổi cả đời anh hùng, sẽ bị mấy lá trà này hủy hoại trong chốc lát a.
Lý Minh Bác cũng lên máy tính đứng nhìn, đọc xong, trong mắt hắn không che giấu nổi thần sắc sùng bái.
Đinh Siêu tỏ ra lúng túng, che mặt nói ra: "Lục ca, Minh Bác, chuyện này đừng nói cho ai biết nha, bái lạy."
"Ta không phải người nhiều chuyện như ngươi."
Lục Dương cười nói.
Lý Minh Bác lắc đầu, nói ra: "Ta sẽ không ăn nói linh tinh."
"Vậy thì tốt rồi, vậy thì tốt rồi."
Đinh Siêu nhẹ nhàng thở ra, cảm kích nói: "Lục ca, cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, ta đã đi tới ngân hàng chuyển khoản cho nàng rồi, mẹ kiếp, thiếu chút nữa bị lừa rồi."
"Vẫn là Lục ca lợi hại, cái gì cũng biết."
Lý Minh Bác sùng bái nói.
"Siêu ca, ngươi có cảm ngộ gì chưa?"
Lục Dương nhìn Đinh Siêu.
Đinh Siêu nói: "Không mơ mộng viễn vông, đối mặt với sự thật, sau khi ta tốt nghiệp đại học, ta cũng bán thêm lá trà a, để lần sau gặp phải kiểu này, còn nói, em mua của anh trước đi, anh cũng bán là trà nè."
"Ha ha ha."
Mặc dù biết Đinh Siêu đang nói đùa, nhưng Lục Dương cùng Lý Minh Bác vẫn bị chọc cười.
Ting.
Máy tính kêu lên một tiếng, là thông báo từ QQ.
"Mẹ kiếp, cái tên lừa đảo này."
Đinh Siêu nhìn tấm hình đại diện ở góc phải màn hình, liền biết là người nào nhắn tin tới.
"Nhìn xem nàng nói gì?"
Lý Minh Bác có chút hứng thú.
Đinh Siêu mở ảnh đại diên lên, liền xuất hiện đoạn tin nhắn nói chuyện.
XinXin: Cường ca, anh đi ngân hàng chưa? Xinxin đang đợi anh nè."
"Để ta."
Lục Dương bảo Đinh Siêu đi ra.
Đinh Siêu đứng dậy nhường vị trí, sau đó nhìn Lục Dương thao tác.
Lục Dương gõ chữ.
"Em biết trò chơi Võ Lâm Truyền Kỳ không?"
Trò chơi này đã xuất hiện vào năm 2003, thu hút rất nhiều ngươi chơi từ bắc vào nam, đối phương nếu là dân lừa đảo, cũng cần có con đường riêng để tìm mục tiêu, khẳng định sẽ biết đến trò chơi này.
Xinxin: "Biết rõ a, Cương ca, anh nói đến game này làm gì?
Lục Dương nhìn lướt qua ghi chép nói chuyện, Đinh Siêu lúc trước có nhắn về nhà lấy tiền, dù sao, Đinh Siêu là một người khá trọng mặt mũi, cũng sẽ không nói thẳng tìm người đi vay, còn muốn duy trì thể diện người thành phố của hắn.
Lục Dương: Nãy anh vừa về nhà lấy tiền, thì tiền để ở trong nhà đều bị mẹ anh cầm đi rồi, nên bây giờ không có, mà bây giờ anh có một cách khác, bằng hữu của anh trong game có một chiếc nhẫn vô danh giới chỉ, nghe nói giá rất đắc, ngày đó chơi đi chơi nét anh trùng hợp thấy được mã rương của hắn, chuyện này không có ai biết.
Xinxin: Siêu ca, chuyện này có liên quan đến em đâu, anh nói cho em chuyện này làm gì?
Lục Dương: Không phải cửa hàng bán trà bên em đang thiếu tiền sao? Hắn hiện tại đang bận nhiều việc, nên luôn cho người khác thuê acc chơi, em có thể liên lạc đến để thuê, sau đó anh đưa mã rương cho em, em lặng lẽ lấy chiếc nhẫn Vô Danh này rồi tìm người bán đi.
Xinxin: Cái này?
Lục Dương: Sợ cái gì, dù sao hắn cũng không biết ai làm, hắn còn tưởng rằng không có ai biết pass rương của hắn, hơn nữa, hắn cũng không biết em ở đâu.
Xinxin: Chuyện này có được không đấy? Siêu ca.
Lục Dương: Đương nhiên là được rồi, em không tin anh sao? Bất quá, ngươi đừng có báo tên của anh, nếu không, anh liền bị phiền toái rồi, vì em, anh có thể trả bất cứ giá nào.
Xinxin: Siêu ca thật tốt.
Lục Dương: Để anh gửi QQ hắn cho em.
Nói xong.
Lục Dương quay đầu nhìn Siêu ca nói: "Đưa ta một ních QQ clone."
Đinh Siêu có rất nhiều QQ, đều tạo ra để chơi game đấy.
Lục Dương liền gửi QQ tới.
Sau đó dùng điện thoại đăng nhập vào tài khoản này.
Hắn không đăng nhập trên máy tính, bởi vị sợ đối phương có thể tra được IP, dù sao cũng là lừa đảo mà, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Quả nhiên
Tài khoản Xinxin rất nhanh thêm bạn.
Nói được bằng hữu giới thiệu muốn thuê tài khoản có nhẫn Vô Danh.
Lục Dương bảo giá thẳng, một tháng năm trăm tệ, không mặc cả.
Lục Dương lại đưa một tài khoản ngân hàng không dùng tới.
Một lát sau.
Đối phương báo là đã chuyển tiền qua, Lục Dương cũng check tin nhắn, quả nhiên trong tài khoản đã có năm trăm, bất quả lại bì trừ ba mươi tệ tiền phí, còn dư lại bốn trăm bảy, Lục Dương lúc này cũng gửi tài khoản qua, mặt khác còn gửi thêm mã bảo vệ tới.
Đừng tưởng Lục Dương là đang gạt người.
Hăn không có lừa gạt ai hết cả.
Tài khoản này là thật sự, tuy chỉ là cấp hai lăm, còn tăng sai điểm tiềm năng, nhân vật phái Đường Môn nhưng tăng max sinh khí, ở trên thân cũng mang một chiếc nhân vô danh, nhưng mà là nhẫn trắng, không phải Vô Danh Giới Chỉ nào, cũng chẳng có dòng kĩ năng vốn có +1, lấy ra bán cũng được mấy đồng ngân lượng.
Lục Dương cũng không nhắc đến tài khoản này chỉ có cấp hai lăm, ai bảo người ta không hỏi tới, hơn nữa hắn chỉ nói nhẫn không biết tên(Vô Danh) chứ đâu nói đến Vô Danh Giới Chỉ +1 kia đâu.
Tài khoản clone này giá trị cũng chưa đến một tệ, nhận được năm trăm tệ tiền thuê tài khoản, lợi nhuận được 499 tệ, mấu chốt nhất là không có kẽ hở gì, là giao dịch bình thường, không có lừa gạt ai hết.
Nhẫn Vô Danh của ngươi đấy,ngươi còn nói gì nữa.
Đinh Siêu cùng Lý Minh Bác toàn bộ thao tác nãy giờ của Lục Dương đều nhìn thấy.
Bọn hắn bây giờ đã xem Lục Dương làm thần nhân.
"Lục ca, ngươi ngươi ngươi, cũng quá trâu rồi, lừa đảo luôn cả lừa đảo." Đinh Siêu cả kinh nói.
Lục Dương lắc đầu: "Chớ ăn nói lung tung, gì mà lừa đảo lừa lừa đảo, ta chỉ cho thuê tài khoản bình thường được không, ngươi lại nói ta lừa đảo là sao? Muốn chửi ta à."
Siêu ca vội vàng đổi giọng: "Dạ dạ dạ, là cho thuê tài khoản như bình thường, không phải lừa đảo."
Lý Minh Bác cũng vội nói.
"Lục ca là tấm gương sáng của đảng, sao lại có thể gạt người cơ chứ."
Một lát sau.
Hẳn là đối phương cũng đăng nhập rồi, cũng phát hiện ra vấn đề.
QQ của Đinh Siêu nhận được một đống lời nguyền rủa, Lục Dương trực tiếp chặn lại, còn xóa luôn hảo hữu.
Làm xong những thứ này, Lục Dương đứng dậy, nói ra
"Siêu ca, nhớ kỹ một câu, dùng lừa đảo mới lừa được lừa đảo."
Bạn cần đăng nhập để bình luận